Vâng, ko ai khác đó là phòng của Pé Le.
Bỗng cánh cửa bật mở, quật phát vào mặt Ari làm cô phất tỉnh.
Nona phóng ra từ sau cánh cửa để tránh lũ, lồm cồm bò dậy với thân sát đúng nghĩa với « thân tàn ma dại »và khuôn mặt pá pỳ cíu tè của Ari sau khi có màn hun cửa ngoạn ngục.
Le bước ra từ phòng tắm, mặt đần ko thể tả, cứ nhìn cô như vị cứu tin, khóc lóc loay hoay rồi lại chỉ chỉ vào nhà tắm.
Cũng như làm phước, cô bước vào nhà tắm.
Chèn đét ơi, tên này ko biết use vòi nước nên nước tuôn xối xả mà ko biết tắt đây mà.
Nếu bây giờ má bọc lộ cảm xúc đc thì cô cũng sẽ xối xả vào bản mặt baby đó tràn nước miểng cho xem.
Khóa vòi nước lại, bằng cách thay đổi trọng lực cùng chút thủ thuật.Nước đã đc đem đi tưới cây bằng đường cửa sổ.
Xoay lại thì cô lại đc nhận ánh mắt yêu thương., xung tụng cô như thần thánh từ hắn.
Vẫn khá ngạc nhiên vì lâu rồi chưa ai dùng ánh mắt ấy nhìn Cô cả, cô ko nói gì bước thẳng về phía cửa..
Bỗng Le níu tay cô lại, cười cười hiền nhìn Cô.
Cô mặt lạnh "làm sao?"
Mặt Le buồn trông thấy, cô nhìn cậu có vẻ xa lạ.
Nhớ lại hắn ko hiểu tiếng người nên Ari định gỡ tay Le ra thì cậu đã dùng tay còn lại vuốt nhẹ vết thương trên trán cô.
Cô tròn xoe mắt nhưng biểu hiện cũng như cũ, câu nói ngượng ngùng ko cảm xúc thì.chỉ có Ari thôi:
"cảm...cảm ơn."
Phóng vèo nhanh và ngay ra khỏi cửa, tự đập đầu vào tường nhìu lần xem có phải là mơ hay ko, sờ lại vết thương trên trán.
Ấm thật
Nhiệt độ của cậu vẫn còn bên cô.
Cũng như hôm qua khi cậu bẹo má cô làm cô cả đêm qua sờ lại má mình cả trăm lần.
Bao lâu, bao lâu rồi cô ko chạm vào con người rồi nhỉ?
Đó là câu hỏi mới của cô.
Mặt nhóc Le xụ hẳng ra vì tưởng cô hết xương cậu rồi.
[người ta thương ổng hồi nào vậy trời.]
Sagit vừa bước ra khỏi cửa phòng thì bất ngờ gặp Li đang đứng ôm ngực khó chịu, có lẽ tác dụng của thuốc vẫn chưa hết và có lẽ khi phản ứng ngược lại với phép thuật trong bài kiểm tra hôm qua của cậu.
Sagit"cậu ko sao chứ?"
Li nay có vẻ hơi cáu gắt hơn hôm qua;:
"ko sao..hộc..cả,tránh..tránh ra đi "
Chống tay vào tường, cậu bước đi xuống cầu thang, trong tình trạng này có lẽ cậu ko thể sử dụng phép thuật đc quá.
Sagit nhìn cậu đi mà mặt giận đến méo mó cả lên:
"Gì,chứ hả, lòng tốt của tui ko nhận thì thôi ở đó mà giả vờ mém lỳ cho lắm vào, tốt nhất là té cầu thang luôn đi cho đẹp và sáng mắt trước lòng tốt của bổn nương nhá, plêu plêu plêu plè plè plè"
Cô đang chửi nhiệt tình, chửi cuồng nhiệt thì cánh cửa cạnh cô mở ra, tưởng cửa phòng mình nên cô bước vào.
Tức giận nhắm mắt nhắm mũi cô đụng trúng trước ngực Aqua.
Vẫn ngây thơ hồn nhiên
"ui, mũi mình, đâu ra một...một..."
Định chơi bản tình ca đầy xối xả và ướt át thì mở mắt ra là khuôn.mặt đòi mạng của tên Aqua, mặt hắn cũng nhễ nhãi mồ hôi như tên Li khi nãy, bệnh tập thể à.
Sagit đã trấn tĩnh lại đây "sao...sao cậu ở trong phòng..Tôi "
Aqua cười đểu "phòng cô sao, đứng trước cửa phòng ngườita la ó giờ lạitự nhận phòng mình cơ đấy"
Đóng cửa lại, cậu bước đi, lách cô qua bên.
Sagit đứng ngẩn người nhìn lên cánh cửa, chữ Aqua bự chà bá đập vào mắt cô.
phút
phút
phút
Tiếng rống to của Sagit vang lên trong không trung và cứ bay xa, bay xa xa....
"Tên khốn, lão nương nhầm lẫn tí làm.gì ghê vậy."
Dùng chân đạp mạnh vào cửa nhiều lần,,như thể cái cửa mang tên Aqua chính là vật thay thế để cô trút giận.
"này thì nhầm lẫn thì sao chứ? La ó thì sao hả?đồ đáng ghét " hùng hổ bỏ đi.