Bây giờ ở lại xuất hiện ở Pháp, tại châu u, chẳng trách cục tình báo Thần Long Đàm của Ngô Nam không tìm được. "Nữ ma đầu cô sao lại xuất hiện ở đây?" Dương Bách Xuyên gằn giọng hỏi. "Ha ha ha!" Trong miệng nữ ma đầu Hồng Phất phát ra một hồi cười khan chói tai, rồi ả lập tức im lặng, đứng đối mặt với Dương Bách Xuyên. Ả không hề vội ra tay, mà chỉ nói với giọng lạnh lẽo và khuôn mặt đầy oán hận: "Bà đây phải trốn chui trốn nhủi, đi tha thương nơi đất khách quê người, còn chẳng phải là bị mi chèn ép sao? Không ngờ mi dám cho người của chính quyền đứng ra truy lùng bà đây, còn khiến cho bà dây suýt nữa là mất hết võ công. Dương Bách Xuyên, mi hại bà đây thật là thê thảm! May mà bà đây theo một người quen cũ của mi đến được châu u. Đến đây rồi, trong họa có phúc, bà đây lại phát hiện được một gia tộc quỷ hút máu, một con dơi thối muốn mang bà đây đi hiến tế, rồi bà đây bị đưa đến cái động băng này, nhưng bà đây đã hút khô công lực của một con dơi già, từ đó không chỉ khôi phục lại thương thế nhờ mi ban tặng, còn đột phá đến cảnh giới ngụy Kim Đan. Ha ha ha!" Nữ ma đầu Hồng Phất điên cuồng cười, sau đó lên tiếng với một cái động băng khác: "Trần Bách Vạn, ông ra đây đi, ra mà gặp bạn cũ của ông này. Hôm nay hẳn là hai chúng ta phải chiêu đãi bạn cũ này cho thật tốt!" Sau khi ma nữ Hồng Phất dứt lời, một người trung niên đi ra từ góc khác của đại điện băng, ông ta nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên bằng vẻ mặt nham hiểm. Đây không phải là Trần Bách Vạn sao? Lúc trước để ông ta chạy toát ở sông ngầm, hiện giờ lại xuất hiện ở Châu u, hơn nữa còn ở cùng một chỗ với ma nữ Hồng Phất, thật đúng là ngưu tầm ngưu Mã tầm mã. Kẻ địch của Dương Bách Xuyên cùng tụ tập lại với nhau. Trần Bách Vạn cũng xem như là kẻ địch đầu tiên của Dương Bách Xuyên, lúc đó anh đã hạ gục sát thủ Xương Hoa ở vùng Tây Bắc nơi Trần Bách Vạn phụ trách, hiện tại nhìn thấy ánh mắt hận không thể xé xác anh của Trần Bách Vạn, Dương Bách Xuyên cũng không hề thấy lạ. Mà trong mắt của Trần Bách Vạn, Dương Bách Xuyên chính là kẻ thù nguy hiểm nhất trong cuộc đời của ông ta, nếu không giết chết Dương Bách Xuyên thì ông ta sẽ không yên tâm được. Dương Bách Xuyên giết chết em trai ruột – Trần Bách Thiên của ông ta, hủy diệt tổ chức Xương Hoa mà một tay ông gây dựng, đây chính là kẻ thù sinh tử, bao nhiêu ngày qua, Trần Bách Vạn đều mong đợi ông ta sẽ giết chết được Dương Bách Xuyên. Mà hôm nay cuối cùng cũng đợi được cơ hội này. Ông ta dựa vào một cường giả -- Ma nữ Hồng Phất. Điều quan trọng nhất là, dưới sự giúp sức của ma nữ Hồng Phất, bây giờ Trần Bách Vạn ông cũng đã là một cao thủ. Ông ta không còn là Trần Bách Vạn chỉ với tu vi ám kình như ngày xưa, mà là Trần Bách Vạn – Tiên Thiên tầng chín. “Dương Bách Xuyên~” Trần Bách Vạn nghiến răng nghiến lợi nhìn Dương Bách Xuyên, gọi lớn lên của anh. Trong mắt của Dương Bách Xuyên, khí tức của Trần Bách Vạn vậy mà nhảy lên tới Tiên Thiên tầng chín cao cấp, thật sự là khó mà tin được. Ma nữ Hồng Phất còn lợi hại hơn, trước kia chỉ mới là Trúc Cơ sơ đẳng, hiện tại đã bay được rồi, khí tức còn mạnh hơn cả công tước Ruth. Có điều, nghĩ lại lời ả vừa nói, bây giờ ả là cái gì mà Giả Kim Đan?” Đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên nghe thấy từ này, cảnh giới Giả Kim Đan? Chẳng lẽ không phải là cảnh giới Kim Đan chân chính? Mà chỉ là chuẩn bị lên Kim Đan? Trong đầu nhanh chóng kiểm tra thông tin về tu luyện Kim Đan, Dương Bách Xuyên lập tức hiểu ra ả có ý gì.