Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

chương 32: hiểu về nhau hơn (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi tra hỏi xong, rốt cuộc là ko lão nào lấy đc thông tin gì cả. Lí do là như thế này:

Phòng của Ari, Tau, Gemi, Li, Scor, Sagit, Capri và Aqua tỏa ra những luồng sát khí vô hình vô cùng dày đặc, làm cho những người ở vấn đó cảm thấy rất là Rét. Đặt biệt là mấy lão già đó.

Phòng ( Ari - lão )

Lão ta do ê mặt vì vụ khi nãy, thật ra là quá ông mê cho nên càng cáu hơn khi tra hỏi Ari....

Ari thì mặt max lạnh do tâm trạng ko tốt, lão ta cứ lải nha lải nhải mấy cái câu bóc mẻ cô nên cô đã trả lời cho lão biết chỉ bằng hành động. Làm mặt lạnh... lão ta sợ quá, mặt tái mét, lên cơn tăng xông và bất tỉn....thế là Ari an toàn ra khỏi phòng.... phe B thắng ( -)

--------------

Phòng ( Tau - lão )

Sát khí thì do Pyon tạo ra cũng đủ làm lão ta muốn chạy ra khỏi phòng ngay rồi nhưng vì dự uy nghiêm của mình lão ta ko cho phép mình vì CON THÚ NHỒI BÔNG mà phóng ra phòng ngay lập tức, lão ta lấy hết dũng củm của mình, lấy tờ giấy che che cái mặt mình lại, tránh ánh nhìn của Pyon dành cho lão,...thế mà khi vừa lén lấy tờ giấy ra nhìn người đối diện chút thui là lão lăng ra bất tỉnh như cái lão kia do cái nụ cười quá ư là

" ngấy thờ " của Tau, cái nụ cười nó tựa tựa như mặt của pyon vậy đó (.-)

---------------

Phòng ( Gemi - lão )

Hỏi cài mặt đầy sẹo ai nhìn mà ko sốc tận óc, Gemi chỉ cần liếc nhẹ eeeee cái thui là lão xỉu.....theo lão kiaaaaaa(-)

-----------------

Phòng ( Li -lão )

À, ờ, ảnh đoe dọa lão ta toàn những câu shock ót như uuuu, lão bị bợn gái phởn bội ra sao?, đi với thèn nào?, thèn đó ra sao?, là ai?, lão thấy biết ơn Li quá nên thả cậu ra và nhanh chạy đi xử lí con bồ của mình liền.

Cái sát khí ở phòng này là của lão....

-------------------

Phòng ( Scor - lão )

Chỉ có lạnh....lạnh...lạnh và lạnh.....và Scor cứ thế đi ra khỏi phòng cách thởn nhiên.

Còn lão kia thì hóa đát rùi.

-------------------

Phòng ( Sagit - lão )

Đã người ta bị gãy xương sườn mà lão con bắt người ta ngồi cơ đấy. Sagit do quá đau nên tối mặt, nghiến răng ken két, nhìn lão còn hơn con vampire, chỉ tức ko thể rút kiếm ra mà chém lão, lão thì như ko quan tâm cứ huyên thuyên lãi nhãi, cho đến khi Sagit ko nhịn đc.

Cô bóp chặt nắm đấm, làm cho tay phát ra tiếng rôm rốp thì lão mới ngẩng mặt lên nhìn thì thấy Sagit tay đang thủ thế chuẩn bị rút kiếm ra thì lão câm lun

-------------

Phòng ( Capri -lão )

Cô chỉ dùng tay tạo ra quả bom lép thui là xong...ko rắc rối

-------------

Phòng ( Aqua - lão )

Lão ta cứ thích liếc mắt đưa tình về phía cậu thì cậu nên đáp trả chứ, cho lão uống xxxyyysss mà cậu vừa chế ra là xong.

Xong rùi cậu vô tư ra khỏi phòng ko thèm đoái hoài xem lão bị gì cả.

----------------

Thế là xong cái bọn thành phần bất diệt nham hủm, đến là cái bọn vô tư trả lời mà ai cũng cho qua lun, chưchứ càng hỏi thêm thì người khóc sẽ là mấy lão đó.

Phòng ( Can - lão )

Ảnh trả lời bằng cái cách hack não nhất nên cho qua

-------------

Phòng ( Le -lão )

Hờ lun,cái pphòng này là tềnh êu bất đồng về ngôn ngữ, qua qua.....

----------+----

Phòng ( Vir - lão )

Chị này thì do đẹppppppp cho nên lão ta đợ lượng cho qua.

------------------

Phòng ( Pis - lão )

À, do anh Pis trả lời với cái điệu bộ oan ức, nước mắt tèm lem nên lảo yếu lòng với gái tơ

------------------

Cả bọn rảo bước đi về cái khu ktx lớp A sống tạm,đợi cho ktx mới đc xây xong, chứ ko lẽ sống trong cái bệnh viện hoài.

Hỏi thăm vài câu thì vị kua đi lun, bỏ lại tụi nhỏ bơi vơi.

Nhưng có cả bọn lại ko hẹn mà cùng đi về phía cổng thành để mua quần áo, giờ trên người đứa nào cũng là những bộ rách te tua mặc hôm bị cháy, đến áo của vị đại nhân như Scor, Aqua và Capri cũng chỉ còn độc duy nhất bộ trên người thui mà.Thậm chí đa số là mặc đồ bệnh nhân để ko bị nhiễm trùng vết thương. Cũng may, con người kia còn có lương tâm, cho mỗi đứa cái áo choảnh đen ko khác gì cái kẻ khả nghi.

Vậy mà hợp sì tai của dân lạnh.

Aqua rất là chú ý nha, từ lúc gặp nhau là Sagit cứ nhìn cậu rất sâu , như thể đang muốn nhìn xoáy cậu vậy. Cậu có thể chắc chắn rằng cô vẫn chưa biết rằng cậu là con vampire ngày hôm đó.

Pis thì cứ ngập ngừng, ngập nghĩu mà nhìn Vir, biết cô vẫn đang rất giận cậu nên cậu thật cảm thấy rất khó xử.

Can thì vẫn mặc cảm với Tau lém cơ.

Le thì cứ đi xáp xáp bên Ari đánh vần từng chữ, nhìn cái con người đó thân thiết mà dân chúng trố mắt.

Capri mặt sát khí cực kì nồng nàn, à ko...nồng nặc...muốn biết tại sao thì hãy trở lại trước vụ cháy phút....

Capri do cảm thấy thật phiền phức khi nằm chỗ và vì ko muốn ai động vào người, sờ mó, kiểm tra mình nên cô đã trốn viện mà đi.....

Do bị mù mà, cô ko phân biệt đc cửa sổ phòng mình nên lại vào nhằm cái cửa sổ phòng bên là phòng Li.

Lúc này, Li đang lên cơn phản phệ của thuốc hay còn gọi là cơn điên định kì của cậu.

Khi thấy Capri đột ngột phóng vào phòng, cậu đã ko kiềm chế được mà áp sat Capri vào tường, do lúc này sức tàn phá của độc vẫn còn trong cơ thể nên cô rất yếu, giác quan xuống cấp, ko còn khả năng mà phản kháng cậu, chỉ nhàn nhạt vứt ra chữ:

Buông....

Li hình như ko quan tâm cô nói gì. Đôi mắt mịt mù nhìn cô như đang khao khát thứ gì đó. Khuôn mặt tiến lại cô ngày gần.

Capri cảm thấy như có thứ gì đó ấm nóng phả vào đôi gò má lạnh lẽo của cô làm cô có linh cảm chẳng lành, cô càng ra sức giảy giụa mạnh hơn nữa, mặt thể hiện vẻ tức giận:

Thả ra ngay....

Khi cô vừa dứt câu thì có cái thứ mềm mại, ấm nóng gì đó chạm vào môi cô, càng ngày càng mạnh bạo lấn lướt vào trong môi cô. Đây như là điều vũ nhục đối với cô, vậy mà cô lại để mặc cho Li lấn lướt, cô hoang dại mặc cho cậu làm gì thì làm.

Nhưng cũng may là có mấy cái tiếng động đổ vỗ phát ra làm cô kịp định thần , thoát ra khỏi cái sự cám dỗ ngu xuẩn đó, cô bực tức cắn vào môi cậu làm mùi máu tanh tràn ngập trong miệng người.

Li khá bất ngờ về việc cô làm, thả lỏng cơ thể làm cô nhân cơ hội đó nện cho cậu cú vào mặt và phóng bay ra ngoài cửa sổ.

Li ngồi bệt dưới đất nhìn cô chạy đi, dùng ngón tay sờ sờ đôi môi đã bị cô cắn nát mà cười. Khẽ lau đi vẹt máu, cậu dòng chiếc lưỡi khi nảy đã bừa bãi tàn phá trong miệng cô liếm quanh mép miệng đem những giọt máu trở vào trong miệng.

-----------------------

Thế là ra tới cổng chính mỗi người con đường, Le thì do đi theo Ari. Thế mà cô cũng bình tỉnh dắt theo cậu ta đi.

Vừa đi trên đường, nhìn thấy cái gì cậu cũng vui cả, vì đối với cậu chúng thật mới lạ.

Vừa đi cậu vừa kéo áo Ari mà chỉ cái này cái kia rồi cười cười. Ari cũng gật gật đầu theo, lòng cũng vui như cậu vậy đó.

Cậu nghe bụng mình reo òn ọt thì sang Ari, cố gắng mà nói ra từng chữ:

A...ri...đ....đói...

Ari khá là bất ngờ khi nghe cậu nói tên cô đấy, rõ là cô đâu có dạy cậu đâu, ko lẻ...cậu tự học.....nghĩ đến đây, lòng cô có chút ấm ấm. Sờ nhẹ vào ngực mình để cảm nhận sự kì lạ.

Cô mở giọng nhẹ nhàng, tự động xách tay cậu để dắt cậu đi, tránh cho cậu bị lạc: Đi ăn.

Dắt Le vào quán ăn gần đó, Ari gọi món cho cậu, nhìn cậu ăn khỏe thì cô cũng có cảm giác hơi đói, ngày hôm qua chỉ đc ăn cháo trắng ko làm cô ngán ngẩm, mà hôm nay cả bọn trốn viện ta ngoài chơi hết cả lũ luôn đó chứ, đang thử nhâm nhi vài miếng thịt thì có toán người bước đến bàn của cô.

Hất cả bàn thức ăn của cô, có tên mặt khá nghênh: này này, đây ko phải là cái con sát nhân ở làng mình sao???

Nghe bọn chúng nói tới mình, cô ngóc đầu lên dùng ánh mắt lạnh thấu xương trừng bọn chúng . Cả bọn nhìn cũng có vẻ sợ nhưng nhanh chóng ban vào mặt cô cái tái, Ari ko phản kháng, mặt tỉnh bơ xoa xoa bên má đã sưng tấy lên.

Biết cô ko hề phản kháng như trước kia nên bọn chúng càng lấn tới, đứa thì nắm tóc, đứa thì bóp cổ cô:

Con này, mày dám dùng ánh mắt đó nhìn tao à.

Trước giờ, mỗi khi bị bọn chúng đánh, cô lun để mặc cho chúng đánh cô thỏa sức thì thôi vì cô cứ luôn nghĩ, đây là cái giá cho cái hành động giết người của cô, cô đáng bị như thế. Những tên trước mắt cô đã từng là những người bạn thân thiết nhất của cô, họ đả từng gọi cô rất thân mật:

" Ari,Ari ",

họ đã từng nói:

" Ari nè, khi bị ăn hiếp thì nói cho tụi anh biết nhé, tụi anh sẽ bảo vệ em "

Khi ấy, ai cũng rất là yêu mến cô như đứa em gái nhỏ bé cần bao bọc, họ dành cho cô những nụ cười, khi ấy cô cũng có thể cười như họ, nụ cười ngọt như kẹo.mà nói: cảm ơn các anh.

Và trong đêm đó, cô đã dùng khuôn mặt lạnh như con quỷ vô cảm mà cướp đi từng người trước mắt họ. Sau những ngày đó là chuỗi đòn địa ngục nhưng cô rất đáng bị như thế. Đúng vậy, đáng lắm.

Mặt Ari cứ thế bị đánh bầm dập, những cái tát cứ liên tiếp nhắm vào mặt cô, bọn họ nhìn mà càng tức:

Tại sao mày ko khóc??? Đau như vậy mà mày vẫn khuôn mặt như cũ, quả là con quỷ đội lốt người mà.

Mấy người ngồi trong quán ăn nhìn mà còn xanh mặt, còn có vài người cười hưởng ứng khi cô bị đánh, chả ai ngăng cản họ lại cả.

Chủ quán cũng coi đó như là tiết mục giải trí cho khách.

Le nhìn mà ko chịu đựng nổi nữa, thấy cô cứ can tâm tình nguyện cho họ đánh nên cậu ko định xen vào nhưng cậu ko cam lòng khi nhìn cô bị đánh như thế.

Hất bay cả bọn cách xa ra khỏi cô, cậu ôm cô vào lòng, cô cứ run run mà nói chuyện: buông ra...tôi...đáng bị như thế....

Le dĩ nhiên là ko buông rồi vì ảnh Nghe Ko Hỉu

Cả bọn tức giận nhìn cậu, định xông vô cho cậu trận lun thì trao đổi ánh mắt cho tên định đánh lén cậu từ phía sau, Le dĩ nhiên biết chứ, định xoay ra cho hắn trận thì hắn đã tự động bay vào bức tường nằm xảy lai.

Ari liếc nhìn cả bọn, bọn tưởng chừng như sắp bị đốt cháy bởi cái nhìn lạnh mà có vẻ tức giận của cô vậy: đừng liên lụy người ngoài.

Chủ quán cà rung cà lấp: cô, cô...phá hỏng...bức vách..rồi...mau...bồi thường....

Ari chỉ vung nhẹ tay, vứt vào tay ông ta cái thẻ bài của mình.

Lão nhìn mà run lẩy bẩy, nhìn người ra đòn thì lão đã sớm biết là pháp sư rồi nhưng ai ngờ lại là pháp sư học việc của hoàng hậu thì...ôi....

Thanh toán tiền xong thì cả ra khỏi quán.Cái bọn gây chuyện khi nãy nhìn người khuất bóng mà nhếch mép cười khẽ.

Le thấy Ari nằm trong lòng mình mà ko nói gì, tưởng cô giận mình nên cậu ú ớ xin lỗi: xi....in.....nỗi.....

Ari chỉ lẳng lặng phóng xuống, cô xoay lại vẫn là ko nói gì nhưng lại chìa tay ra, giọng vẫn dịu nhẹ như trước: đi

Le cầm lấy tay cô mà cười hihi trong ki hồi nãy còn rũ mặt hối lỗi.

Trong tiệm quần áo:

Ari lựa lần mấy chục bộ cho Le vì biết cậu hoang dả thường làm rách quần áo của mình.

Ari thì chỉ lựa cho mình vài bộ thui và lần nào cô mặc thử thì tên ngốc nào đó lại cứ khen: Ari....đ...ẹp...

Và cười ngu ngu, làm cái lời nói ko có tí xíu đáng tin nào cả. Cái áo Ari lúc này ống tay hơi ngắn nên....Le chú ý đến trên cổ tay Ari có rất nhiều vết sẹo thì nhanh chộp lấy cổ tay cô: Ari....đ...au...

Ý cậu hỏi là Ari có đau ko??

Ari: ừ...ừm... ko đau...

Đã làm sẹo rồi thì còn đau cái nỗi gì nữa

Vậy mà cái con người kia làm cái hành động cực soái là nâng cổ tay cô lên mà liếm, ngẩng mặt cười ngu lần thứ n trong ngày: h...hết...đ....au...

Mấy cô bán hàng nhìn mà muốn phụt máu mũi.

Ari nhanh chóng sựt cổ tay lại, tránh mặt cậu mà đi tính tiền. Đúng vậy, cô đang ngượng đấy nhưng nhìn mặt cô ai cũng tưởng cô đang giận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio