Cảnh tượng bốn phía sụp đổ theo biến hóa tâm cảnh của kẻ khống chế trận pháp. Chu Vẫn không nghi ngờ gì nữa, ngay từ đầu, trận bão cát đầy trời kia là do Mộ Dung Viên Khuyết bố trí để chờ đợi họ, có lẽ Dung thành ban nãy cũng không thật sự là Dung thành mà chỉ là ảo ảnh.Cả ba các ngươi đều phải chết.”
Một tiếng rên thống thiết vang lên, Chu Vẫn chưa kịp mở miệng đã bị Mộ Dung Viên Khuyết chém tới một đao!
“Sư đệ, ta biết trên đời này có vài người rất xui xẻo.” Mộ Dung Viên Khuyết nói, “Thế nên ta luôn nghĩ sao lại như vậy.”Mộ Dung Viên Khuyết thu “Mộ Dung Thu” làm thủ hạ, sau khi thân thể nguyên bản của Mộ Dung Thu được đưa về Thu Thủy Kiếm Tông, hắn ta lại đoạt xá được một thân thể mới. Nhưng cái tên Mộ Dung Thu vẫn được giữ lại, mặc dù giữa hai họ Mộ Dung không có chút quan hệ, nhưng vẻ mặt Mộ Dung Viên Khuyết đối với hắn ta vẫn tốt hơn những kẻ khác.Từ tiềm thức, gã không muốn để Vũ Văn Hoằng cứ như vậy mà trở về Thu Thủy Kiếm Tông. Sau khi Vũ Văn Hoằng bị giam lỏng, Mộ Dung Viên Khuyết thậm chí phái người mang về tin xấu của Chu Vẫn để y nghe mỗi ngày — chỉ cần Chu Vẫn xui rủi gã liền vui vẻ, nhưng đáng tiếc Vũ Văn Hoằng không phản ứng với chiêu khích tướng của gã, ngay cả nét mặt cũng không thay đổi.
Đao kiếm giao tranh, tia lửa bắn ra tung tóe, khoảng cách của hai người gần nhau đến nỗi có thế thấy màu mắt của đối phương. Chu Vẫn nói: “Đó là nguyên nhân mà ngươi nhập ma?”“Sư đệ, ta biết trên đời này có vài người rất xui xẻo.” Mộ Dung Viên Khuyết nói, “Thế nên ta luôn nghĩ sao lại như vậy.”
Tay hắn tụ lực, dùng kiếm đánh văng Mộ Dung Viên Khuyết ra vài thước, Mộ Dung Viên Khuyết khẽ cười, nói: “Đúng.”Mộ Dung Viên Khuyết đang nóng giận, nghe hắn ta nói thế liền cười nhạt: “Vậy thì sao? Chẳng lẽ ta có thể bình thản mà đưa y về Thu Thủy Kiếm Tông, để y và tên họ Chu đoàn tụ?”
“Ngươi rất may mắn,” Mộ Dung Viên Khuyết nói.Khác với ma tu như Mộ Dung Viên Khuyết nửa đường nhập ma, kháng lại thiên đạo, Mộ Dung Thu vốn là ma chủng, bản thể của hắn ta là thất ác thiên ma, nếu không so trình độ đao thuật, nói về cảnh giới thì Mộ Dung Thu không hẳn là hoàn toàn thua kém gã.
Tại sao người mà ngày hôm đó Vũ Văn Hoằng cứu ở Nhân giới lại là ngươi?Mộ Dung Viên Khuyết chống đao đứng dậy, ma khí quanh thân chợt bạo phát, khí thế tăng vọt. Dây buộc tóc bằng lục mỏng bị kiếm khí cắt đứt, tóc đen bay tán loạn trong gió, gã bây giờ tựa như ác quỷ u linh.Chương : Tranh đấu ()
Năm năm trước, Vũ Văn Hoằng bị ma tu bao vây trong lúc làm nhiệm vụ, “Mộ Dung Thu” thuộc phe trung lập, hợp tác với tên Ma quân khác vây quét hắn và tên đệ tử Lạc Thủy Cung kia.
Sau khi Mộ Dung Viên Khuyết biết tin, gã tự mình ra tay cứu Vũ Văn Hoằng đang mang thương nặng, đưa y về Ma giới, Vũ Văn Hoằng hôn mê một năm, một năm sau y muốn rời đi, Mộ Dung Viên Khuyết lấy cớ trị thương giữ người lại.
Từ tiềm thức, gã không muốn để Vũ Văn Hoằng cứ như vậy mà trở về Thu Thủy Kiếm Tông. Sau khi Vũ Văn Hoằng bị giam lỏng, Mộ Dung Viên Khuyết thậm chí phái người mang về tin xấu của Chu Vẫn để y nghe mỗi ngày — chỉ cần Chu Vẫn xui rủi gã liền vui vẻ, nhưng đáng tiếc Vũ Văn Hoằng không phản ứng với chiêu khích tướng của gã, ngay cả nét mặt cũng không thay đổi.
Mộ Dung Viên Khuyết thu “Mộ Dung Thu” làm thủ hạ, sau khi thân thể nguyên bản của Mộ Dung Thu được đưa về Thu Thủy Kiếm Tông, hắn ta lại đoạt xá được một thân thể mới. Nhưng cái tên Mộ Dung Thu vẫn được giữ lại, mặc dù giữa hai họ Mộ Dung không có chút quan hệ, nhưng vẻ mặt Mộ Dung Viên Khuyết đối với hắn ta vẫn tốt hơn những kẻ khác.“Nếu ngươi thua —
Mộ Dung Thu nghe xong Mộ Dung Viên Khuyết kể khổ, hắn ta bọc cả người trong chiếc áo choàng sẫm màu, cười khẽ nói: “Không ngờ tới, con người ngươi nhìn đàng hoàng, vậy mà lại có sở thích như vậy.”Đao kiếm giao tranh, tia lửa bắn ra tung tóe, khoảng cách của hai người gần nhau đến nỗi có thế thấy màu mắt của đối phương. Chu Vẫn nói: “Đó là nguyên nhân mà ngươi nhập ma?”
Mộ Dung Viên Khuyết đang nóng giận, nghe hắn ta nói thế liền cười nhạt: “Vậy thì sao? Chẳng lẽ ta có thể bình thản mà đưa y về Thu Thủy Kiếm Tông, để y và tên họ Chu đoàn tụ?”Mộ Dung Thu chế giễu: “Ngươi cứu người không phải vì không muốn y chết hay sao? Giờ đây người trong tay ngươi, chỉ cần y không chết thì ngươi muốn dày vò ra sao chả được.” Hắn ta ảm đạm nói: “Nếu ngươi không xuống tay được, ta có thể giúp ngươi.”
Mộ Dung Thu chế giễu: “Ngươi cứu người không phải vì không muốn y chết hay sao? Giờ đây người trong tay ngươi, chỉ cần y không chết thì ngươi muốn dày vò ra sao chả được.” Hắn ta ảm đạm nói: “Nếu ngươi không xuống tay được, ta có thể giúp ngươi.”Mộ Dung Viên Khuyết tiếp xúc với hắn ta đã lâu, biết rõ người này là tên điên hỉ nộ vô thường, tính tình quái đản, ở dưới trướng gã trải qua ngày tháng sống tạm bợ, không rõ lúc nào thì bạo phát, “Bỏ đi, người này còn hữu dụng.”Cảnh tượng bốn phía sụp đổ theo biến hóa tâm cảnh của kẻ khống chế trận pháp. Chu Vẫn không nghi ngờ gì nữa, ngay từ đầu, trận bão cát đầy trời kia là do Mộ Dung Viên Khuyết bố trí để chờ đợi họ, có lẽ Dung thành ban nãy cũng không thật sự là Dung thành mà chỉ là ảo ảnh.
Mộ Dung Viên Khuyết tiếp xúc với hắn ta đã lâu, biết rõ người này là tên điên hỉ nộ vô thường, tính tình quái đản, ở dưới trướng gã trải qua ngày tháng sống tạm bợ, không rõ lúc nào thì bạo phát, “Bỏ đi, người này còn hữu dụng.”
Khác với ma tu như Mộ Dung Viên Khuyết nửa đường nhập ma, kháng lại thiên đạo, Mộ Dung Thu vốn là ma chủng, bản thể của hắn ta là thất ác thiên ma, nếu không so trình độ đao thuật, nói về cảnh giới thì Mộ Dung Thu không hẳn là hoàn toàn thua kém gã.
Mộ Dung Viên Khuyết chống đao đứng dậy, ma khí quanh thân chợt bạo phát, khí thế tăng vọt. Dây buộc tóc bằng lục mỏng bị kiếm khí cắt đứt, tóc đen bay tán loạn trong gió, gã bây giờ tựa như ác quỷ u linh.
Gã thản nhiên nói: “Năm năm trước, Vũ Văn Hoằng rơi vào trong tay ta, tuy hồn phách của y đã trở về Thu Thủy Kiếm Tông, nhưng thân thể vẫn nằm trong tay bổn tọa.”
“Nếu ngươi thua —
Cả ba các ngươi đều phải chết.”