Đối với giới võ cổ thì Thánh Thủ như Miêu Mậu Thiên thật sự có tác dụng rất lớn. Thân là võ cổ giả, việc bị thương là không thể tránh khỏi, dưới tình huống nghiêm trọng thật sự cần Miêu Mậu Thiên chữa trị. Vì vậy mấy năm nay trong bí địa tất cả mọi người đều khiêm nhường, ưu tiên hết thiên tài địa bảo thuộc về phương diện y đạo cho Miêu Mậu Thiên, chính là để ông ta trở thành Thánh Thủ giới võ cổ, chữa trị bệnh tật thương tích cho mọi người. Thế nhưng mấy năm qua Miêu Mậu Thiên càng ngày càng kiêu ngạo, đã khiến mấy thế lực lớn lấy Côn Luân dẫn đầu bất mãn từ lâu. Nếu không phải y đạo trong giới võ cổ cần thiên phú và kinh nghiệm thì bọn họ đã ra tay với Miêu Mậu Thiên từ lâu rồi. Bây giờ đột nhiên xuất hiện một Dương Bách Xuyên, điều này khiến cho người đứng đầu của ba thế lực lớn thấy được một người thay thế Miêu Mậu Thiên. Nếu Dương Bách Xuyên thành công chữa khỏi kinh mạch cho Thân Đồ Thạch đã đủ để chứng minh công lực y đạo của Dương Bách Xuyên thâm hậu hơn Miêu Mậu Thiên, đến lúc đó giết Miêu Mậu Thiên chính là kết cục đã định. ... Trong sân, Dương Bách Xuyên cũng không biết suy nghĩ trong lòng Lăng Hư Tử và Diệu m sư thái, Vô Ưu lão hòa thượng, nếu biết nhất định anh sẽ bật cười. Sau khi hoàn thành châm cứu nhanh thì tiến vào giai đoạn châm cứu chậm. Năm mươi bốn châm tiếp theo, mỗi một châm đều phải tiêu hao lượng lớn chân khí và tinh thần lực, nhưng cũng là trình tự mấu chốt. Theo từng châm hạ xuống, linh thức của Dương Bách Xuyên phát hiện khiếu huyệt tắc nghẽn của Thân Đồ Thạch đã có thay đổi. Điều này là do công hiệu của đan Kinh Mạch lúc trước. Sức mạnh của trận m Dương Ngũ Hành cưỡng ép đả thông sức mạnh khiếu huyệt của Thân Đồ Thạch, mà sức mạnh của đan Kinh Mạch thì bảo vệ và chữa trị kinh mạch bị tổn hại trong lúc thi châm. "O...o...o...n...g!" Tiếng ngân châm rung động mãnh liệt truyền rõ vào trong tai Thân Đồ Thạch, theo Dương Bách Xuyên thi triển chuyển dời, Thân Đồ Thạch cảm nhận được đau đớn như kinh mạch trong cơ thể bị thiêu cháy, còn có ngứa ngáy không ngừng. Lan tràn khắp toàn thân anh ta, châm này mạnh hơn châm kia. Mồ hôi trên trán liên tục lăn xuống, Thân Đồ Thạch cũng không nhịn được muốn hét lên thảm thiết, nhưng bị một câu của Dương Bách Xuyên đẩy trở về. "Muốn đứng dậy lần nữa, muốn đạt được thành tựu cao hơn trong võ đạo sau này thì nhịn xuống cho tôi. Anh vừa hét lên một cái chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Nhớ kỹ, anh hét lên một tiếng cũng sẽ khiến tôi diệt vong." Dương Bách Xuyên mặt không biểu cảm, trên trán anh cũng mồ hôi cuồn cuộn dặn dò Thân Đồ Thạch. Tình huống trong cơ thể Thân Đồ Thạch vô cùng đặc biệt, trong kinh mạch khiếu huyệt tích lũy lượng lớn linh khí, đều là thiên tài địa bảo mà Thân Đồ Thành Cương cho anh ta sử dụng trong mười năm, nhưng do kinh mạch tắc nghẽn nên đọng lại, căn bản không hề quy nạp vào trong đan điền, tất cả đều lưu lại. Mỗi một châm, chân khí của anh độ vào trong cơ thể Thân Đồ Thạch đều hao phí khá lớn, có thể nói là dùng toàn lực chữa kinh mạch cho Thân Đồ Thạch. Mà Thân Đồ Thạch vốn muốn kêu thảm thiết, bị Dương Bách Xuyên nói như vậy thì cứng họng, anh ta biết Dương Bách Xuyên nói không sai, vì trị liệu kinh mạch mà Dương Bách Xuyên và Miêu Mậu Thiên đã dốc hết toàn tu vi. “So với tu vi của môn chủ Dương, so với ngày sau mình có thể đứng lên một lần nữa, chút đau này thì tính là gì chứ? Mình có thể nhịn.” Thân Đồ Thạch tự cổ võ mình, ánh mắt cũng bắt đầu kiên định. Dương Bách Xuyên cười, tiếp tục châm cứu. Khi đếm ngược cuối cùng, nụ cười trên khuôn mặt của Dương Bách Xuyên càng tươi hơn, bởi vì anh đã đả thông hết kinh mạch bị tắc nghẽn của Thân Đồ Thạch. Dùng châm cứu thúc dục chân khí đả thông, sau đó ẩn chứa sinh cơ lực trong kinh mạch, tu vi mạnh mẽ không ngừng đả thông kinh mạch.