Tôi nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ hẹn nên vội chạy đến quán kem ....
Hôm nay anh mặc quần jeans với áo thun trắng . Anh và tôi nói chuyện với nhau rất vui , tầm phút sau. anh đề nghị :
- Chúng ta đi chơi đi , ?
- Đi chơi hả anh? Em đi liền ?
Hí ha hí hửng tôi nhảy chân sáo ra bên chiếc xe ở ngoài quán , còn anh thì đang thanh toán và đang gọi cho ai đó thì phải ..
Trong xe tôi hỏi anh dù tôi đã cố ko hỏi nhưng trí tò mò trỗi dậy :
- Anh ! mình đi đâu dậy ?
- Sắp tới nơi rồi , em ráng đợi nhé .!
- Dạ .
Trả lời anh cách ỉu xìu .. thật sự tôi nôn lắm ,
phút sau ...
anh dừng xe và đi vòng qua bên kia mở cửa tôi . :
- Nào xuống xe thôi .
- A
đâu cần phải thế , để em tự mở cũng được mà .
Tôi ko muốn làm phiền đến ai nên mới thế . Nhưng khi vừa bước ra thì hết sức ngạc nhiên trước mắt tôi đây là cánh đồng toàn hoa oải hương . Tôi choáng ngợp trước vẻ đẹp nơi đây , khung cảnh bình yên , lãng mạng , làm con người có cảm giác thật bình yên , không khí mát mẻ ko choáng ngợp như trong phố , nơi gần như tách biệt với thế giới hiện tại của tôi.
- An này a có món quà tặng em ! ......
Nói rồi anh lấy chiếc hộp nhung màu đỏ ra , chiếc dây chuyền hình cỏ bốn lá sáng lấp lánh , tôi reo lên đầy thích thú :
- WOA ...đẹp quá , anh tặng em hả ?
Anh gật đầu thay cho câu trả lời anh tiến đến phía sau tôi và đeo vào cổ tôi.
NHìn sợi dây trên cổ tôi rất vui:
- Cảm ơn anh em sẽ giữ nó cẩn thận ..
Tìm chỗ ngồi thoải mái tôi và anh dựa vào gốc cây to và cùng nhau ngắm hoàng hôn . Đây là lần đầu tôi được ngắm hoàng hôn tại nơi đẹp đẽ thơ mộng như thế này. Ánh mặt trời chiếu lên những nhánh hoa làm khung cảnh thêm lãng mạng hơn .