Hiện tại, chúng ta khoan không nói tới chuyện của chị Mai, nói về cô trước đi, tình huống trong cô thể cô rất tệ, tôi có trách nhiệm nói cho cô biết, sức mạnh Thần Phượng trong cô đang phản phệ, mỗi lúc càng mạnh hơn, khó tránh khỏi…” Dương Bách Xuyên không nói vế sau, nhưng Mai Thi Dĩnh hiểu đó là cái chết, cô biết rõ cơ thể mình như thế nào, tình hình thực tế đối với cô mà nói chính là sống được ngày nào hay ngày đó. Nhưng đây cũng là lần đầu tiên cô nghe nói về Thần Phượng lực mà Dương Bách Xuyên nhắc tới, từ nhỏ cô đã yếu ớt nhiều bệnh, cơ thể thường xuyên cảm thấy nóng như lửa đốt, đau tới chết đi sống lại, nhưng cụ thể là bệnh gì thì ngay cả sư phụ và sư tổ của cô cũng không biết. Mai Thi Dĩnh không hiểu vì sao Dương Bách Xuyên lại biết được sức mạnh Thần Hoàng? Đây là lần đầu tiên cô nghe đến nó, lẽ nào Dương Bách Xuyên biết tình huống hiện tại của cô sao? Mai Thi Dĩnh hỏi theo bản năng: “Sức mạnh Thần Hoàng gì? Anh nói rõ hơn đi?” Vấn đề này thành công chuyển đề tài, khiến Mai Thi Dĩnh buông tha truy hỏi vấn đề làm sao Dương Bách Xuyên sống sót được trong quặng mỏ. Trong lòng Dương Bách Xuyên thở dài một hơi, anh bắt đầu giải thích cho cô, anh mang những gì phụ đã nói với anh về huyết mạch Thần Phượng, kể lại cho Mai Thi Dĩnh nghe không sót một chữ nào. Đương nhiên anh cũng nói, anh có thể giúp cô. Ai mà biết sau khi anh kể xong, Mai Thi Dĩnh lại im lặng hồi lâu rồi lập tức đứng dậy nói: “Ai cần anh cứu mạng? Dù sao chị tôi vì anh mà chết, Dương Bách Xuyên, anh đừng trông chờ tôi sẽ tha thứ cho anh.” Nói xong, Mai Thi Dĩnh dứt khoát rời đi. Để lại Dương Bách Xuyên sững sờ lại chỗ. “Cái quái gì thế này ~” Dương Bách Xuyên buồn bực, tự lẩm bẩm một mình. “Haha, nhóc con yên tâm đi, cô gái này sẽ không từ bỏ hy vọng được sống đâu, nếu không thì cô ấy sẽ không sống tới hiện tại, trên thế gian thật sự nhìn thấu sinh tử chẳng có được mấy người. Sau này nhất định cô ấy sẽ tới tìm con, cho dù cô ấy không chủ động tìm thì con cũng sẽ đi, gia tộc Thần Phượng chính là gia tộc cường đại thần bí, không thể bỏ lỡ ~” Vân Thiên Tà nói. Dương Bách Xuyên gật đầu: “Vâng, cho dù là vì chị Mai, con cũng sẽ không bỏ mặc Mai Thi Dĩnh ~” Hai thầy trò tán gẫu vài câu, Vân Thiên Tà ném công thức đan Hàn Băng cho Dương Bách Xuyên. … Ngày thứ hai, sau khi Dương Bách Xuyên thức dậy, Thiên Tuyệt tới tìm Dương Bách Xuyên để đi dạo chợ phiên Sơn Cốc, trong vài ngày bí địa mở khóa, dựa theo lệ cũ các thế lực lớn sẽ mở chợ phiên ở Sơn Cốc, tới giao dịch các loại thiên tài địa bảo. Dương Bách Xuyên rất hứng thú với những thiên tài địa bảo mà võ cổ giả Tiên Thiên lấy ra, anh cũng chuẩn bị luyện chế vài loại đan dược, nhưng khổ nỗi là không đủ linh dược, vì thế anh cùng đám người Thiên Tuyệt ra ngoài thử vận may, hy vọng có thể tìm được linh dược quý hiếm để luyện chế linh dược. Trong đầu anh có vô số phương thức luyện đơn cấp thấp, nhưng không có linh dược thì anh cũng chẳng còn cách nào khác, những phương thức này đều là sư phụ Vân Thiên Tà mang từ Tu Chân Giới tới, trên Trái Đất có rất nhiều đan dược đều không có linh dược luyện chế. Trước mắt, tu vi của anh đang ở Trúc Cơ tầng chín, bước tiếp theo chuẩn bị tiến vào Kim Đan, ngoại trừ cảm ngộ thiên nhiên đất trời, sự trợ giúp của đan dược cũng rất quan trọng.