Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

chương 1590 “đá căn nguyên ~”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi khôi phục tu vi, cộng thêm trong tay còn có kiếm Đồ Long, tốc độ của hai người họ rất nhanh, từng viên từng viên linh thạch được đào ra ngoài, ở độ sâu ba mươi mét, linh thạch cũng dần giảm bớt, Dương Bách Xuyên và Gia Cát Khổng đào được tổng cộng tám trăm ba mươi sáu viên linh thạch thượng phẩm. “Ầm ầm ~” Kiếm Đồ Long đâm vào chỗ đất vô cùng cứng rắn, Dương Bách Xuyên rót chân khí chém đá lăn xuống, hắn và Gia Cát Khổng nhìn nhau cười. “Dương đại ca quả nhiên đúng như huynh dự liệu, tảng đá cứng rắn như vậy lại chính là đá Tinh Thiết, nếu như ta nhớ không nhầm thì đào được Thiết Thạch hẳn là sẽ xuất hiện linh thạch cực phẩm.” Gia Cát Khổng vui vẻ nói. Đá Tinh Thiết là một loại khoáng thạch sẽ xuất hiện cùng với linh thạch cực phẩm, loại này cực kỳ cứng rắn, thậm chí còn cứng hơn cả đá Huyền Thiết, đây cũng là tài nguyên luyện khí rất tốt. Ngay lập tức, hai người mang theo tâm tình kích động để đào, đá Tinh Thiết rất cứng, lúc đào đã tiêu tốn rất nhiều chân khí. Có điều trong tay còn có kiếm Đồ Long, cũng xem như là đào được. Nếu như chưa phá giải được phong ấn thì hai người họ căn bản là đào không nổi, theo như lời của Gia Cát Khổng thì nếu như hầm mỏ gặp được đá Tinh Thiết, thì chính Kim Bất Hoài sẽ đích thân mang người đến đào, bởi vì có khả năng cao là có thể đào được linh thạch cực phẩm, khi hai huynh đệ nhà họ vừa mới tới hầm mỏ đã nhìn thấy Kim Bất Hoài đào một lần, đào được một viên linh thạch cực phẩm, vì thế Kim Bất Hoài đã thưởng nữ nhân cho tên tù phạm phát hiện đá Tinh Thiết, còn cho nghỉ ngơi ba tháng. Từ điểm này cũng có thể nhìn ra được giá trị của linh thạch cực phẩm. Hiện tại, Dương Bách Xuyên và Gia Cát Khổng cũng xem như là đang mạo hiểm tính mạng để đào thạch, một khi bị Kim Bất Hoài phát hiện, đợi chờ bọn họ chỉ có duy nhất con đường chết, có điều chẳng sao cả, sau khi Dương Bách Xuyên tu luyện một năm, mặc dù chân khí trong cơ thể vẫn chưa viên mãn nhưng cũng không sai biệt lắm. Đợi hắn đào được linh thạch cực phẩm hoặc chí ít là đá Căn Nguyên, đó cũng là lúc bốn người bọn họ tẩu thoát. Hoặc là nói, chỉ cần Kim Bất Hoài phát hiện ra bọn họ, thì đó là khi họ rời đi. Ba ngày sau, Dương Bách Xuyên và Gia Cát Khổng đào được viên linh thạch cực phẩm đầu tiên. Dương Bách Xuyên đè nén ham muốn hấp thụ tu luyện, không được vội vã. Bởi vì mục đích của bọn họ chính là đào được đá Căn Nguyên, đó mới là bảo vật của cả cái quặng mỏ linh thạch này. Sau mười ngày, trong tay Dương Bách Xuyên và Gia Cát Khổng đã có bốn viên linh thạch cực phẩm. Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không dừng lại, hắn có cảm giác trong mạch khoáng này nhất định có đá Căn Nguyên. Trong thời gian gần nửa tháng, Dương Bách Xuyên tổng cộng ra ngoài ứng phó với binh lính tuần tra một lần, mấy ngày sau đều dứt khoát không ra ngoài. Toàn là tiểu hòa thượng ứng phó nói, Dương Bách Xuyên đang không ăn không ngủ để đào quặng, lại nộp mấy viên lên trên, cũng xem như là lừa gạt được bọn họ. Tới khi thời gian là mười bảy ngày, bình Càn Khôn trên cánh tay trái của Dương Bách Xuyên đột nhiên nóng lên, điều này khiến trái tim Dương Bách Xuyên kích động, hắn biết mỗi khi bình Càn Khôn nóng lên có nghĩa là thiên tài địa bảo xuất hiện. Mà hiện tại thiên tài địa bảo trong hầm mỏ chỉ có thể là đá Căn Nguyên. Dương Bách Xuyên bổ một kiếm xuống chỗ đá Tinh Thiết. “Ầm ầm ~” Một tảng đá lớn bị kiếm Đồ Long chém nát vụn. Ngay sau đó, một tia sáng vô cùng chói mắt phát ra, một luồng linh khí trọng thiên tỏa ra, trực tiếp phá vỡ trận pháp của Dương Bách Xuyên, xông thẳng ra ngoài hầm mỏ. Dưới cỗ khí tức dường địa, cơ thể Dương Bách Xuyên thiếu chút nữa đã không đứng vững. Nhưng trên mặt hắn lại không hề có một chút lo sợ nào, ngược lại, toàn thân kích động tới phát run. “Đá Căn Nguyên ~” Lúc này, một viên đá hình kim cương to bằng nắm tay xuất hiện, tỏa ra hào quang thuần khiết không gì sánh được, hít một hơi thôi cũng có thể làm lỗ chân lông thoải mái. Cùng lúc này, doanh địa bên ngoài hầm mỏ, vừa lúc Kim Bất Hoài và Tóc Thắt Bím đang nói chuyện với nhau. “Tam tướng quân, đây là sản lượng linh thạch của tháng này, linh thức hạ phẩm tổng cộng có hai nghìn, trung phẩm là một trăm hai mươi viên.” Vừa nói, Kim Bất Hoài vừa đưa nhẫn không gian chứa linh thạch cho Tóc Thắt Bím. “Ừ, tháng này không tệ, cộng thêm trên người ta cũng đủ số lượng năm nghìn rồi, Hai ngày nữa, ta sẽ đến phủ thành chủ m Dương tông cúng dường, cuối cùng cũng có thể báo cáo kết quả, có điều chúng ta cần phải nhanh chóng ~” Tóc Thắt Bím uống một ly trà rồi nói. “Tuân lệnh, tam tướng quân yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ nhanh chóng để những tiện dân kia đi đào.” Trong lúc hai người họ đang nói chuyện, một cỗ linh khí trọng thiên truyền tới.

“Đây là?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio