Cùng lúc đó, trong một hàng hơn mười người của Nga Mi, mỗi người đều là nữ, một bà lão mặc đạo bào màu vàng nói với một cô gái đội mũ mạng che mặt: "Chuyến đi đến bí địa Trường Bạch lần này của Dĩnh Nhi có lẽ sẽ có rất nhiều yêu nghiệt, giống như Dương Bách Xuyên này, trong tay cũng có thần binh cực phẩm. Hôm nay sư tổ giao kiếm Thanh Hồng của Nga Mi ta cho con, hi vọng con có thể thuận buồm xuôi gió ở bí địa..." "Đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng của sư tổ!" Ở khe núi đối diện, trong một đám hòa thượng, một lão hòa thượng nói căn dặn một tiểu hòa thượng trông chừng mười tám mười chín tuổi: "Đồ nhi à, chuyến đi đến bí địa lần này vi sư không thể xen vào được, con tuyệt đối phải cẩn thận. Lần này xem chừng một lão già ở Côn Luân đang hạ cờ, sau khi con đi vào, mọi chuyện hãy cẩn thận..." "Lão hòa thượng người có phiền không vậy, đã nhác mấy trăm lần rồi!" "Được được được, con là tổ tông. A Di Đà Phật, Phật môn thu một tên yêu nghiệt như con cũng không biết là phúc hay họa. Được rồi, không nói nữa xem trò vui đi, cẩn thận quan sát chiêu số thủ đoạn của tên Dương Bách Xuyên này, sau khi tiến vào bí địa cậu ta có thể là đối thủ lớn của con." "Chậc, đối thủ của con là tên tạp mao tiểu đạo* Chiêm Khánh Nhân kia của Côn Luân..." (*khiêm xưng của đạo sĩ, ở đây đang nói với ý châm biếm) Trong khi Dương Bách Xuyên và Mộc Đạo Nhiên đang quyết đấu, trong khe núi có rất nhiều tông môn đều diễn ra cảnh tượng tương tự, nhiều đôi mắt đều đặt trên người Dương Bách Xuyên. Trong sân, Dương Bách Xuyên ra tay tấn công Mộc Đạo Nhiên trước. Anh không nhìn xuống dưới, bởi vì anh biết đánh nhau với Mộc Đạo Nhiên chủ yếu là để là lập uy trên đại hội luận đạo Tiên Thiên. Người vây xem càng ngày càng đông, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được rất nhiều hơi thở mạnh mẽ. Nếu không bắt được Mộc Đạo Nhiên, có lẽ tiếp theo anh sẽ bị đánh hội đồng. Trong lòng anh hiển nhiên vẫn chưa quên đối thủ cũ là Thần Tông và m Nguyệt Môn. Dương Bách Xuyên dám chắc, nhất định người của Thần Tông và m Nguyệt Môn sẽ ra tay với mình. Vì vậy trước tiên anh phải bắt Mộc Đạo Nhiên lại giết gà dọa khỉ, khiến người của Thần Tông và m Nguyệt Môn không dám hành động bừa bãi. Nếu không, người ba tông môn liên hợp lại bao vây tấn công anh thì không ổn. Kiếm Đồ Long trong tay vận chuyển chân khí, sau khi khẽ động tâm niệm, kiếm khí huyền huyễn cũng được tích trữ chờ ra lệnh, anh hét lên một tiếng tung ra một kiếm với Mộc Đạo Nhiên. Mộc Đạo Nhiên cũng hơi híp mắt, vung vẩy đôi Ngô Câu trong tay, một con mãng xà lửa và một con mãng xà hình thành từ hàn khí, một lạnh một nóng xông về phía Dương Bách Xuyên. Mãng xà lửa xuất hiện từ trong Ngô Câu, vài người đứng khá gần lập tức cảm giác được một làn sóng lớn xuất hiện, không kìm được mà lùi về sau. Mà mãng xà hàn khí bò sát đất, những nơi đi qua bùn đất lập tức đóng băng. Đây là thuộc tính trong thần binh cực phẩm của Mộc Đạo Nhiên, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến người ta tê cả da đầu. "Đây là..." Có người lần đầu tiên nhìn thấy trong thần binh còn có thể xuất hiện mãng xà lửa và mãng xà băng. "Là thần thông gì sao...?" "Đã nghe nói trong tay Thanh Thần Mộc Đạo Nhiên tiền bối có thần binh cực phẩm từ lâu, có thể dùng chân nguyên hóa hình, hôm nay vừa thấy quả là thế." "Dương điên nguy rồi..." ... Lăng Hư Tử bên phía Côn Luân sau khi thấy tình hình trong sân thì lắc đầu bảo: "Thằng nhóc Dương Bách Xuyên này gặp nguy rồi!" Lăng Hư Tử vừa mới nói xong thì con ngươi co lại, khẽ kêu: "Không đúng, hình như kiếm khí của Dương Bách Xuyên không hề kém hơn Mãng xà nước lửa của Mộc Đạo Nhiên!" "Đại trưởng lão, con tuyệt đối hiểu rõ kiếm khí của Dương Bách Xuyên hơn, dường như kiếm khí của cậu ta còn mạnh hơn hồn kiếm khí." "Ra là vậy!" ... Bên phía Nga Mi, bà lão nhìn chằm chằm vào trong sân nói với cô gái đội mũ mạng bên cạnh:"Sau này Dĩnh Nghĩ phải cẩn thận, nếu đối đầu với Dương Bách Xuyên phải coi chừng thanh kiếm trong tay cậu ta." "Sư tổ, chẳng lẽ kiếm khí của Dương Bách Xuyên còn mạnh hơn Mãng xà nước lửa của Mộc Đạo Nhiên ư?" Cô gái đầu đội mũ mạng hỏi. Bà lão cười ha ha nói: "Chuyện này tất nhiên rồi, trong mắt người khác thì kiếm khí của Dương Bách Xuyên bình thường không có gì lạ, trông chẳng khác gì những kiếm khí bình thường, mà Mãng xà nước lửa của Mộc Đạo Nhiên thì khí thế vô cùng to lớn, rất nhiều người đều cho rằng Mộc Đạo Nhiên lợi hại. Không ngờ rằng thứ càng mộc mạc tự nhiên không có gì lạ thì có thể không huênh hoang đòi mạng nhất. Kiếm khí của Dương Bách Xuyên còn hơn kiếm hồn chi khí thượng cổ, mà thuộc khí thần binh của Mộc Đạo Nhiên còn không sánh bằng kiếm hồn khí thượng cổ. Có điều chuyện này cũng phải nhìn xem thủ đoạn chiến đấu của Dương Bách Xuyên thế nào, chống lại Mộc Đạo Nhiên đa mưu túc trí cũng không phải dễ." "Thì ra là thế, đa tạ sư tổ chỉ điểm, Dĩnh Nhi nhớ kỹ rồi." Đôi mắt xếch dưới mũ mạng lóe sáng nhìn chằm chằm bóng dáng của Dương Bách Xuyên trong sân, dường như muốn nhìn thấu anh. ... Khe núi đối diện, lão hòa thượng và tiểu hòa thượng cũng đứng đằng xa chỉ trỏ trận chiến của Dương Bách Xuyên và Mộc Đạo Nhiên. Lão hòa thượng một thân cà sa rách rưới, trong tay cầm một hồ lô rượu, vừa uống vừa hỏi tiểu hòa thượng: "Đồ nhi, vi sư hỏi ngươi, ngươi đoán xem kiếm khí của Dương Bách Xuyên mạnh, hay là Mộc Đạo Nhiên xuất sắc hơn?" Tiểu hòa thượng sờ cái đầu trọc trắng bóng của mình, sau khi gảy gảy ngón ta phủi một chút bụi bặm trên cà sa trắng thuần trong dính một hạt bụi, đưa tay giành hồ lô rượu trong tay lão hòa thượng rồi đột ngột uống một ngụm, sau đó nói: "Con nói này lão hòa thượng, người có thể đừng cho nước vào trong hồ lô rượu được không, tất cả đều là rượu thật được không?" "A Di Đà Phật, vi sư là người xuất gia, kiêng rượu có được không? Không phải là nước có lợi cho sức khỏe à, cứ tưởng tượng nó thành rượu, nước uống vào bụng thì chính là rượu." Lão hòa thượng nói với tiểu hòa thượng. Tiểu hòa thượng trợn mắt một cái: "Dừng, lời này của người đem đi lừa người khác đi, còn kiêng rượu? Sao lúc người nhìn lén quả phụ dưới núi tắm không nói cai sắc đi?" "Khụ khụ khụ!" Lão hòa thượng đột nhiên ho khan dữ dội, lập tức đen mặt nói: "Nếu không phải lão trụ trì nói con có thể là đại năng Phật môn chuyển sinh thì vi sự thật sự muốn một tát đập chết con, sau này loại chuyện này hãy lựa lúc không có người mà nói, dù sao ta cũng là sư phụ con."