Đối mặt với vẻ mặt đắc ý của Từ Thất cùng với vẻ mặt cười cợt âm hiểm của Hồng quản sự, trong đầu của Dương Bách Xuyên hiện lên một câu nói trong Kinh Thánh, Thượng Đế muốn diệt vong, đầu tiên phải làm mọi thứ trở lên điên loạn. “Vậy ta sẽ thỏa mãn ngươi.” Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lùng. Sau đó giả vờ bày ra vẻ mặt không còn cách nào khác, run rẩy giơ tay nhỏ một giọt tinh huyết lên trên giấy sinh tử. Lần này Từ Thất không nhịn được bật cười: “Ha ha ha ~” Một khi đã ký giấy sinh tử, hắn ta có thể danh chính ngôn thuận chém giết Dương Bách Xuyên, sau đó tất cả tài sản trên người Dương Bách Xuyên sẽ thuộc về hắn ta. Từ Thất dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên ngón tay của Dương Bách Xuyên, giống như một con sói đói không kiếm được thức ăn một thời gian dài, hai mắt xanh lè. Trên thực tế giới chỉ không gian trên tay của Dương Bách Xuyên trống không, dùng để yểm trợ cho hồ Càn Khôn. Từ Thất và Hồng quản sự liếc nhau, Dương Bách Xuyên cảm giác hai người này cấu kết với nhau làm chuyện xấu. Lúc này tên ngốc cũng nhìn ra được, hai tên khốn này đã thông đồng từ trước, ý đồ hại người. Giấy sinh tử viết rất rõ ràng, bên chết ngay cả thi thể cũng đều thuộc về kẻ thắng. Rất rõ ràng, Dương Bách Xuyên biết chính mình thuê đình viện cao cấp đã rước lấy họa, Hắc Sương chỉ là cái cớ. Từ Thất lạnh lùng cười nói: “Tiểu tử, liếc nhìn thế giới tốt đẹp này lần cuối đi, chờ lát nữa ngươi sẽ không còn cơ hội.” Sau khi nói xong, dưới cái nhìn chăm chú của Dương Bách Xuyên, Từ Thất nói với Hồng quản sự: “Hồng quản sự, bây giờ ngài có thể mở trang.” “Mở trang?” Sau khi nghe thấy hai chữ này, Dương Bách Xuyên ngây người một lúc, không hiểu khai trang nghĩa là gì. Nhưng sau khi Hồng quản sự đứng dậy nói chuyện, Dương Bách Xuyên hoàn toàn hiểu, quả nhiên giữa Từ Thất và Hồng quản sự có cấu kết ích lợi, nhưng không phải vì muốn cướp tài sản trên người hắn như những gì hắn nghĩ. Mà là… Chỉ nghe Hồng quản sự cười tủm tỉm, nhìn về đám người vây quanh đài khiêu chiến, chậm rãi nói: “Các vị, đã rất lâu rồi thành Tán Tu không có giấy sinh tử, thành phủ chủ của chúng ta cũng không có đại lý từ lâu. Hôm nay theo trận chiến sinh tử của Từ Thất và Dương Bách Xuyên, Hồng mỗ đại biểu phủ thành chủ thành Tán Tu mở quan trang.” Hồng quản sự vừa nói xong, đám người vây xung quanh đài chiến đấu nổ tung chảo. “Quan trang? Được, ta là người đầu tiên mua.” Trong đám người có người nói. “Quan trang cũng tốt, ai chết đều sẽ không có chống chế.” Có người không hiểu quan trang nghĩa là gì, mỗi ngày thành Tán Tu đều có người đi đến, tất nhiên không rõ ràng lắm, mở miệng hỏi: “Xin hỏi vị đạo hữu này, quan trang nghĩa là gì? Quan trang làm cái gì vậy?” Một tên lâu năm ở thành Tán Tu nói: “Mới đến thành Tán Tu đúng không?” “Đúng vậy, mong đạo hữu chỉ giáo.” “Quan trang nghĩa là đại lý của phủ thành chủ thành thành Tán Tu, đại lý đánh cuộc, Dương Bách Xuyên và Từ Thất chiến đấu, Hồng quản sự đại biểu đại lý phủ thành chủ thành Tán Tu, chúng ta đặt thắng thua, tất nhiên phải bỏ ra ;inh thạch, dựa theo tỷ suất cao thấp để đặt.” “Thì ra là vậy, nếu không bồi thường vậy không phải nhà cái sẽ ăn lỗ lớn sao?” “Nhà cái sao lỗ được, đều là mua bán không giấy tờ, hơn nữa quan trang này là quy củ được đại thành chủ thần bí của thành Tán Tu đặt ra, dám không bồi thường? Từ khía cạnh nào đó mà nói, mở quan trang đồng nghĩa với việc đại biểu cho đại thành chủ thần bí của thành Tán Tu, vì vậy không cần lo phủ thành chủ sẽ quỵt nợ. Từ khi có quan trang đến nay, chưa từng xuất hiện chuyện phủ thành chủ bội ước, vì vậy không cần lo lắng.” “Thì ra là vậy, cảm ơn đạo hữu đã chỉ giáo.” “Không khách khí không khách khí, đợi lúc nữa nghe Hồng quản sự nói quy tắc, rất rõ ràng, Dương Bách Xuyên chết chắc rồi, ta đoán chỉ trong mấy chiêu Dương Bách Xuyên sẽ bị Từ Thất chém giết.” “.…..” Đám người sôi nổi nghị luận, dường như mọi người đều có hứng thú với quan trang, hoặc nói cách khác có hứng thú với đánh cuộc. Thính lực của Dương Bách Xuyên rất kinh người, tất nhiên cũng nghe được, cũng hiểu được bố cục Từ Thất và Hồng quản sự đặt ra cho mình, chính là muốn mở đại lý kiếm linh thạch. Trên mặt hờ hững, trong lòng nở nụ cười lạnh lùng, nhìn Từ Thất và Hồng quản sự nhảy nhót lung tung. Lúc này Hồng quản sự tiếp tục nói: “Hồng mỗ tiếp tục nói quy tắc, đầu tiên đánh cuộc thắng thua, đánh cuộc Dương Bách Xuyên thắng đặt hồng, đánh cuộc Từ Thất thắng đặt trắng. Còn bồi suất, Dương Bách Xuyên định vị một trăm điểm, Từ Thất định vị một bồi xuất, tiền đặt cược không có giới hạn.” Hồng quản sự chỉ vào hai bên bàn, đã có người của phủ thành chủ chuẩn bị sẵn đăng ký, nhìn qua có vẻ đã tính kế từ lâu. Sau đó Hồng quản sự tiếp tục nói: “Thứ ba, đánh cuộc Từ Thất đánh chết… Đánh chết Dương Bách Xuyên trong vòng một chiêu, bồi suất là mười, nghĩa là một viên linh thạch bồi mười viên, đánh cuộc Từ Thất đánh chết Dương Bách Xuyên trong vòng ba chiêu, hai mươi điểm bồi suất, ba chiêu đánh chết 30 điểm bồi suất, tiền đặt cược không giới hạn.”