Nó trả lời cách dứt khoát " Con không đồng ý!" Lục Vy dứt khoát khoanh tay trước ngực, lạnh như tiền.
Hắn ta thì trầm ngâm đôi mắt nham hiểm nhìn nó:" đính hôn sao? Ừm.... Con sẽ từ chối...."
Nó liền vui vẻ ra mặt, chỉ hắn mới nhận ra liền cười nguy hiểm:" Nhưng đồng ý thì có làm sao đâu? Vậy con sẽ đồng ý!"
Hắn liền cười và lễ phép thưa với mẹ hắn và má nó, nụ cười làm tăng lever max đẹp trai của hắn.
Nó ngạc nhiên, ánh mắt xao động môi nhếch lên ý cười đầu lẩm bẩm " cái quái gì đang xảy ra thế! Hắn vừa bảo không đồng ý cơ mà tại sao lại đồng ý chứ, như thế Chẳng khác nào hùa theo mẹ" lòng nó nóng như lửa đốt, mắt càng ngày càng gợn sóng, đôi lông mày thanh tú kia thỉnh thoảng nhíu lại.
Anh ngồi đối diện nó nhìn nó thay đổi cảm xúc mà lòng thấy buồn cười, tuy Lục Vy không thể hiện cảm xúc nhưng chỉ cần nhìn đôi mắt kia là có thể phán đoán ra nó đang nghĩ gì, " Để anh xem em sẽ xử lí như thế nào Tiểu Vy của anh người đã thề hẹn với anh".
Bà Ấp Khanh quay sang nó nhìn nó bằng đôi mắt rực lửa là chết là sống.
Cuối cùng nó đành phải cắn răng gật đầu đến đâu thì đến năm nữa mới kết hôn cơ mờ lo gì... Đến lúc ấy hắn sẽ đổi ý thoi.
[ kết thúc bữa tối ]
Hai người bà mẹ kia đã lôi nhau đi shopping để lại hai đứa con ngồi ở quán nước.
Nó mở lời trước giọng tức giận " Tại sao anh lại đồng ý vậy?"
"...."
" Tôi với anh ngay từ đầu gặp nhau đã thấy đáng ghét rồi!" Miệng nó vừa hút sinh tố vừa ăn bimbim.️
Hắn nhìn cách nó mà phụt cười, nụ cười ấm áp:" Em ăn như thế không sợ thành con lợn à!"
Mấy người tiếp viên bán hàng liền sock toàn tập khi lần đầu tiên thấy anh cười, nổi tiếng cả cái thế giới này là anh rất lạnh lùng độc ác, tàn bạo và điều đặc biệt là chưa có bạn gái, nếu có gái đi cùng chắc là cũng chỉ là gái tạm thời hoặc bám theo.
" Mặc xác tôi! Đừng có đánh trống lảng truyện...!" Mặt nó câng câng lên nhìn chỉ muốn dí cái mặt đấy xuống đất.
" Tại vì... Anh không biết em là Triệu Lục Vy!" Anh vẫy phục vụ gọi thêm bimbim.
" Chỉ thế thôi sao! Tôi không tin được mà anh với tôi bằng tuổi nhau thì đừng có xưng anh em với tôi, tôi thấy kin!" Nó mặt vẫn thản nhiên nhưng đôi mắt của nó đã toé thành lửa.
" Em..."
" Hai đứa chắc chờ lâu rồi nhỉ?" Hai bà mẹ kia đi ra khỏi khu mua sắm, cùng với hai tên vệ sĩ đang sách Đống đồ đằng sau.
" về đi mẹ!!" Nó vịn vào tay mẹ nó.
Bà Ấp Khanh cười nhìn Thế Nam, Nam ngầm hiểu ý:" Hôm nay mẹ với cô Hoàng Lan có việc với nhau rồi! Vậy Nam con đưa Vy về dùm mẹ vợ tương lai được không?"
Hắn cười nguy hiểm gật đầu:" Được ạ! "
Nó mặt nhăn nhó, chứa đầy sự tức giận:" Thà con đi Taxi về còn hơn!"
Nó phụng phịu nhìn hắn rồi đưa mắt nhìn mẹ thế là sau một hội cuối cùng nó cũng bị mẹ uy hiếp phải đi cùng hắn.
Khi ra sảnh hai bà kia đã đi từ lâu hắn dắt ra một con xe mô to phân khối lớn, hắn liền trèo lên xe, nó hơi ngập ngừng cũng leo lên.
Mới ngồi lên xe chưa kịp ngồi vững nó đã bị hắn vít ga, theo quán tính liền ôm chặt lấy hắn.
Hắn liếc mắt về phía sau nhìn cô gái đang ôm chặt hắn kia mà cười nhếch lên, mà bỗng anh chợt nhận ra rằng hôm nay anh cười nhiều hơn mọi khi.
Chiếc moto phóng đi như bay, vượt qua mọi nẻo đường, bỗng bàn tay ôm anh dần lỏng ra, anh giật mình hơi quay lại, " Cái gì nó ngủ rồi á!" Chết mẹ rồi, anh liền đưa tay ra đằng sau một tay giữ nó tốc độ giảm đi một nửa, tiếng thở đều đều của nó làm anh lại thấy kí ức kia ùa về.
Chúc mừng năm mới!!
Xin hứa với mọi người sẽ viết truyện đều hơn!
Mọi người đừng ib giục mik làm truyện không mik sẽ có t/c uy hiếp rất cao hãy cmt bên dưới để giúp mik chỉnh sửa nha~~~