Không chỉ có như vậy, sau khi thi triển ra Kim Đan lĩnh vực, Dương Bách Xuyên còn phát hiện ra một hiện tượng vô cùng thú vị, Kim Đan lĩnh vực của hắn trực tiếp bao trùm Kim Đan lĩnh vực của Giản Thành, cảnh giới tu vi của Giản Thành là Kim Đan trung kỳ đỉnh phong, Kim Đan lĩnh vực của hắn ta có phạm vi sáu trăm mét, điều này phù hợp với quy luật của lĩnh vực. Dương Bách Xuyên quả thật không thể giải thích nổi Kim Đan lĩnh vực của mình, vì sao cảnh giới tu vi mới chỉ Kim Đan sơ kỳ lại có thể đạt được một nghìn mét, phạm vi lĩnh vực khổng lồ trực tiếp vượt qua cả Kim Đan lĩnh vực hậu kỳ. Tất cả những thứ này, chỉ có thể là nhờ vào Thập Chuyển Kim Đan của hắn. Cũng lúc này, tiểu hòa thượng và huynh đệ họ Gia Cát, còn có ba tên lính đang đuổi theo bọn họ cũng nằm trong phạm vi Kim Đan lĩnh vực của hắn, lúc này hắn nhìn thấy ba tên lính kia sắp đuổi kịp tiểu hòa thượng rồi. Trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, vận dụng ý niệm điều động Ngũ Hành chi lực trong lĩnh vực, tụ lại từ xa, tạo thành một khí thế oai phong muốn đuổi theo ba gã binh lính phía sau tiểu hòa thượng. Khoảnh khắc tiếp theo khiến Dương Bách Xuyên ngạc nhiên. Ngũ Hành chi lực mà hắn điều động, ngay tức khắc đã xuất hiện trên người ba gã binh lính, sau đó toàn thân bọn họ đều trở nên run rẩy, xuýt chút nữa đã ngã quỵ, toàn thân đột nhiên bị áp lực đột ngột bởi chân khí trong khu vực. Dương Bách Xuyên biết đây chính là khí thế uy áp của Ngũ Hành chi lực, trong lĩnh vực của hắn, cho dù bọn họ muốn di chuyển một chút cũng khó, chỉ cần thần hồn của hắn cường đại thì có thể không ngừng gây áp lực cho ba người họ. Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên thầm cười. Thực ra, trong Kim Đan lĩnh vực, hắn chỉ cần tùy tiện thả ra một ý niệm điều động sức mạnh ngũ hành để đối phó với ba gã binh lĩnh, đây cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi. Lúc này, Giản Thành đang đứng cách Dương Bách Xuyên hơn mười mét, hắn ta không hề biết sau khi Dương Bách Xuyên thi triển ra Kim Đan lĩnh vực đã hoàn toàn bao trùm phạm vi sáu trăm mét của hắn, thấy Dương Bách Xuyên đứng im bất động, vẻ mặt như đang suy tư, còn tưởng rằng Dương Bách Xuyên không động được thứ gì trong Kim Đan lĩnh vực của hắn, căn bản là không thể phóng ra Kim Đan lĩnh vực sơ kỳ. Vì thế, Giản Thành mới cười lạnh nói: “Tiểu tử, ngươi là tay gà mơ vừa mới vượt qua Kim Đan kiếp, mà bản thiếu đây đường đường là cảnh giới tu vi Kim Đan trung kỳ đỉnh phong, lẽ nào cha mẹ ngươi không nói với ngươi thế nào là chênh lệch tu vi hay sao? Còn vọng tưởng thi triển Kim Đan lĩnh vực nhỏ nhoi của ngươi trong phạm vi của ta? Đúng là ngu dốt, bản thiếu gia cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao đá Căn Nguyên ra đây, nếu không ngươi sẽ chết.” Dương Bách Xuyên đứng bất động, nghe Giản Thành nói xong, bèn nhìn hắn ta như một tên ngu ngốc: “Thứ nhất, hai chúng ta ai sống ai chết còn chưa chắc, nhưng ta chắc chắn sẽ không chết, vậy người chết chỉ có thể là ngươi rồi. Thứ hai ta muốn nói một câu, ngươi ngu chết đi được, không nhìn thấy ba tên lính ngươi mang đến đang không di chuyển được sao? Đá Căn Nguyên đã sớm bị luyện hóa tan thành mây khói rồi, tin hay không tùy người, dù sao thì ta cũng tin. Thứ ba, hai từ ‘Ngu dốt’ này ta trả lại cho ngươi, ngại quá, Kim Đan lĩnh vực của ông đây đã phóng ra ngoài rồi, haha, khiến ngươi thất vọng rồi.” Sau khi nhìn thấy vẻ mặt trêu chọc của Dương Bách Xuyên, Giản Thành theo bản năng nhìn về ba binh lính, quả nhiên phát hiện bọn họ dường như có gì không đúng, đứng ở bên kia bất động, toàn thân đang run rẩy, vẻ mặt như đang kìm nén, biểu cảm kia hoàn toàn giống như đang ở trong khu vực. Lần này Giản Thành hết sức buồn bực, sau khi Kim Đan lĩnh vực của hắn mở ra, mũi nhọn chĩa thẳng về phía Dương Bách Xuyên, mà không phải là ba tên lính. Chuyện gì thế này? Lẽ nào những gì tên tiểu tử này nói là thật hay sao? Hắn ta đã phóng ra Kim Đan lĩnh vực rồi? Có điều cho dù hắn ta đã thả Kim Đan lĩnh vực ra thì cũng chỉ mới dừng lại ở sơ kỳ mà thôi, ba tên linh kia cũng là cảnh giới tu vi Kim Đan sơ kỳ, Dương Bách Xuyên đừng nghĩ tới chuyện áp chế được bọn họ. Nhưng hiện tại xem ra, bộ dạng của ba kia chính là bị lĩnh vực áp chế tới không động đậy được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong lòng Giản Thành đột nhiên dâng lên một linh cảm không lành. Dương Bách Xuyên không thèm quan tâm Giản Thành nghĩ thế nào, hắn lại cười nói: “Giản đại thiếu, tay gà mờ như ta biểu diễn cho ngươi một tiết mục, xem cho kỹ đây, cơ hội không thể bỏ lỡ, hahaha ~” Dứt lời, Dương Bách Xuyên chậm rãi nói với ba gã binh lính bị hắn trấn áp: “Mưa gió hóa đao, giết!” Khi từ cuối cùng vừa kết thúc, đôi mắt của Giản Thành mở to, chỉ thấy trên đầu của ba gã lính đột nhiên xuất hiện ba thanh đao, chém xuống theo chữ ‘Giết’ của Dương Bách Xuyên, giây tiếp theo, ba tên không kịp kêu lên một tiếng đã bị ba đại đao chém xuống, mỗi người bọn họ đều bị chém thành hai nửa, chết ngay tức khắc. Giản Thành vô cùng khiếp sợ, một màn quỷ dị như vậy, đánh chết hắn cũng không thể hiểu nổi, nhưng bản năng nói cho hắn biết, hiện tại nhanh chóng chạy trốn mới là thượng sách, tên Dương Bách Xuyên này đúng là tà tính. Nếu còn không đi, chỉ sợ người chết sẽ là Giản Thành hắn.
“Muốn chạy sao…Muộn rồi ~”