Đau từ tận sâu trong linh hồn, Dương Bách Xuyên không nhịn được kêu rên, hắn gào lên một tiếng giống như dã thú. Có điều sư phụ Vân Thiên Tà lại thản nhiên nói: “Đừng để ý tới Thiên Cương địa sát tổn hại, đây mới là cách là rèn luyện thân thể tốt nhất.” Dương Bách Xuyên không nhịn được, hắn giận dữ quát: “Lão đầu chết tiệt, toàn thân con đau như cắt da cắt thịt, người nói thì hay lắm, người thử nếm trải một chút xem? Nếu vẫn còn tiếp tục phá hủy, con sợ con sẽ thành một đống thịt nát mất.” “Haha, thằng nhóc thối, nếu con có thể trải qua thiên kiếp của tán tiên thì sẽ biết một chút thiên kiếp kim đan cỏn con thế này đã là hạnh phúc lắm rồi, vi sư trải qua mười hai lần độ kiếp tán tiên, cuối cùng trở thành chí tôn. Khảo nghiệm thảm khốc không còn lời nào để kể, con có vi sư chỉ điểm, may mắn chết đi được. Năm đó vi sư nhập đạo cũng không có sư phụ chỉ điểm, đều phải tự mình đi về phía trước, con mới có vậy, chút đau đớn này đã là gì, chịu đựng, nếu còn gào lên thì con không phải đàn ông. Thiên Cương địa sát, chính là năng lượng âm dương tà ác giữa trời và đất, lúc thường ngày thì quả thật chỉ có con đường chết, nhưng trong lúc độ kiếp thì đây chính là lực Tôi Thể thượng thừa, lẽ nào con không cảm nhận được, lực lượng Thiên Cương Địa Sát kiếp dung hòa phá vỡ cơ bắp, xương cốt của con, đồng thời cũng sinh ra một sức mạnh thuần dương thuần âm đang chữa lành những chỗ bị phá vỡ sao? Nghe sư phụ nói như vậy, Dương Bách Xuyên mới bắt đầu chú ý tới, hiện tại cảm nhận kỹ hơn, thật đúng như lời sư phụ nói, quả nhiên hắn phát hiện lực lượng Thiên Cương Địa Sát kiếp có tính hủy diệt cực lớn, nhưng sau đó lại xuất hiện một cỗ lực lượng khác, thuần âm thuần dương nối tiếp Thiên Cương Địa Sát kiếp, phục hồi một cách nhanh chóng. Hơn nữa, cơ bắp kinh mạch sau khi được lực lượng thuần âm thuần dương chữa trị còn mạnh hơn cả lúc trước. Cứ tiếp tục như vậy thì chính là đang đúc lại thân thể cho hắn. Cái gì tốt cho bản thân thì không phải bàn. Sau khi nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên cảm giác hình như cũng không đau tới như vậy. Sau một hồi, trạng thái trong cơ thể hắn cũng dần ổn định lại, cứ theo đà này, có bao nhiêu tia thiên lôi thì Dương Bách Xuyên cũng có thể chống đỡ được. Nhìn Mặt Sẹo đang ở phía xa xa, Dương Bách Xuyên cười gian trá nói: “Không ngờ còn dùng cả thiêu đốt tinh huyết để chạy trốn, ta cũng muốn xem thử, ngươi có bao nhiêu máu để thiêu đốt?” Dứt lời, Dương Bách Xuyên bước ra một bước đã hơn trăm mét, tiếp tục truy đuổi theo Mặt Sẹo. Trên mặt đất, Mặt Sẹo đang chạy cách xa Dương Bách Xuyên vài trăm mét. Mà quần áo Dương Bách Xuyên đã lôi kiếp phá hủy, hắn trần truồng đuổi theo Mặt Sẹo. “Ầm” Tia thiên kiếp thứ sáu giáng xuống. “Ầm ầm” Tia thứ sáu cũng xuống theo. Sau khi thích ứng với lời chỉ điểm của sư phụ Vân Thiên Tà, Dương Bách Xuyên cắn răng chống đỡ lại hai tia lôi kiếp. Hơn nữa, hắn còn không nghe thấy tiếng bước chân của mình, kiên quyết truy đuổi Mặt Sẹo không buông. Hắn quyết tâm đuổi kịp Mặt Sẹo, để lôi kiếp bổ xuống mới can tâm. Hai người vừa đuổi vừa chạy, chạy được một đoạn đường dài, cũng không biết đã đuổi đến tận đâu, chỉ thấy trước mắt xuất hiện một dãy núi, rất nhanh bọn họ liền tiến vào trong núi sâu vô tận. Còn Mặt Sẹo thì sắp khóc tới nơi, ông ta nhìn ra, Dương Bách Xuyên bị thiên kiếp đánh không những không sao mà còn cường đại hơn, mấu chốt nhất là tên tiểu tử này còn đuổi theo ông ta không buông. Nhưng thứ mà Mặt Sẹo thiêu đốt để chạy chính là máu, sẽ chết người đấy. Lúc này, Mặt Sẹo đã thật sự sợ hãi, ông ta vừa chạy vừa khóc nức nở: “Dương Bách Xuyên, người tha cho ta đi, ân oán giữa chúng ta là thuận mua vừa bán, ta bảo đảm sẽ không gây phiền toái cho ngươi nữa.” “Hahaha, được thôi.” Dương Bách Xuyên nheo mắt trả lời. Điều này khiến Mặt Sẹo mừng thầm. Nhưng giây tiếp theo Dương Bách Xuyên lại nói: “Nhưng mà, ngươi đứng đây để sét đánh một cái thì ta sẽ tha cho ngươi.” “Ta…” Mặt Sẹo chỉ muốn hộc máu ngay tức khắc, tên súc vật này, ngươi đã vượt qua sáu tia lôi kiếp, sắp sang tia thứ bảy rồi, lôi kiếp lần này còn mạnh hơn trước, ngươi bảo ta đứng đây để sét đánh?...