Trông có vẻ như không có gì khác biệt so với những gì Bách Sơn nói, Võ Đang quả nhiên đang trong tình trạng xung đột nội bộ. Thế lực hai phe được phân chia rõ rệt. Ngoài ra trong linh thức của Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy được là trong số tám chín mươi người này, có đến hơn hai mươi cổ võ giả đã bước vào Tiên Thiên. Đây là một con số vô cùng đáng sợ. Tổng cộng có hai mươi tám vị Tiên Thiên. Phe của Bách Sơn rõ ràng là chiếm số lượng Tiên Thiên ít hơn, tổng cộng có mười ba người, đương nhiên phần lớn đều là Tiên Thiên ở giai đoạn tầng một và tầng hai, hai người là Tiên Thiên tầng bốn, một người ở tầng năm, một người ở tầng sáu. Còn phe bên kia đứng đầu bởi vị đạo sĩ râu đen thì có mười lăm Tiên Thiên, nhiều hơn hai người so với phe của Bách Sơn, nhưng mà cao thủ của người ta cũng nhiều hơn, ngoại trừ vị đạo sĩ lớn tuổi râu đen là Tiên Thiên đỉnh cao tầng sáu ra, còn có ba người là Tiên Thiên tầng năm, năm người là Tiên Thiên tầng bốn, những người còn lại là Tiên Thiên tầng một và tầng hai. Trong thế giới của cổ võ giả, nắm đấm của kẻ mạnh sẽ quyết định tất cả. Phe của vị đạo sĩ râu đen gần như có thể đè bẹp phe của Bách Sơn. Chả trách mà Võ Đang lại mâu thuẫn nội bộ, Bách Sơn nhìn thấy anh như nhìn thấy cứu tinh vậy. Cho đến nay, phe của ông râu đen còn chưa tạo phản đã là một kỳ tích rồi. Suy cho cùng, việc mâu thuẫn nội bộ trong Võ Đang thực ra chính là vấn đề về việc lựa chọn và đề cử người thừa kế của riêng mình. Rõ ràng là nắm đấm của ai mạnh hơn thì kẻ đó có tiếng nói. Trong chốc lát linh thức nhìn qua hai mươi tám vị Tiên Thiên đó một lượt, còn những người khác thì đều là Ám Kình, nhưng cũng không thể xem nhẹ, mỗi một người ít nhất cũng là Ám Kình tầng bảy tầng tám, đa số đều là Ám Kình đỉnh cao tầng chín, có thể bước vào cấp độ Tiên Thiên bất cứ lúc nào. Theo như những lời của Bách Sơn nói, dòng dõi của họ là đích truyền chính thống của Võ Đang, là đích truyền của bản thân chưởng giáo đời thứ nhất, phe bên kia là nhánh phụ, hơn nữa họ kiên quyết giữ gìn võ đạo thuần túy, chứ không luyện đan, cho nên sau khi chưởng giáo đương thời bế quan mãi mãi, Võ Đang đã mười mấy năm không có người đứng đầu. Hiện giờ khi tuyển chọn chưởng giáo mới, phe phái có thế lực liền nổi dậy và muốn đề cử người của họ. Phe của Bách Sơn đương nhiên là không đồng ý, đích truyền mới là cội nguồn, đây là quan điểm của họ. Phe đối phương cho rằng thế lực chính là bản lĩnh, cách thức trước kia đã không còn khả thi, luyện đan không có tác dụng gì, võ thuật thuần túy mới càng nhanh chóng đột phá hơn, bộ không thấy thành quả của những năm nay sao? Phe của họ đã cho ra bao nhiêu cao thủ Tiên Thiên từ tầng ba trở lên rồi? Cuộc tranh đấu của hai phe giống như một cuộc chiến chính trị vậy. Dương Bách Xuyên nhìn những cao thủ Tiên Thiên của phe đạo sĩ râu đen, cảm thấy rằng mình đã rơi vào một hố sâu, trong lòng nguyền rủa Bách Sơn vô số lần. Khốn kiếp, Tiên Thiên đỉnh cao tầng sáu có một người, Tiên Thiên tầng năm có ba người, Tiên Thiên tầng bốn có năm người, chưa kể đến những người khác, chỉ riêng một Tiên Thiên đỉnh cao tầng sáu thôi cũng đủ để hắn no đòn rồi. Dương Bách Xuyên biết rằng anh không nắm chắc phần thắng khi đối đầu với Tiên Thiên tầng sáu, bởi vì anh chỉ mới ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ tầng một thôi, trên lý thuyết thì chỉ mới tương đương với Tiên Thiên tầng một, nhưng mà thực lực thực sự có thể phát huy với sức mạnh như Tiên Thiên tầng năm, cộng với pháp thuật vân vân, cũng có thể khiêu chiến với tầng sáu, nhưng cũng chỉ được có thế, Tiên Thiên của người ta tổng cộng có mười lăm người, Dương Bách Xuyên biết rất rõ đó là nguồn sức mạnh to lớn đến cỡ nào. Tuyệt đối là một cái hố lớn. Ngay khi Dương Bách Xuyên cùng Lý Tam Thanh đến gần đám đông, đám người trong phe của ông lão tóc bạc với khuôn mặt trẻ bên cạnh Bách Sơn từ xa đi tới và nói lớn: “Đệ tử Võ Đang xin chào mừng sư tổ.”