Trên đường đi hắn dặn tôi nào là:
- Nhớ là phải thân mật tí nha, phải tỏ ra tự nhiên , phải kêu tao bằng anh , phải tỏ ra hiền dịu tí nha ... bla ... bla...
- Dạ thưa ba Minh , con hiểu rồi ạ . Mà mày nhờ tao mà sao đòi hỏi quá dậy ...tao đổi ý đi về bây giờ . - Thiệt là bực mình hết sức , ai ddời nhờ vả mà ồn ào như nó không trời .
- Ờ . Tao xin lỗi , tại tao sợ mày làm ko được , tại ba tao tinh mắt lắm.
- Thôi được rồi . tới nơi rồi thì phải ko? - Dù gì thì cũng tại hắn lo quá nên mới nói nhiều thế nên tôi cũng ko chấp nữa .
Mà xe mới dừng lại trước khách sạn trông rất to và sang trọng , cao khoảng hơn tầng ấy chứ , với màu trắng làm chủ đạo và dòng chữ ' hotel D.A.N' MẠ VÀNG càng làm tô điểm cho nơi đây. Trong mơ tôi cũng ko nghĩ là mình lại được đặt chân đến nơi đây. Đúng là ko thể lường trước được chữ ngờ mà.
Đang định định đi vào thì Minh kêu tôi:
- Khoan đã..
Nói rồi hắn bước đến nắm tay tôi khoác lấy tay hắn . Tôi ngớ người ra ko biết tên này làm gì thì hắn trông thấy bộ mặt ấy nên nói nhỏ vào tai tôi :
- Người yêu ..
Cười cái thật dịu dàng coi như là xin lỗi vì tôi quên mất đang giả làm người yêu hắn mà. Sau đó tôi khoác tay hắn đi từng bước từng bước nhẹ nhàng vào khu bên trong theo chỉ dẫn của tiếp tân nơi đây.
- WOA.... Đẹp thiệt đó Mình . - Chúng tôi vào căn phòng còn rộng hơn cái nhà của tôi nữa , nơi đây được trang hoàng lộng lẫy , khách khứa đông kín mà ai nấy đều trông rất sang trọng quý phái . Tập hợp đủ mọi thành phần từ người già đến thanh niên như chúng tôi.
Minh đưa tôi đi gặp ba hắn , thật ra tôi cũng đã gặp ba hắn rất nhiều lần , theo cảm nhận của tôi thì ông ấy hơi nghiêm .
- À kia rồi . mày đứng đây uống gì đó nha . tao qua đó báo cáo với ba rồi đi về .
- ừ . TAO cũng đói rồi. mày đi đi..
Nói rồi hắn đi đến chỗ ba hắn người đang nói chuyện gì đấy thì phải .
HẮn đến chỗ tôi rồi nói :
- Xin lỗi ba tao muốn gặp mặt mày . BA sợ tao gạt ba ...
- Có sao đâu phải làm tròn trách nhiệm chứ . à mà ba mày có nói đây là tiệc gì ko ?
- ờ. nghe đâu là lễ đính hôn gì đó của con đối tác làm ăn ấy mà .
- đi qua đó đi ..
Cùng lúc đó nhân vật chính trong bữa tiệc cũng đi đến bên ba hắn để nói chuyện . Hắn trông thấy thì khựng lại :
- Thôi hay mình kiếm gì ăn đã rồi tới sau cũng được , tao đói quá ...
- Chịu chút đi , mình phải biết tôn trọng người lớn chứ , chào ba mày trước đã rồi ăn sau tao ko nôn ăn mà mày nôn à .
- Khoan đã .
Nhưng vừa đi được vài bước nụ cười trên môi tôi tắt ngủm , bầu trời như sụp đổ dưới chân tôi , bao hi vọng của tôi đã tan như cát bụi , trước mặt tôi là người con trai mà tôi tin tin tưởng , yêu thương đang tay trong tay nói chuyện vui vẻ với cô gái xinh đẹp quyền quý nào đó , họ thật đẹp đôi . Nhưng sao anh ấy lại lừa dối tôi cơ chứ , ban nãy gọi điện anh ấy còn bình thường mà , tại sao . Lắc đầu cho sự ngu ngốc của mình , lau đi giọt nước mắt chỉ chờ lúc rơi trên mắt , tôi ko muốn kẻ đồi bại như thế thấy mình đau khổ vì anh ta , tôi phải cho anh ta thấy rằng Bùi Minh AN này ko phải loại lụy tình , ko phải rằng nếu ko có anh ta tôi chỉ biết khóc. Tôi muốn anh ta thấy tôi vẫn sống tốt khi ko có anh ta , nên lấy lại bình tĩnh tôi lại khoác tay Minh đi đến chỗ ba hắn và nhân vật chính kia .
Vừa trông thấy tôi và hắn ông nở nụ cười chào hỏi :
- Thì ra An là người yêu của thằng Minh hả con ?