- Kira em trở lại rồi sao?
- Chúng ta thân quen đến vậy sao Hatori?
- À ta quên là em đã bị đóng băng ký ức của những năm tháng cũ.
Hatori mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào Teddy đang đứng ở bên cạnh Sekira. Bên cạnh Kira nhỏ bé của hắn nay đã có một kẻ thay thế, không thể nào tha thứ được. Để có thể đem Kira của hắn trở lại chắc hắn phải lợi dụng lại anh em nhà Hollow.
- Chishiki chắc chắn đã đem ký ức của em đóng băng lại cùng với toàn bộ các đấng sáng tạo rồi. Cô ta cuối cùng cũng giỏi nhất ở giây phút cuối để tách em ra khỏi ta mà dùng tới cả phương pháp cực đoan và tuyệt vọng như vậy.
Hatori mỉm cười nói những lời mà ngay cả Sekira và Teddy cũng không thể hiểu được. Nhưng chuyện này liên quan gì tới Kuno chứ?
- Tôi tới đây chỉ là để chào hỏi thôi. Dù sao thì ngày đó chính ngài là người đã để Ea đem tôi khỏi ngục tù hoa lệ này. Sắp tới tôi sẽ đem không gian ký ức chết của tôi trở về nơi này, tới lúc đó các người buộc phải công nhận sự tồn tại độc lập của tôi thôi.
- Ta rất mong chờ điều em sẽ làm sắp tới. Đến chỗ Ea đi, thằng nhóc đó dù sao cũng rất nhớ em, em là đứa trẻ mà thằng bé nuôi dưỡng yêu thương mà.
Hatori mỉm cười khiến Sekira nắm chặt tay lại đến các đường gân nổi lên. Teddy đứng im lặng một bên tiến lên ôm lấy Sekira vào lòng để cô dịu xuống phần cảm xúc đang dâng trào không thể kiểm soát này.
- Cứ ngồi đó và chờ đợi đi.
Sekira nói rồi một vòng tròn ma pháp thật lớn xuất hiện dưới chân cô và Teddy. Cô nhìn Hatori chằm chằm như đối với kẻ thù.
- Ted, xác nhận vị trí của Kujo và Kawachi.
- Vâng thưa nữ hoàng. Kujo hiện đang ở vùng hoang mạc thuộc không gian ký ức chết của Thập Thánh Zero số .
- Con nhỏ đồng vàng zero đó sao? Được rồi mượn sức mạnh của cô ta sẽ giúp ta dễ dàng rời bỏ phong ấn tách chúng ra.
Sekira nói rồi cùng với Teddy biến mất. Hatori vẫn ngồi trên ghế vương nhìn về vị trí Sekira vừa mới biến mất. Vì sai sót của hắn mà Kira đã bị đóng băng ký ức cùng với nguồn sức mạnh bị tách rời đó. Kira của hắn, Kira mà hắn yêu thương.
- Kira... Kira....
Giọng nói trẻ con vang lên trong bóng đêm, một đứa bé trai mặc vest quần short đang dần hiện hữu hướng về nơi mà đứa bé tìm kiếm. Đúng vậy, cái tên tồn tại duy nhất trong ký ức của cậu bé là Kira, là người cậu bé cần phải gặp.
====
kid: chương này đang được đan xen giữa quá khứ và hiện thực nên các thím đọc cẩn thận không nhầm nhé. mấy hôm nay ta đang rảnh nên mới viết tiếp phần sườn mà chi còn để lại >
====
- Kise anh đang làm cái gì vậy chứ?
Kira lúc này đã lớn hơn đứa trẻ lúc trước, cô bé tóc bạc mặc bộ đồ học viện đang cầm lấy cây thương bạc nhìn Kise người toàn là máu đứng giữa thánh điện ở vùng đất Thánh Holy.
- Kira, em trở về nhà rồi sao? Anh đã mất rất nhiều thế kỷ mới có thể loại bỏ các đấng sáng tạo. Em thấy chứ? Chúng ta sẽ không để bất cứ ai trung hòa ký ức chết. Phải là ký ức chết chứ không phải ký ức hồi sinh.
Kise quay ra nhìn em gái mỉm cười mà máu trên tay hắn đang rỏ rất nhiều xuống nền nhà. Kira gương mặt trở nên lạnh ngắt, cô bé cầm cây thương bạc bóp chặt khiến nó tan biến thành những mảnh vụn cuốn bay mất.
- Anh bị điên rồi. Sao anh có thể giết phụ thân và những đấng sáng tạo khác chứ? Anh làm vậy trước cả lễ tuyển chọn, nếu như vậy làm sao anh có thể vào được khu ký ức đây?
- Kira, anh đã vào được nơi đó rồi. Bọn họ đã lừa dối chúng ta, nơi đó chỉ cần là người mang dòng máu của đấng sáng tạo đều vào được. Chúng ta là những sinh vật mạnh nhất, Kuno đã viết về dòng máu gia tộc chúng ta chính là Dom. Anh sẽ đặt tên em trai chúng ta là Dom để mãi nhớ về nguồn gốc của chúng ta.
- Kise, anh... muốn chết dưới tay em sao?
Kira đột nhiên trở nên tức giận, một trận hắc ám nổi lên xung quanh Kira khiến Kise nhận ra ngay tức khắc. Phải rồi sao hắn lại quên em gái hắn là một kẻ nhận định cố chấp chứ nhỉ?
- Chúng ta đều biết anh không thể đánh bại em. Em cũng không muốn giết anh, chúng ta là anh em, là gia đình. Em đã hứa em có thể tàn sát bao nhiêu ngoại trừ gia đình.
- Vậy em định làm sao Kira?
- Em sẽ từ bỏ dòng máu đấng sáng tạo này. Tới lúc đó em đã có thể giết anh. Nhưng em không làm vậy, em sẽ sử dụng quay ngược thời gian để ngăn chặn anh.
Kira gương mặt lạnh lùng nhìn anh trai không một chút tình cảm lên tiếng. Kise mỉm cười, hắn biết em gái hắn sẽ làm vậy mà, con bé là cực đoan nhất.
- Em quên là khi em sử dụng quay ngược thời gian chính là em sẽ chết sao? Hatori sẽ không để em chết đâu. Hơn nữa anh chưa từng dạy em hy sinh vì người khác.
- Kise, đừng thách thức em.
Kira vừa rứt lời đã có những vòng tròn ma pháp quay ngược thời gian chuẩn bị kích hoạt. Ngay thời khắc đó sự phong ấn diễn ra trên diện rộng tại thánh điện. Kise nắm chặt tay lại.
- Kuno, chị ta đã kích hoạt phong ấn. Phụ thân thật là một kẻ tính toán. Kira, hãy nghe cho rõ những gì anh sắp nói. Em phải trở lại, phải lấy lại ký ức của chúng ta về đêm nay. Em là người sẽ giải thoát cho anh khỏi phong ấn, anh sẽ để lại mầm bệnh vào người em, nếu có cơ hội anh sẽ kích hoạt mầm bệnh.
- Kise...
Kira cũng nhận ra phong ấn cấp cao này. Kuno đang thực hiện điều đó, như vậy cô ấy cũng sẽ sống mãi cùng phong ấn này, khi mọi chuyện qua đi thì chính Kuno sẽ trở thành... bóng đêm.
- Mất dấu nữ hoàng và cả Teddy-sama rồi. Cả hai người có lẽ đã đi qua cánh cổng nên tôi không thể tiếp cận được nữa.
- Ngươi mạnh hơn cả ta nghĩ.
- Nữ hoàng nói ta chính là sự thành công nhất mà người tạo ra.
Hina mỉm cười, đúng vậy cô bé là người mà nữ hoàng tâm huyết nhất tạo ra, là Thánh Thần quyền năng nhất cũng chính là...
Bàn tay xuyên qua trái tim của Hina từ phía sau khiến cho cả Shin và Hina đều kinh ngạc. Họ không hề cảm nhận được sự tồn tại của sinh vật này. Thứ đáng sợ gì đang hiện hữu vậy.
- Ngươi có sự kết nối với Kira, ngươi có một sự kết nối mạnh mẽ mà không thể sử dụng đến, thật lãng phí.
Cậu nhóc mỉm cười lên tiếng sau đó rút tay ra khỏi cơ thể của Hina khiến Hina ngã xuống nền đất hoang vu. Shin lúc này đã nhìn rõ sự hiện diện của kẻ đã ra tay, một sinh vật hắc ám nguy hiểm vô cùng.
- Ta đã tìm thấy kẻ đi cùng các người qua đây, hắn chính là lão vĩ nhân mà các người từng nhắc tới ở địa ngục phải không? Sức mạnh của hắn đủ để ta lót dạ một chút nhưng con bé này lại khác, nó là nguồn thức ăn khá hảo hạng. Ta đã gần như hoàn toàn hồi phục hình dáng ban đầu.
- Ngươi là ai?
- Ta là sinh vật Dom huyền thoại mà ngươi có lẽ không biết đến đâu vua bóng đêm. Ta định hấp thụ cả ngươi nhưng có lẽ Kira sẽ không nghe thỏa thuận của ta nếu ta động tới người thân yêu của chị ấy. À không ngươi không phải, người yêu ngươi là kẻ mà Kira đã biến thế thân ở địa ngục, một Thánh Thần cấp cao. Ta có nên giết cả ngươi không nhỉ? A, tín hiệu của Kira.
Dom quay lại phía sau nhìn lên bầu trời đêm đầy ánh sao. Con bé ngu ngốc kia dẫu sao cũng làm từ xác thịt của loài người, làm sao có đủ khả năng để sử dụng sự liên kết cấp cao này chứ? Dom nhìn Shin túm lấy hắn cùng lúc bọn họ đã dịch chuyển đến một vùng đất hoang sơ nguyên thủy.
- Kia rồi.
Dom vui vẻ khi nhìn thấy bóng hình từ xa. Trong kí ức của hắn, Kira nhỏ hơn rất nhiều, lúc đó Kira vẫn còn là mái tóc bạc thuần túy. Tất cả chính là đánh đổi cho sự ra đời của hắn, Kira... gia đình của hắn.
- Kujo, ngươi có biết ngươi thực chất là cái gì không?
- Sư phụ...
Kujo nhìn Sekira một thoáng kinh ngạc. Teddy đã rất nhanh từ ống tay xuất hiện một thanh bóng đêm nhọn và dài đâm xuyên qua chính bụng của Kujo. Kawachi đứng một bên kinh hãi ngã ra nền cát khô cằn lùi lại phía sau. Sekira tiến lên phía trước, cô đưa tay lên chạm vào gương mặt của Kujo.
- Kujo, ta không phải sư phụ của ngươi. Hãy nhớ Kujo, ngươi không phải con người, ngươi cũng không phải Thánh Thần cũng chẳng phải cư dân địa ngục. Ngươi có biết vì sao ngươi hoàn toàn vào được ký ức chết bằng chính cơ thể của mình mà không phải ảo ảnh như các Thánh Thần của ta chứ?
- Sư phụ...
- Đúng vậy, ngươi chính là không gian ký ức chết của ta. Ta đã phong ấn ký ức chết của mình để tạo ra ngươi, ta phải đem ký ức chết của ta dấu đi trước khi nó bị những kẻ ở đây phân chia ra. Ký ức chết của ta... là một sự hoàn hảo hơn cả vùng đất Thánh Holy. Ký ức chết của ta mới chính là Paradise chân chính.
Sekira vừa rứt lời, cô kéo tay Teddy lại, một vòng tròn ma pháp lớn xuất hiện đằng sau lưng Kujo. Không còn sự dịu dàng cùng quan tâm thường ngày, Sekira hiện tại đang rất cực đoan và đáng sợ. Những vòng tròn ma pháp màu đen cứ lớn dần xuất hiện trên bầu trời vùng hoang mạc đánh động tất cả mọi người ở ký ức chết.
Sona hoàn toàn cảm nhận được nguồn bóng đêm đáng sợ. Cái cảm giác sức mạnh áp đảo này là sao đây?
- Kujo, ta đã đặt tên cho ngôi nhà đầu tiên của ta là Kujo, cho nên ngươi cũng có thể chính mình là Kujo chân chính. Bây giờ đã đến lúc trả lại nhà cho ta rồi.
Sekira vừa rứt lời, trong con mắt của cô phản chiếu những hoa văn ấn nguyền, Kujo đang dần tan biến. Từ trên vòng tròn ma pháp bóng đêm, một không gian đang được khai mở ngay bên cạnh không gian hoang mạc của Sona Golden.
- Mẫu thân, sao bà lại vô dụng như vậy chứ? Bảo vệ một mình thằng bé cũng không xong sao?
- Kira...
Người phụ nữ bụng lớn sợ hãi nhìn đứa con gái mang đầy hắc khí xung quanh người. Đã có chuyện gì xảy ra vì phong ấn đang sắp được thực thi rồi. Kira tiến tới, cô túm chặt lấy cánh tay của người phụ nữ đáng sợ nhìn bà ta sau đó lại đưa tay còn lại chạm vào bụng của bà ta.
- Đồ vô dụng, bọn tôi cũng chẳng cần bà phải bảo vệ em trai chúng tôi nữa. Thằng bé sẽ do tôi bảo hộ, mãi mãi.
Kira vừa rứt lời, người đàn bà đó đã hét lên đau đớn cùng với đó bụng bà ta bị mổ phanh ra, đứa bé bên trong đang được bảo vệ bằng hắc khí, nó đang hấp thụ hắc khí từ Kira.
- Kira... dừng lại, mau dừng lại.
Người phụ nữ kinh hãi nhìn sự việc đang diễn ra, mái tóc bạc của Kira đang dần bị biến đổi sang mái tóc đỏ. Điều này sao có thể xảy ra chứ?
- Câm mồm, thời gian của tôi không còn nhiều. Tất cả các ngươi đều là một lũ vô dụng, sao lại giấu diếm Kise làm gì chứ? Hãy nhớ điều tốt nhất bà làm được từ trước đến nay chính là sinh ra ba anh em bọn tôi đó mẫu thân.
Kira vừa rứt lời người đàn bà cũng chính là mẹ cô đã trút hơi thở. Em trai cô đã chính thức được tách rời và chuyển hóa.
- Đừng lo em trai, em vẫn mang dòng máu thuần túy. Sau này trở lại hãy tìm chị gái của em để cùng giúp anh trai chúng ta thoát khỏi đống rắc rối mà những kẻ người lớn kia gây ra. Phong ấn này chính là bao trùm cả ấn nguyền, chúng ta cần tới Paradise trước.
Kira vừa rứt lời một ánh sáng đó bắn lên trời ngay tại vùng đất Thánh Holy. Nơi này đang được thực hiện phong ấn cấp cao che phủ cả một sự thật của dòng lịch sử.
- Kira em trở lại rồi.
- Ngươi là kẻ cai quản Paradise sao? Không phải, ta mới chính là người sẽ tạo ra một Paradise thực sự, một không gian cao cấp nhất. Không phải, Kise... anh trai... chuyện gì thế này?
Ký ức của Kira đang hỗn loạn, mọi thứ chỉ vừa mới hiện hữu đã lập tức biến mất. Cô đang ôm đứa bé nào thế này?
- Đứa trẻ này là sao? Tóc mình?
Kira không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa. Hatori thực sự tức giận, con bé đáng giận đó lại dám dùng đóng băng ký ức cùng với ấn nguyền thời gian.
- Kira, xin lỗi em, ta cần em ngủ đông vào thời gian này.
Hatori vừa rứt lời Kira cùng đứa bé ngất đi ngã trên nền hoa cương lạnh lẽo. Hatori đã quyết định đem Kira cùng với đứa trẻ kia giam giữ lại tại ngục tù tăm tối, phải đóng băng cả hai đứa lại. Nhìn vào màu tóc đủ biết Kira đã làm ra chuyện tốt gì, em trai của cô bé sẽ là mối nguy hại tại thời điểm hiện tại.
- Tại Paradise này, cả hai đứa sẽ mãi mãi bị giam giữ cho tới thời điểm xuất hiện. Kira, có thể ta sẽ để em đi trước.
Hatori mỉm cười nhìn hai đứa trẻ sau đó phân tách chúng ta. Sẽ đến lúc Kira của hắn được tự do nhưng không phải là hiện tại.
- Cuối cùng thì cũng xảy ra. Ea con về rồi đây, người có vui mừng chứ?
- Kira.
Người đàn ông ngồi trong dinh thự của mình nhìn về khoảng trời xa nơi một dấu hiệu cho không gian ký ức chết cấp cao được khai mở, một không gian to lớn nhất được khai mở cho nhiều thế kỷ gần đây. Đã rất lâu rồi nơi này không có một ký ức chết nào được khai mở nữa.
Paradise quay trở lại rồi, một không gian chết chóc tuyệt đối chứ không phải một thiên đường đáng để tận hưởng.
- Thời điểm tới rồi. Kira, cùng đem anh trai trở về nào.
Shin nhìn Dom đứng bên cạnh đang nói chuyện trong khi Dom hoàn toàn dõi theo không gian ký ức chết cao cấp nhất được khai mở. Thời kỳ đen tối lại trở lại một lần nữa khi nhiều thế kỷ trước một sinh vật mang tên Sekira đã từng gây ra.