Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

chương 490: c490: còn uống nữa không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối mặt với Diệp Khinh Nhu hùng hổ doạ người, Lý Trạch Vũ bình tĩnh tự nhiên, hắn hiểu rõ chỉ cần mình thể hiện “không biết xấu hổ” đến mức nhuần nhuyễn, đối phương sẽ không thể làm gì hẳn được.

Quả nhiên.

Diệp Khinh Nhu tức giận trợn mắt lên, trên mặt tràn đầy vẻ “không nhìn được lại không làm gì được”.

“Còn uống nữa không? Không uống là tôi đi đấy!”

Lý Trạch Vũ chỉ vào mấy bình rượu ngon trên bàn hỏi.

“Hừ!”

Diệp Khinh Nhu nhíu mày nói: “Cậu có phải là đàn ông không vậy?”

“Nghe lời này của cô xem...”

Lý Trạch Vũ cười gượng vài tiếng: “Bằng không chính cô tự mình tới thí nghiệm một chút thử?”

“Cậu... Cậu...”

Bị đối phương lặp đi lặp lại nhiều lần khinh bạc bằng lời nói, Diệp Khinh Nhu tức muốn hộc máu.

Vốn dĩ cô ấy vốn tưởng rằng Lý Trạch Vũ đã hoàn toàn thay đổi, nhưng hiện †ại xem ra ngạn ngữ nói không sai, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

Thằng nhãi này hiện giờ mặc dù đã công thành danh toại, nhưng tính cách phóng đãng không kiềm chế được đã hoàn toàn khắc vào trong xương cốt rồi.

“Không uống nữa là tôi đi trước nhé.” Lý Trạch Vũ đứng dậy định rời đi.

Không ngờ Diệp Khinh Nhu bước nhanh ngăn hắn lại, khiêu khích nói: “Có dám đánh cược một lần với tôi hay không!”

“Cô xác định là muốn đánh cược với tôi?”

Lý Trạch Vũ không giận mà ngược lại còn cười.

Diệp Khinh Nhu trợn trắng mắt, tức giận nói: “Tôi chỉ đánh cược, lại không phải đánh nhau với cậu!”

Ngay sau đó cô ấy chỉ vào mấy bình rượu trên mặt bàn, đổi đề tài nói: “Hai ta so xem ai uống được hơn, nếu thua phải đáp ứng đối phương một điều kiện, có dám hay không?”

Ngực to ngốc nghếch!

Lý Trạch Vũ liếc mắt quét Diệp Khinh Nhu một cái từ trên xuống dưới, nghĩ thầm cổ nhân không nói sai mà.

So uống rượu với hắn, còn không phải lão thọ tỉnh thắt cổ sao? *em không rõ chỗ này lắm “Đừng nói cậu không dám chứ?”

Mắt thấy Lý Trạch Vũ do dự không chừng, Diệp Khinh Nhu lại lần nữa nói kích một câu.

Lý Trạch Vũ xoa tay, thoáng hưng phấn nói: “Có phải là ra điều kiện gì cũng được không?”

“Đúng vậy, điều kiện gì cũng được!”

Tim Diệp Khinh Nhu đột nhiên đập nhanh kịch liệt, bởi vì người sáng suốt đều nghe ra được Lý Trạch Vũ ám chỉ đến chuyện gì.

Nhưng mà không biết vì sao, thế nhưng cô ấy lại có chút hy vọng chờ lát nữa mình thua!

Đáng chết, đêm nay mình là vì cháu gái mà tới, sao lại có ý nghĩ như vậy chứ!

“Nếu cậu thua, lập tức hủy bỏ hôn ước với nhà họ Trần cưới Khuynh Thành làm vợi”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio