Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

chương 937 nhưng cô ấy không đồng ý.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

ÂÂu Dương Ngọc Thanh suy nghĩ ở trong lòng: “Mặc kệ hết tất thảy mọi thứ, tất cả những khổ sở trong lòng mình đều là mây bay…” Sau nụ hôn cuồng nhiệt, Dương Bách Xuyên thô bạo ôm cô ấy lên xe. Trong bóng đêm yên tĩnh, ở trong chiếc xe lắc lư vang lên từng tiếng thở dốc lên không ngừng. … Hôm sau ngay khi trời vừa hửng sáng, Dương Bách Xuyên lái xe đem Âu Dương Ngọc Thanh về nhà, sau một đêm trải qua mặn nồng cuồng nhiệt, anh nói những phương pháp tu chân và những võ giả thượng cổ ở địa cầu còn tồn tại. Đương nhiên anh cũng thẳng thắn nói về chuyện tình của anh cùng với những người phụ nữ khác, dù sao những gì có thể nói anh đều nói với cô ấy. Rồi sau đó anh truyền thụ cho cô ấy Tử Hà Quyết, dẫn đường cho cô ấy tu luyện, đến lúc này, những lo toan sầu não trong lòng của cô ấy cũng đã giảm đi. Lại thêm một người phụ nữ nữa ở bên cạnh. Ban đầu anh muốn mang ÂÂu Dương Ngọc Thanh quay trở về biệt thự của anh giới thiệu với những nhân tình khác, nhưng cô ấy không đồng ý. Theo như ÂÂu Dương Ngọc Thanh nói, cô ấy còn chưa chuẩn bị tốt tâm thế, còn chưa nói đến việc ở trước mặt người vợ cả của anh. Nhưng đối với việc tu chân, giống như mang đến cho cô ấy sống lại một lần nữa, sau khi nghe Dương Bách Xuyên giảng giải về pháp thuật, ÂÂu Dương Ngọc Thanh ngày càng rõ ràng, khi bước đến con đường tu chân, thực sự đã thay đổi hoàn toàn vận mệnh của cô ấy, mang đến hy vọng tràn ngập cho cuộc sống của cô ấy. Về việc đi gặp mặt những người khác ở Vân Môn thì cô ấy còn chưa chuẩn bị tốt, bảo với Dương Bách Xuyên đừng vội thúc giục, cho đến thời điểm thích hợp, cô ấy sẽ đến đó. Nói đi cũng phải nói lại, dù sao cô ấy cũng mới tiếp xúc với việc tu chân hay cũng vừa tiếp xúc với những người tu chân, cần phải coi thời gian thích ứng, Dương Bách Xuyên cũng không tạo áp lực cho cô ấy, vẫn giữ một phần tôn kính đối với ÂÂu Dương Ngọc Thanh. Người phụ nữ này đối với hắn là cô giáo cũng là người chị, anh ỷ lại vào cô ấy rất nhiều, Dương Bách Xuyên khi ở bên cạnh cô ấy cảm thấy mọi chuyện thật thoải mái. Sau khi lái xe đi, Dương Bách Xuyên vốn định theo cô ấy về đến nhà, sau một buổi đêm cuồng nhiệt không trở về, đến cả điện thoại di động đều tắt máy, ở biệt thự của anh còn có Tửu Tiên lão đầu, cũng còn rất nhiều chuyện phải làm, vậy nên anh phải quay trở về. Trước khi xuống xe, ÂÂu Dương Ngọc Thanh mỉm cười thẹn thùng, cô ấy nhẹ nhàng hôn lên trên mặt của Dương Bách Xuyên, rồi đỏ mặt mở cửa xe. Dương Bách Xuyên có thể nhìn thấy được sự thay đổi của cô ấy, giống như trải qua một lễ rửa tội, toàn thân đều tươi sáng hẳn lên. Chuyện ÂÂu Dương Ngọc Thanh và đứa con của cô ấy, Dương Bách Xuyên đều có kế hoạch rõ ràng, sau khi nghỉ đông, anh sẽ mang theo cả cô ấy và đứa trẻ quay về biệt thự Vân Môn, đem đứa nhỏ ấy tu chân. Chiếc xe mang theo Dương Bách Xuyên chầm chậm quay về biệt thự. Còn chưa kịp bước vừa cửa chính, anh đã nghe Tửu Tiên lão đầu mắng người khác. Nhìn thấy người bị Tửu Tiên lão đầu mắng khiến Dương Bách Xuyên rất vui vẻ, Độc Cô Hối và Vương Tông Nhân. Dương Bách Xuyên định xoa dịu Tửu Tiên lão đầu một hồi, lại nghe Tửu Tiên lão đầu mắng hai đồ đệ của anh. “Mau, đi tìm rượu Hầu Nhân cho ông già này, ông già này uống rượu đến nghiện rồi, thắng nhóc Độc Cô này ta dạy dỗ ngươi nửa ngày mà bây giờ một chai rượu tốt cũng không tìm nổi cho lão già này sao, như vậy còn nghĩ đến việc tiến bộ?” Tửu Tiên lão đầu trừng mắt tức giận. Sau đó, ông ta nhìn Vương Tông Nhân nói: “Ngay đến cả thằng nhóc như cậu, sao lại không chịu đi tìm rượu Hầu Nhân, vậy cũng đừng hỏi lão già này những vấn đề về việc tu luyện à, đi nhanh!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio