“Chủ tử,đây là tài liệu về Đoan Mộc tiểu thư mà thuộc hạ điều tra được”_Ám vệ cung kính nói với thanh niên đang nhíu mi nhìn mình,trong lòng không khỏi toát mồ hôi lạnh.Không hiểu sao kể từ khi chủ tử hồi phục sau vụ té ngựa có chút hơi kì dị.Bảo mình điều tra nhà Đoan Mộc thừa tướng thì không nói gì!Dù sao thì ông ta cũng là trọng thần trong triều,chủ tử muốn tìm hiểu cũng không có gì đáng nói!Nhưng bỗng dưng lại kêu hắn đi tìm hiểu về vị ái nữ của nhà Đoan Mộc thừa tướng-Đoan Mộc Lăng Lăng!Ây ui...nếu là một cô nương bình thường... À...ừ...không phải Đoan Mộc Lăng Lăng có vấn đề gì,mà vấn đề là người ta chỉ là một tiểu cô nương mới có mười tuổi.Chủ tử không lẽ đánh chủ ý gì đó lên người một tiểu cô nương ư?Hay là chủ tử bị luyến đồng...xuy xuy...Tại sao mình lại có suy nghĩ như thế nhỉ?Thật đáng đánh mà!Chủ tử anh tuấn tiêu sái,tài hoa phong nhã,băng thanh ngọc khiết,ngọc thụ lâm phong,....(tĩnh lược n từ)sao có thể có sở thích như thế được!
-Được rồi ra ngoài trước đi!_giọng nói băng lãnh vang lên.
-Dạ.
Sau khi tên ám vệ bước ra khỏi thư phòng, Âu Dương Tuấn Hàn giở từng trang của tập tài liệu ra. Điều hắn không thích nhất là hắn lớn hơn Lăng nhi đến tận tuổi. Haizzzzz.......vậy là còn đến tận năm nữa thì nàng mới có thể vào Đông cung. Bây giờ, nàng chỉ mới có tuổi. Càng nghĩ càng phiền lòng......không biết cách nào......có thể ngày ngày được nhìn thấy nàng không?
Cộc...cộc...cộc..., tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của hắn.
-Vào đi!_hắn nói.
Cửa vừa mở ra, một mỹ nhân với trang phục màu đỏ hoa lệ bước vào...
-Thái tử điện hạ! Thần thiếp có làm chút canh sâm cho ngài tẩm bổ đây ạ!_mỹ nhân vừa cười vừa nói.
-Thật không biết phép tắc gì cả! Thấy bổn điện hạ mà cũng không hành lễ!_hắn nói với giọng đầy khó chịu. Hắn nhớ không lầm đây là Thái tử phi của hắn-Tư Đồ Thụy Nhiên, con gái của tể tướng đại nhân. Năm xưa tuy cô ta không góp phần hại chết Lăng nhi nhưng không ai biết chính cô ta là người xúi giục và dung túng bọn họ. Nếu không làm sao trong hậu cung này lại có kẻ giấu diếm Hoàng hậu ra tay với một phi tần mà Hoàng hậu không hề hay biết!
-Thần thiếp tham kiến Thái tử! Là thần thiếp vô ý!_cô ta hành lễ.
-Đứng lên đi!_giọng hắn băng lẵnh đến cực điểm.
-Tạ điện hạ! Người đâu mang canh sâm đây cho bổn cung!_cô ta quay sang nói với hạ nhân.
-Có chuyện gì không? Nếu không có chuyện gì thì ra ngoài đi! Bổn điện hạ muốn yên tĩnh!_hắn cảm thấy phiền phức, thật không có chút nhẫn nại nào đối với nàng ta, nhất là mùi son phấn dày đặc.
-Gần đây thiếp nghe mấy muội muội nói người dạo nào không nghỉ ngơi ở chỗ bọn họ!
-Dạo này việc quốc sự bận rộn nên ta không có thời gian và hơn nữa ta cũng không muốn đến chỗ các nàng ấy! Quá ồn ào, ta không thích!_hắn nói.
--------------
P/s: do sự cố kĩ thuật nên tạm gián đoạn một thời gian, nếu không có vấn đề gì thì thứ mỗi tuần sẽ ra chương mới! Mong mọi người tiếp tục ủng hộ cho mình nhé!!!