Lúc Dương Bách Xuyên đang luyện hóa năng lượng mà Trùng Tử mang về, trong đầu nhớ lại sư phụ từng nói, Nhân Diện Linh Trùng có một thiên phú nghịch thiên là có thể hấp thu công lực của kẻ địch mang về cho chủ nhân. Lúc ấy Dương Bách Xuyên còn cười bảo là Hấp Tinh Đại Pháp bản Trùng Tử, kỳ thật cũng không để ý lắm, bởi vì dù sao Trùng Tử vẫn còn trong giai đoạn ấu trùng, ai biết chừng nào Trùng Tử có thể hấp thu công lực của kẻ địch mang về cho mình chứ? Mà bây giờ, sự thật đã chứng minh sự nghịch thiên của Trùng Tử hoàn toàn có thể thể hiện ở giai đoạn ấu trùng. Đương nhiên Dương Bách Xuyên cũng biết chuyện này có liên quan tới việc mình dùng tinh huyết nuôi dưỡng Trùng Tử mỗi ngày, thậm chí trọng điểm là từ khi trở về từ đảo Hồng Kông mỗi ngày còn phải cho Trùng Tử ba giọt nước Sinh Mệnh. Nghĩ tới nghĩ lui, hôm nay Trùng Tử có thể đối phó ma nữ, hấp thu công lực của ma nữ mang về cho mình cũng hợp tình hợp lý. Dùng tinh huyết cộng thêm ba giọt nước Sinh Mệnh mỗi ngày trong khoảng thời gian này, quả thật có thể khen một câu xa xỉ. Sợ là trong thiên hạ có thể nuôi dưỡng linh trùng giống như anh cũng chỉ có Dương Bách Xuyên anh, bởi vì nước Sinh Mệnh chính là một phần độc nhất. Cũng không biết Trùng Tử hấp thu bao nhiêu công lực của ma nữ Hồng Phất, dù sao lúc Dương Bách Xuyên đang luyện hóa rõ ràng tu vi đã bắt đầu tăng lên. Bây giờ anh là sơ kỳ Trúc Cơ tầng chín, sau khi vận chuyển xong một Chu Thiên, ầm ầm chấn động đã đột phá tới trung kỳ Trúc Cơ tầng chín, đến lúc này năng lượng Trùng Tử mang về vẫn không dừng lại, quả thực khiến Dương Bách Xuyên kinh ngạc một phen. Tiếp tục hấp thu luyện hóa... Lần này tu vi tăng lên chậm dần, cho đến ba Chu Thiên sau cuối cùng cũng luyện hóa xong tất cả năng lượng Trùng Tử mang về. Sau khi thu công, Dương Bách Xuyên mở hai mắt chợt lóe tinh quang, tu vi đạt tới hậu kỳ Trúc Cơ tầng chín. Dương Bách Xuyên biết chuyện tu luyện tới hậu kỳ khó khăn, nhưng bây giờ ngắn ngủi chưa tới nửa giờ, anh đã từ sơ kỳ Trúc Cơ tầng chín đến hậu kỳ, không thể không nói đây là sự nghịch thiên của Trùng Tử. Cứ theo đà này, tốt lắm, chỉ cần Trùng Tử lớn lên... Dương Bách Xuyên nghĩ tới liền kích động tới cả người phát run. Trùng Tử trong lòng bàn tay loạng chà loạng choạng, nhìn có vẻ sau khi đưa năng lượng nó mang về cho chủ nhân Dương Bách Xuyên hấp thu cũng khiến Trùng Tử suy yếu đi nhiều. Dương Bách Xuyên vội vàng ép ra một giọt tinh huyết và một giọt nước Sinh Mệnh, sau khi nhóc con nuốt xong trông trạng thái tốt lên rất nhiều. Dương Bách Xuyên kêu Trùng Tử trở về tai nghỉ ngơi. Tu vi Dương Bách Xuyên tăng lên phải cảm ơn trời cảm ơn đất, cảm ơn Trùng Tử, lần này may mà còn có Trùng Tử. Anh hấp thụ tu luyện xong, bình Càn Khôn cũng đã hấp thu luyện hóa tinh hạch xong từ lâu. Lúc này Dương Bách Xuyên khẽ động ý niệm đi xem thử không gian của bình Càn Khôn, có phải đã có thay đổi hay không? Hơn phân nửa tinh hạch Đế vương đã bị bình Càn Khôn hấp thu, Dương Bách Xuyên tin thu hoạch lần này của bình Càn Khôn cũng không nhỏ. Quả nhiên, điều đầu tiên trong ý niệm nhìn thấy là không gian trong bình Càn Khôn đã lớn hơn.