Bởi vì đa số thành viên trong gia tộc biết quan hệ giữa Dương Bách Xuyên và Liễu Linh Linh đều muốn dùng Liễu Linh Linh để kìm kẹp Dương Bách Xuyên, nhưng đều bị Ruth ngăn cản. Sau khi nghe Ruth kể xong, Dương Bách Xuyên cũng có điều nghi vấn. Ví dụ như với địa vị của Ruth trong gia tộc, cô ta dựa vào đâu mà có thể ngăn cản các thành viên trong gia tộc ra tay với Liễu Linh Linh, từ đó bảo vệ Liễu Linh Linh. Mà anh cũng hỏi ra vấn đề này. Ruth trả lời: "Thưa chủ nhân tôn kính, trước đây tôi thuộc tầng lớp giữa trong gia tộc, nhưng từ khi dung hợp huyết mạch cao quý của ngài, thực lực tăng lên, tôi cố leo lên tầng lớp cao. Gia tộc chúng tôi cũng giống gia tộc Trung Quốc, hay nói chính xác hơn là giới võ cổ, đều coi trọng thực lực. Đẳng cấp phân chia nghiêm ngặt từ tử tước, nam tước, bá tước, hầu tước đến công tước. Hơn nữa, huyết mạch thuần chủng mới có địa vị tuyệt đối. Tôi mang huyết mạch tổ hệ đời thứ mười ba, thế nên trước đây tuy là bá tước nhưng vẫn có chút thể diện. Sau khi tôi dung hợp máu của chủ nhân, hiện tại huyết mạch đã tiến hóa tới hầu tước trung cấp, tương đương với thực lực Tiên Thiên tầng chín trung cấp ở võ cổ giả Trung Quốc các ngài. Amos là tổ hệ hầu tước cao cấp, thực lực tương đương Tiên Thiên tầng chín hậu kỳ, tôi không phải là đối thủ của anh ta. Trong gia tộc chúng tôi, tôi và Amos đều là huyết mạch tổ hệ, cho nên cũng được xem là người có thân phận địa vị khá cao. Ngoại trừ tộc lão, tôi và Amos đều có tiếng nói nặng ký trong gia tộc. Đó cũng là lý do tôi có thể bảo vệ Liễu Linh Linh. Nhưng lần này Amos đích thân ra tay, tôi cũng đành chịu. Xin chủ nhân thứ lỗi." "Người bị bắt đi rồi, bây giờ tôi trách cô cũng có ích gì đâu. Nghe ý cô thì tộc lão của gia tộc các cô là công tước phải không?" Dương Bách Xuyên hỏi Ruth. "Đúng vậy thưa chủ nhân. Hiện tại gia tộc Dracula có một tộc lão công tước cánh vàng. Tính theo cảnh giới võ cổ Trung Quốc thì thực lực của ngài ấy đã vượt trên Tiên Thiên, cực kỳ đáng sợ. Chúng tôi chưa từng gặp tộc lão bao giờ. Có tin đồn tộc lão ẩn tu ngủ say trong thánh sơn quanh năm suốt tháng, mấy chục năm chưa chắc xuất hiện một lần. Tôi chỉ biết cứ cách ba tháng Amos lại đưa mấy cô gái có dòng máu tinh khiết vào thánh sơn, cung cấp cho tộc lão hưởng thụ. Có lẽ lần này Amos bắt Liễu Linh Linh để dâng cho tộc lão." Dương Bách Xuyên nghe thấy cấp bậc công tước là tồn tại vượt trên Tiên Thiên, tâm trạng lập tức nặng nề. Anh sầm mặt, lạnh lùng cất lời: "Thánh sơn ở đâu? Lập tức dẫn tôi tới đó." Ruth nhìn Dương Bách Xuyên và nói: "Chủ nhân đừng vội, muốn đưa gái trinh vào thánh sơn hiến tế tộc lão phải chờ đêm trăng tròn. Còn ba ngày nữa mới đến đêm trăng tròn, chắc hẳn Amos vẫn chưa đưa Liễu Linh Linh vào thánh sơn. Còn nữa, cửa thánh sơn không cho phép người ngoài bước vào, ngay cả Amos là người hầu hạ cũng chỉ có thể đi tới cửa động. Ừm, lối vào thánh sơn là một hang động. Thật ra tất cả mọi việc trong gia tộc Dracula đều do tôi và Amos xử lý. Anh ta chủ nội, tôi chủ ngoại, một số tộc nhân dòng bên hỗ trợ. À đúng rồi, cả lâu đài Dracula có mười ba hầu tước tính cả tôi và Amos, trong đó chỉ có lâu đài cổ của tôi không phải là lâu đài chính thức của gia tộc Dracula. Thánh sơn và gia tộc Dracula đều nằm trên dãy núi Can Mạc cách đây ba trăm dặm. Chủ nhân yên tâm, Liễu Linh Linh bị Amos cướp từ tay tôi, tôi sẽ hỗ trợ chủ nhân cứu Liễu Linh Linh." Nghe Ruth nói xong, Dương Bách Xuyên nheo mắt cười khẩy: "Cô đang lợi dụng tôi phải không? Cũng có thể nói là mượn đao giết người, giết Amos để nắm quyền gia tộc Dracula? Cô không sợ tộc lão công tước của các cô ra ngoài giết cô à?" Ruth bị Dương Bách Xuyên nhìn chòng chọc, toàn thân run lên, nhưng ngay lập tức ngẩng đầu nhìn anh: "Chủ nhân minh giám. Không dám giấu ngài, quả thật Ruth có ý định nắm quyền gia tộc Dracula. Trong những năm qua tôi và Amos đấu đá không ngừng, sớm muộn gì anh ta cũng giết tôi. Chi bằng tôi mượn sức chủ nhân giết Amos, nắm quyền gia tộc Dracula còn hơn ngồi im chờ chết.