Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

chương 3200

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dương Bách Xuyên cũng không vòng vo, chuột vương đã biết thì hắn cứ hỏi thôi.

Hắn hít sâu một hơi rồi nói: "Các ngươi đã biết lối đi bí mật của tộc Long Chủng Thanh Ngưu, vậy có phải các ngươi có thể tiến vào đó bất cứ lúc nào hay không?"

Dương Bách Xuyên có hai câu hỏi, hiện tại hắn đã hỏi câu thứ nhất.

Chỉ thấy chuột vương gật đầu đáp: "Đối với tộc chuột yêu Ngũ Hành chúng ta mà nói, tất cả những bí mật trong lòng đất đều không tính là bí mật. Bản vương biết ngươi nghĩ gì. Yên tâm đi, đúng là ta có biết, nhưng tộc chuột yêu Ngũ Hành cũng có lằn ranh đỏ. Không phải đồ của mình thì tuyệt đối không động vào, đây là quy định trong gia pháp của tổ tông.

Nếu không thì tộc chuột yêu Ngũ Hành đã bị diệt tộc từ lâu rồi, không thể truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay. Vì vậy ngươi hoàn toàn không cần phải lo lắng.

Cho dù con cháu tộc ta phát hiện ra lối đi bí mật của tộc Long Chủng Thanh Ngưu cũng tuyệt đối không phá hỏng. Vả lại, con đường đó có trận pháp, nếu cưỡng chế phá hỏng sẽ phải trả giá đắt.

Còn bảo tàng của tộc Long Chủng Thanh Ngưu thì chúng ta càng không động dính dáng đến. Có bốn thế lực Yêu Tôn ở dãy núi Vạn Yêu nhòm ngó, chúng ta sẽ không động vào."

Dương Bách Xuyên nghe xong, cuối cùng cung thở phào trong lòng. Chủng tộc có lằn ranh đỏ, hèn chi có thể sinh sôi nảy nở, truyền thừa lâu dài. Đằng nào cũng hỏi rồi, thôi thì hỏi thêm mấy câu nữa vậy.

"Theo ta biết thì tộc chuột yêu Ngũ Hành các ngươi là Yêu tộc ở dãy núi Vạn Yêu, nhưng tại sao lúc trước chuột Bạch lại giới thiệu là Thái Hoang? Thế là sao?" Dương Bách Xuyên hỏi.

Thật ra Dương Bách Xuyên hỏi câu này chỉ vì tò mò mà thôi. Nhưng không ngờ chuột vương lại im lặng, nhìn hắn chằm chằm.

Điều này khiến Dương Bách Xuyên hơi thấp thỏm. Lẽ nào đây là đề tài cấm kỵ của tộc chuột yêu Ngũ Hành?

Mãi lâu sau chuột vương mới thở dài nói: "Vốn dĩ bản vương không muốn nhắc tới đề tài này, nhưng ngươi đã hỏi thì ta đành nói vậy. Lần này sức khỏe của bản vương không tốt, phải mời ngươi đến xem bệnh thật ra cũng liên quan tới vấn đề này...

Tộc chuột yêu Ngũ Hành húng ta truyền thừa từ thời thượng cổ, là chủng tộc hàng đầu trong thiên địa, là dòng dõi Yêu tộc thượng cổ. Nói là tộc chuột yêu Ngũ Hành ở Thái Hoang vẫn còn khiêm tốn đấy, thời thượng cổ tộc ta phân bố khắp Tu Chân Giới cơ.

Tiếc là... theo dòng thời gian, huyết mạch dần suy thoái, địa bàn từ Tu Chân Giới mênh mông dần thu nhỏ lại đến Thái Hoang, từ trong ngoài Thái Hoang thu nhỏ lại chỉ còn khu ngoại vực Thái Hoang bây giờ.

Thật ra dãy núi Vạn Yêu chính là trung tâm của tộc ta ở ngoại vực Thái Hoang. Vì vậy, theo lý thì địa bàn hiện tại của tộc ta kéo dài đến ngoại vực Thái Hoang, chúng ta tự giới thiệu là tộc chuột yêu Ngũ Hành ở Thái Hoang cũng không sai. Nhưng Yêu tộc khác trên mặt đất lại cho rằng chúng ta là Yêu tộc thuộc dãy núi Vạn Yêu.

Trong mắt bản vương, bốn đại tôn dãy núi Vạn Yêu gì đó chẳng là cái thá gì cả... Tộc chúng ta là tộc chuột thần Ngũ Hành thượng cổ truyền thừa lâu đời."

Nói đến đây, chuột vương vô cùng kiêu ngạo.

Nhưng sau đó lại có phần tịch mịch: "Huyết mạch thần thú cứ suy yếu dần qua mỗi thế hệ. Khi tộc chúng ta huy hoàng, mỗi chuột Ngũ Hành đều mang huyết mạch Ngũ Hành trong người, tiếng tăm lừng lẫy khắp Tu Chân Giới. Còn hiện tại, bản vương là vua của chuột Ngũ Hành, thuộc vương tộc chuột Tử Kim, nhưng cũng chỉ có tứ huyết mạch.

Cho dù ta có tu luyện thế nào cũng không đạt được huyết mạch Ngũ Hành. Trên thực tế, con dân tộc ta sinh sôi đến giờ phần lớn đều là một trong những huyết mạch ngũ hành, có một người song huyết mạch cũng khó. Bản vương biết cứ cái đà này thì tộc chúng ta sẽ phải đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng.

Cho nên bản vương muốn tìm cách kéo dài truyền thừa của tộc ta, mà ta mắc căn bệnh này cũng vì nguyên nhân đó..."

Nghe chuột vương nói vậy, Dương Bách Xuyên sợ hết hồn. Chuyện này là bí mật lớn của tộc chuột yêu Ngũ Hành, liên quan đến sinh tử đấy, vậy mà chuột vương lại nói cho một người ngoài như hắn. Đây không phải là chuyện tốt.

Vì vậy Dương Bách Xuyên vội vàng ngắt lời: "Đạo hữu, chúng ta khám bệnh thôi!"

Dương Bách Xuyên rất sợ đối phương nói tiếp, mình biết quá bí mật của tộc chuột yêu Ngũ Hành sẽ bị chuột vương diệt khẩu.

"Ha ha, bản vương đã nói ra thì không sợ ngươi nghe, cũng không sợ ngươi biết. Y sư à, bản vương có nỗi khổ tâm, ta chỉ đang than thở với ngươi thôi. Vì vậy ngươi phải dốc hết sức chữa bệnh cho bản vương đấy nhé!" Chuột vương nở nụ cười u ám.

Dương Bách Xuyên rùng mình sợ hãi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio