Đại nạn không chết ắt có hạnh phúc cuối đời, điều này thể hiện qua thân thể của anh. Theo sự vận chuyển của công pháp Tôi Thể, Kim Cương Nhục Thể của Dương Bách Xuyên cũng dần trở nên mạnh mẽ, mỗi một tấc gân cốt cũng đang dần trở nên cứng rắn hơn... Vào khoảnh khắc nào đó, điều khiến anh buồn bực là vì anh cảm nhận được đan điền mình cũng xảy ra một hiện tượng kỳ lạ. Theo lẽ thường thì khi đan điền có thay đổi, chẳng qua đó chỉ là Càn Khôn Tạo Hóa Quyết vận chuyển và tu luyện chân khí mà thôi. Nhưng Dương Bách Xuyên nhận ra là không phải vậy. Trong lúc cảm nhận, anh phát hiện ra kiếm Đồ Long đang được nuôi dưỡng trong đan điền đang hấp thụ Sức mạnh của sự sống mạnh mẽ mà nước Sinh Mệnh mang đến. Tuy sức mạnh của nước Sinh Mệnh là Sức mạnh của sự sống, nhưng không thể phủ nhận rằng nó là sức mạnh thần bí và cao cấp. Thế mà kiếm Đồ Long lạ đang không ngừng hấp thu sức mạnh đó. Trông cứ như đang cướp đoạt Sức mạnh của sự sống với cơ thể vậy. Dương Bách Xuyên cười khổ, nhưng anh cũng nhạy bén mà bình tĩnh lại rồi nhắm mắt kết nối giao tiếp với kiếm Đồ Long. Anh cảm nhận được sự tồn tại của kiếm linh của kiếm Đồ Long. Sư phụ Vân Thiên đã từng nói, chỉ cần có thể giao tiếp kết nối với kiếm linh của kiếm Đồ Long, khi sử dụng, sức mạnh của kiếm Đồ Long sẽ càng mạnh mẽ hơn. Đi giao tiếp kết nối với kiếm Đồ Long vào thời điểm này, anh sẽ thật sự có thể giao tiếp với kiếm linh của kiếm Đồ Long. Mới đầu có sự chống cự và cảnh giác, sau khi Dương Bách Xuyên cắt đứt Sức mạnh sự sống, trong kiếm Đồ Long lập tức truyền ra một giọng nói chứa sự tức giận đến muốn hộc máu: “Cho tôi Sức mạnh của sự sống.” Dương Bách Xuyên vui vẻ cười ha ha: “Cuối cùng cậu cũng bắt đầu chịu giao tiếp với tôi rồi. Cho cậu Sức mạnh của sự sống cũng được, nhưng cậu phải phục tùng tôi trước đã. Cậu đang được nuôi dưỡng tại đan điền của tôi, tôi chính là chủ nhân của cậu, kiếm linh như cậu lại không tâm ý tương thông với tôi, thế là thế nào?” “Là do anh vô dụng mà thôi, anh chỉ là một tên Trúc Cơ nho nhỏ, vì sao tôi lại phải phục tùng anh? Có thể cho anh sử dụng thân kiếm đã là tốt lắm rồi, còn muốn tôi phục tùng anh nữa, không đời nào.” Giọng kiếm linh của kiếm Đồ Long là giọng bé trai, nghe vô cùng bướng bỉnh. Dương Bách Xuyên vui mừng nói: “Được thôi, nếu cậu không quan tâm đến chuyện tôi không cho cậu Sức mạnh của sự sống, thế thì sau này tôi sẽ quăng cậu đến xưởng tái chế phế liệu để chế tạo thành một cây dao phay chuyên để cắt thức ăn nấu cơm. Dù sao có giữ lại cậu cũng chẳng có tác dụng gì.” Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được rằng kiếm linh của kiếm Đồ Long rất khát khao Sức mạnh của sự sống, vì thế anh đã dùng cái này để uy hiếp cậu bé. Chiêu này thật sự có tác dụng, cuối cùng kiếm linh chịu thua và hung hăng đáp: “Nếu không phải tôi cần khôi phục hồn thân của kiếm linh, sao lại phải chịu sự uy hiếp của thằng oắt như anh chứ. Được, tôi đồng ý, nhưng sau này anh phải cho tôi hấp thu Sức mạnh của sự sống nhiều hơn.” Dương Bách Xuyên: “Được, cho hồn ấn của cậu xuất hiện đi.” Hồn ấn chính là hồn của kiếm linh, sau khi giao cho Dương Bách Xuyên luyện hóa, Dương Bách Xuyên sẽ có thể tâm ý tương thông với kiếm Đồ Long. Lúc đó, anh thật sự có thể đạt đến trình độ vừa nghĩ đã giết được kẻ địch trong vô hình. Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên luyện hóa hồn ấn kiếm linh của kiếm Đồ Long như mong muốn, cuối cùng người và kiếm cũng hợp lại làm một. Đây cũng là nguyên nhân mà trước đó anh có thể ngự kiếm phi hành, tất cả đều là hiệu quả sau khi giao tiếp và thuần phục được kiếm linh của kiếm Đồ Long. Dương Bách Xuyên không biết kiếm Đồ Long là pháp khí cấp bậc gì, bởi vì sau khi kiếm linh thuần phục, anh hỏi vấn đề này, cậu bé xấu xa chỉ đáp một câu với giọng điệu như một ông cụ non: “Anh muốn là cấp bậc gì thì là cấp bậc đó.” Dù sao Dương Bách Xuyên cũng uy hiếp để kiếm linh thuần phục. Điều đó khiến cậu bé rất khó chịu và chẳng muốn nói nhiều với Dương Bách Xuyên.