Đan Kinh Mạch rất phổ biến ở Tu Chân Giới, nhưng ở trái đất là vật hi hữu, dù có linh dược cũng không có công thức luyện đan, nhưng trong đầu Dương Bách Xuyên có hàng trăm hàng nghìn công thức luyện đan. Có một sư phụ lợi hại tương đương với sở hữu một kho báu. Sau khi lấy ra tất cả linh dược, Dương Bách Xuyên mở lò luyện đan, nhóm chân hỏa, thuần thục bỏ từng cây linh dược vào lò luyện đan. Đến nay thuật luyện đan của Dương Bách Xuyên không còn lơ mơ không biết gì như hồi trước, anh đã có chút thành tựu trên con đường luyện đan. Hơn nữa, tu vi và tinh thần lực của anh đã thăng cấp, hiện tại thời gian luyện hóa một cây linh dược cũng rút ngắn. Nửa tiếng sau anh đã tinh luyện xong toàn bộ linh dược, trong lò còn lại tinh chất nước thuốc. Sau đó, anh tiến hành từng bước, khống chế độ lửa theo ý mình, chẳng mấy chốc đã đến công đoạn cuối cùng là thành đan. Đúng lúc này, trong đầu anh đột nhiên vang lên giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà: "Tiểu tử thúi, con có thể thử thêm một giọt nước Sinh Mệnh vào đan Kinh Mạch. Con muốn cứu Thân Đồ Thạch thì nước Sinh Mệnh là một tầng đảm bảo tuyệt vời." Nghe sư phụ nói vậy, Dương Bách Xuyên thoáng ngẩn ra: "Như vậy cũng được sao?" Thật sự là anh chưa từng nghĩ đến việc bỏ thêm nước Sinh Mệnh vào luyện đan. "Có gì mà không được! Luyện đan sư siêu cấp trên đời có thể luyện vạn vật thành đan dược. Thậm chí xét ở một phương diện nào đó, nước Sinh Mệnh tràn trề sinh cơ mạnh mẽ, theo lý thì nó phù hợp với mọi đan dược, đương nhiên là ngoại trừ đan độc. Con có thể thử xem, chưa biết chừng có thể nâng cao phẩm cấp và công hiệu của đan dược, có thu hoạch ngoài sức sức tượng. Tóm lại là chuyện tốt." Vân Thiên Tà nói trong đầu Dương Bách Xuyên. "Ừm, vậy con thử nhé?" "Có thành công hay không thì cứ cử đi, không có gì là không thể. Hãy nhớ trên con đường tu chân, kẻ tu đạo xuất chúng đều là người sáng tạo, cao thủ siêu cấp trên thế gian không phải là không có ai tự nghĩ ra thần thông công pháp các thứ. Tuy rằng sáng tạo rất khó, nhưng kết quả nhận được cũng vượt xa tưởng tượng." "Lão già à, người nói vậy làm con cũng động lòng đấy." Nói xong Dương Bách Xuyên thầm niệm trong lòng, lấy một giọt nước Sinh Mệnh từ trong không gian bình Càn Khôn ra rồi bỏ thẳng vào lò luyện đan Thái Thượng. Một khắc sau, lò luyện đan Thái Thượng phát ra một tiếng vang trầm đục. Dương Bách Xuyên hơi hồi hộp, thầm nghĩ: "Lão già chết tiệt, lần này toang rồi, hỏng cả một lô đan dược." Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng anh vẫn dùng linh thức nhìn vào lò đan, sau đó anh mừng rơn. Trong linh thức anh phát hiện đan dược chẳng những không hỏng, trái lại còn được bao phủ trong một quầng sáng màu xanh nhạt lấp lánh, trông rất đẹp mắt, hơn nữa chúng bắt đầu tự động đông lại. Dương Bách Xuyên không dám chậm trễ, vội vàng làm thủ quyết thành đan. Hai tay vung vẩy thực hiện chín chín tám mươi mốt pháp quyết liên tiếp. Trước đây anh thực hiện được nhiều nhất là bảy mươi hai thủ quyết, nhưng bây giờ đã lên tới tám mươi mốt, nguyên nhân là do tu vi thăng cấp. Mà trong luyện đan, càng thực hiện nhiều pháp quyết thành đan thì công hiệu và phẩm cấp của đan dược càng cao. Theo lời sư phụ, hiện tại đan dược anh luyện chế ra chỉ là đan dược cấp thấp, pháp quyết thành đan cũng chỉ dưới một trăm thủ ấn. Đan dược cấp trung cần ít nhất một trăm thủ ấn, thủ quyết thành đan của đan dược cao cấp lên tới mấy nghìn, thậm chí nhiều hơn. Sau khi thực hiện pháp quyết thành đan cuối cùng, cả lò luyện đan rung lên, bên trong phát ra tiếng ong ong.