Cũng quan sát một số kiến thức tu luyện thuận lợi mà sư phụ ném ở trong đầu lúc trước, để kiến thức tu chân của mình càng nhiều hơn. Dương Bách Xuyên biết anh sẽ dần dần đối mặt cùng tiếp xúc với càng ngày càng nhiều cao thủ, thậm chí có một cảm giác mãnh liệt, nói không chừng đến một ngày nào đó giới sơn hải sẽ thông đạo, một số cường giả tu chân đến từ giới sơn hải sẽ thoát ra. Mặc dù đã tu luyện đến Trúc Cơ, nhưng anh lại cảm thấy bản thân không được lơi lỏng, còn phải nỗ lực hơn cả trước kia để tăng thực lực và tu vi. Bởi vì bất kể là lão nhân rượu tiên đột nhiên đi ra, hay là ma nữ hồng Phật được thả ra từ đại mộ dưới biệt thự, thậm chí bao gồm chị em Lục Tuyết Hi đều là cao thủ có thực lực Kim Đan, có điều cảnh giới của người sau đã bị đại ngã mà thôi, chung quy sẽ có một ngày khôi phục trở lại. Đối mặt với Kim Đan anh chỉ có thể bỏ chạy. Sự tồn tại và xuất hiện của những người này, đều cho Dương Bách Xuyên một gợi ý, cường giả trên địa cầu có lẽ không chỉ có Kim Đan tồn tại. Anh muốn đi xa hơn cùng bảo vệ người thân bạn bè trong con đường tu chân, không ngừng tăng thực lực của mình là điều tất nhiên. …… Rạng sáng ngày hôm sau, anh mở mắt ra, trong ánh mắt càng thêm sáng ngời sâu thẳm. Hơi thở cả người cũng thêm một tia trầm tĩnh. Đối với kiến thức tu chân mà sư phụ Vân Thiên Tà truyền thụ ở trong đầu, lúc này anh cơ bản đã xem xong rồi, thật sự lời không ít. Một thế giới hoàn toàn mới hiện ra ở trong đầu anh, anh càng ngày càng mê mẩn thế giới tu chân hơn. Thế giới tu chân rộng lớn thật sự có thể hình dung bằng hai chữ thần kỳ. Trên có cảnh giới tu chân, dưới có người tu chân ăn cơm mặc quần áo vân vân, đều có một chút hiểu biết. Từ cảnh giới mà nói, trong lời giới thiệu của sư phụ cảnh giới tu chân có bốn đại cảnh giới, chia thành Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ. Trong tương lai nhất định còn có rất nhiều đại cảnh giới khác, nhưng trong đầu sư phụ chỉ giảng bốn đại cảnh giới này. Mà bây giờ anh mới đến giai đoạn hai của đại cảnh giới Trúc Cơ kỳ. Luyện Khí kỳ cùng Trúc Cơ kỳ đều có chín tiểu cảnh giới, tức là từ tầng một đến tầng chín. Sau Trúc Cơ là Kim Đan kỳ, cảnh giới này lại là một đường ranh giới, giống như Nguyên Anh, có đủ loại thần kỳ tồn tại, đối với điều này Dương Bách Xuyên tràn ngập chờ mong trong tương lai sẽ đạt đến hai đại cảnh giới cuối cùng, không có chín giai đoạn nhỏ trong cảnh giới, mà là bốn tầng sơ trung hậu viên mãn. Chuyện nhỏ như có người tu chân ăn, mặc, ở, đi lại và phương tiện, dựa theo lời sư phụ truyền thừa, ở trong giới tu chân, ăn, mặc, ở, đi lại giống như chuyện lớn, nhưng chuyện ăn mặc hoàn toàn khác với người thường. Đồ ăn của người tu chân đều là đồ ăn có linh khí, y phục mặc trên người cũng là pháp khí. Pháp khí là một tên gọi chung, ở trong miệng người tu chân gọi là linh khí, có thể luyện hóa vào trong cơ thể, đương nhiên tu vi ít nhất phải đến Trúc Cơ kỳ mới được, bởi vì sau Trúc Cơ mới có đan điền, linh khí cần thai nghén ở trong đan điền, đến lúc đó chỉ cần một niệm là có thể triệu hoán ra, dùng ý niệm khống chế linh khí. Không thể buộc chặt trong cơ thể, chỉ có thể xem như pháp khí cao cấp mà thôi. Sự tồn tại của linh tính là do linh khí, Dương Bách Xuyên ngẫm lại bây giờ anh cũng có thể tạo ra linh khí, đáng tiếc anh không làm thế. Nhưng mà, anh cũng nghĩ đến cấp bậc của kiếm đồ long được giữ trong nhà, có thể thu vào đan điền tạo ra được hay không, lúc về nhất định sẽ thử xem. Có linh khí tồn tại không phải có thể phi hành bằng ngự kiếm sao? Phong cách cỡ này? Dương Bách Xuyên chảy nước miếng ngây ngô mỉm cười, sau khi đè những tạp niệm này xuống, anh chuẩn bị xuống núi rời đi, trực tiếp đến Ngưu Quan Cát tìm Hạ Lộ. Dù sao ở trong núi không ai nhìn thấy, tìm đúng phương hướng của Ngưu Quan Cát, vận khởi thuật ngự phong, bay lên trời cao, thân thể hóa thành một dòng nước biến mất ở núi Bích Phong trong chớp mắt.