Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, Nick phải mất một lúc mới định thần được. Tiếng cửa xe sập vào và những giọng nói xung quanh không giống với những âm thanh anh vẫn nghe buổi sáng tại căn hộ ở tầng mười trong thành phố.
Rồi bỗng sực nhớ ra, giờ anh đã là người đàn ông có vợ; và anh không ở căn hộ của mình mà đang ở dinh cơ nhà Valente. Những âm thanh anh nghe thấy ngoài kia là tiếng người phục vụ thu dọn nốt những gì còn lại của lễ cưới.
Sasha
Anh nhổm dậy và cảm thấy ngực nằng nặng, trên đó một cô gái mình trần đang gối lên say ngủ. Anh nhìn xuống mái tóc vàng óng của nàng, cảm hứng lại rần rật tuôn trào.
Chúa ơi, cô ấy còn trinh.
Thật kỳ lạ là Nick lại thấy vô cùng mãn nguyện khi biết mình là người đầu tiên chạm vào nàng, là người đàn ông đầu tiên được khám phá cơ thể nàng. Anh chưa từng nghĩ là mình xứng đáng được hưởng thứ ngàn vàng đó. Ý nghĩ ấy làm Nick bay bổng. Tuy không phải là người hay thể hiện tình cảm ra ngoài, nhưng lúc này đây anh chỉ muốn đấm vào ngực mình và hét lên vì hạnh phúc.
Một trinh nữ, tạ ơn Thánh Peter.
Và như thế đương nhiên là nàng đã nói dối anh suốt những năm qua về việc hẹn hò và ngủ với Randall Tremaine. Sasha đã nói với anh ở căn chòi nhỏ và anh kết luận là nàng cũng chỉ là loại con gái dễ thay lòng đổi dạ mà thôi.
Nhưng lúc đó, dù có nghĩ xấu về nàng thì anh vẫn muốn đấm vỡ mũi gã đàn ông kia khi có lần thoáng thấy họ đi bên nhau trong một buổi tiệc. Lúc đó anh đã cho rằng Randall cố tỏ ra thản nhiên khi là người tình của Sasha. Giờ thì đã rõ. Gã trai tội nghiệp đó chỉ nhận một vai diễn ngốc nghếch trong vở kịch của nàng.
Vô cùng ngốc nghếch.
Y như Sasha vậy.
Quỷ thật, anh thấy mình như người mù vậy. Mọi biểu hiện đều chỉ ra rằng nàng vẫn còn trong trắng, chỉ có điều là anh không bao giờ tính đến khả năng đó mà thôi. Anh đã nghĩ nàng không có nhiều kinh nghiệm lắm. Giờ thì mọi thứ đã trở nên rõ ràng. Sự thẹn thùng, cơn cực khoái đầu tiên khi anh chạm vào, và sự nài nỉ muốn tắt đèn của nàng...Tất cả.
Hình dung lại cuộc ân ái với nàng đêm qua khiến Nick không thể kìm được một tiếng rên khe khẽ. Anh biết rõ anh có thể đánh thức nàng dậy bây giờ và tiếp tục cùng nàng tận hưởng những đợt sóng tình mê ly đó. Điều đó chắc chắn rất tuyệt vời đối với hai người.
Quá tuyệt là khác.
Nhưng đây không phải là kiểu đàn bà anh chung đụng thể xác rồi sau đó hôn chào tạm biệt. Đây là vợ anh.
Nghĩ vậy, anh dằn lòng bước ra khỏi giường và đi và tắm. Anh đã từ bỏ sự tự do của mình để dấn thân vào cuộc hôn nhân này, anh sẽ không bỏ bê cả công việc nữa.
Nhưng đêm nay, phải rồi... đêm nay... anh sẽ rất vui lòng chỉ dẫn cho Sasha thấy làm tình với một người đàn ông thực sự là như thế nào.
Sasha mở mắt đã thấy ánh nắng tràn qua cửa sổ làm sáng bừng lên chỗ trống trên giường bên cạnh nàng.
Nàng đã trở thành phụ nữ đúng nghĩa sinh học của nó.
Nhưng về bản chất nàng vẫn nguyên vẹn là nàng.
Đêm qua nàng đã rất sợ hãi. Sợ rằng việc gần gũi về thể xác với Nick sẽ khiến tình yêu cuồng nhiệt nàng che giấu hàng năm nay với anh trở nên không thể kiểm soát. Thực sự nàng đã rất sợ hãi.
Nhưng giờ thì nàng không phải lo ngại điều đó nữa. Sự từng trải trong chuyện chăn gối của Nick khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn. Những mộng tưởng yêu đương trẻ con nàng vẫn hằng ôm ấp có khi lại có ích cho nàng hơn khi quan hệ với anh, có lẽ chỉ sự hấp dẫn giới tính là đủ để duy trì quan hệ giữa họ.
Biết đâu đó lại là một giải pháp.
Đúng thế, nàng hoàn toàn có thể kiểm soát vấn đề mang tính cơ học đó, vừa nghĩ Sasha vừa tung chăn bước ra khỏi giường, sải bước tiến về phía buồng tắm. Bất chợt nàng cảm thấy ngường ngượng vì cảm giác ê ẩm toàn thân rất dễ chịu trên vùng cơ thể mình mà Nick đã chạm vào.
Đáng lẽ những giọt nước ấm nóng tỏa ra từ vòi sen có thể khiến nàng trấn tĩnh thì Sasha lại cứ nhớ mãi đến việc Nick đã bế mình vào đây đêm qua. Nghĩ đến việc đó khiến cổ họng nàng se thắt. Anh đã dịu dàng biết bao.
Và ân cần nữa.
Mặc đồ xong xuôi, Sasha thấy mình đã sẵn sàng cho một ngày mới. Quan trọng là Nick không mảy may biết rằng nàng yêu anh trong suốt mấy năm qua.
Đáng ăn mừng đấy chứ, vừa xuống cầu thang, nàng vừa tự nhủ vậy. Hôm nay vẫn là một ngày làm việc bận bịu với chồng nàng, và nàng cũng vậy, nàng cũng có việc để làm.
Nàng có các dự định.
Vô số dự định.
Ngay từ lúc dùng điểm tâm, nàng đã thấy tay chân ngứa ngáy, đầu óc bận bịu với các ý tưởng thiết kế và trang trí. Nàng háo hức quay trở về với công việc mới bắt đầu từ tuần trước.
Căn nhà đúng là niềm mơ ước của bất kỳ nhà thiết kế nội thất nào. Nó gồm một phòng khách nguy nga với các ô cửa sổ khảm hình, những cánh cửa chính to rộng kiểu Pháp hướng ra các khu vườn và sân bao tuyệt đẹp quanh khu nhà. Khu nhà có riêng một phòng chiêu đãi khách vô cùng rộng rãi. Tòan bộ không gian còn lại là của gia chủ; gồm năm phòng ngủ có phòng tắm, hai phòng làm việc ở cả hai tầng gác, một nhà bếp với tất cả các vật dụng hiện đại được bài trí theo phong cách đậm chất cổ điển.
Trong phòng làm việc dành cho nàng ở dưới nhà, Sasha không bỏ lỡ một giây phút nào để tiếp tục các kế hoạch còn dang dở của mình. Các ý tưởng và con số tính toán tràn ngập trên các trang thiết kế; lòng nhiệt tình trong nàng tràn trề đến mức nàng thậm chí không dừng lại để ăn trưa.
“Em ở đây suốt cả ngày à?” Giọng Nick vang lên từ phía cửa.
Sasha giật mình ngẩng đầu lên, tim đập rộn ràng khi thấy chồng thật phong độ, và vì nghĩ đến việc đã gần gũi với anh như thế nào đêm qua. Nhớ lại, nàng thấy thật ấm áp. Liếc vội vào chiếc đồng hồ đeo tay, nàng kêu lên: “Đã sáu giờ rồi cơ à.”
Nick như nổi cáu đến nơi khi anh đi vào phòng và bước về phía nàng. “Đây là các kế hoạch trang trí lại ngôi nhà phải không?”. Mặt Nick đanh lại, “vậy là em vẫn sẽ tiếp tục chuyện đó hả?”, anh đứng đối diện với nàng tại bàn làm việc.
Cảm giác ấm áp khi nãy lập tức biến mất. Nàng nhìn thẳng vào mắt anh. Họ không nói thêm gì về vấn đề này, nhưng nàng vẫn cho là mình có thể tiếp tục dự án trang trí lại ngôi nhà. “Em nghĩ chuyện này tùy thuộc vào anh thôi. Anh là ông chủ mà.”
Nick nheo mắt. “Từ giờ đây cũng là nhà của em, em biết mà”.
“Em cho là thế”.
Chưa có lúc nào nàng nghĩ là mình sở hữu khối bất động sản này. Sao mà nàng dám mơ đến cơ chứ? Nó là của Nick, và sẽ luôn là thế dù nàng có là vợ anh trong năm mươi năm.
Nàng thót người khi nghĩ đến viễn cảnh đó.
Anh cúi xuống ng giấy tờ, xem xét phác thảo của căn phòng ăn lớn. Một lúc sau anh miễn cưỡng thừa nhận. “Chúng được đấy”.
Nàng nhún vai. “Vẫn chỉ là ý tưởng, còn rất nhiều thứ phải làm”.
Anh nhìn nàng dò hỏi: “Việc này rất có ý nghĩa với em phải không?”
“Vâng”.
Một thóang im lặng. “Được rồi. Em có thể làm những gì em muốn”.
“Thật chứ?”, Sasha nói đầy phấn khích, nhưng rất nhanh nàng đã kìm được, nói thêm một câu rất xã giao. “Cám ơn anh!”
“Nhưng em phải chừa căn phòng cũ của anh ra.”
“Vậy sao?”. Nàng không nói gì về việc đã lên kế hoạch ghép luôn căn phòng đó và cái bên cạnh vào thành một căn phòng rộng rãi hơn. “Nếu anh muốn.”
“Anh muốn”.
“Nhất trí”. Anh sẽ được thỏa nguyện, ít ra thì nàng cũng vẫn được tự do thiết kế toàn bộ phần còn lại của khu nhà.
“Anh đi tắm và thay đồ đã, rồi mình sẽ ăn tối”, ánh mắt Nick quét qua người nàng đầy ngụ ý khiến Sasha phát hoảng.
Nàng cố gắng che giấu cảm giác đó. Anh muốn nàng tắm chung sao?
“Ờ, à, em muốn làm xong mấy thứ ở đây đã. Một lúc nữa em sẽ vào”.
Vẻ thông hiểu ánh lên trong mắt Nick, anh quay người bước ra phía cửa.
“Đừng lâu quá”.
“Không đâu”.
Họ đều rõ là nàng sẽ chẳng đi theo anh lên gác đâu. Biết là sẽ rất tuyệt khi ở trong vòng tay Nick nhưng Sasha cũng hiểu mình cần phải giữ khoảng cách vừa phải để không bị chuyện chăn gối với anh chi phối.
Nàng tự cười chính mình. Chẳng lẽ chuyện đó lại tệ đến vậy?
Rồi như sực tỉnh, nàng nghĩ có lẽ nàng phải tự điều chỉnh cảm xúc của mình. Cuộc hôn nhân này không mang đến cho nàng những thứ đại loại như nụ hôn âu yếm ngọt ngào “Em yêu, anh đã về nhà”. Việc Nick muốn có nàng ở trên giường không liên quan đến việc anh sẽ coi nàng như một người vợ thật sự trước mọi người. Thậm chí ngay cả khi chỉ có riêng họ với nhau.
Có vẻ nàng đang giẫm trên vết xe đổ trong cuộc hôn nhân của cha mẹ mình.
Không, nàng không nghĩ đến cuộc hôn nhân bất hạnh đó nữa.
Nàng cảm thấy quá cay đắng, nàng phải dẹp phắt những suy nghĩ đó đi để tiếp tục đống công việc bề bộn trên bàn. Làm việc luôn giúp nàng tập trung cao độ, tránh xa khỏi những suy nghĩ u ám về quá khứ, cũng như sự bất ổn của một tương lai đơn độc, đau khổ. Công việc chính là sự cứu rỗi cho linh hồn Sasha.
Nào, nàng nên chọn màu nào cho thật phù hợp với sự sang trọng của ngôi biệt thự này?
“Bữa tối sắp được dọn lên rồi”, Nick cắt ngang dòng suy nghĩ của Sasha và làm nàng giật mình.
Nàng ngước lên thấy anh đã tắm rửa và thay đồ tươm tất, Sasha tự nhiên có cảm giác mình ở bẩn. “Có vẻ em lại quên mất thời gian rồi”.
“Rõ ràng là em đã bỏ mọi thứ để lao đến với anh nhỉ”. Nick dài giọng, không giấu được sự mỉa mai.
Sasha thấy thú vị, chắc chắn chồng nàng có hàng tá phụ nữ sẵn sàng lao đến khi anh yêu cầu; nhưng nàng không bao giờ là một trong số đó đâu.
Nàng ngẩng cao đầu. “Không đời nào”.
Anh nhìn nàng dò xét. “Em không giống những phụ nữ khác nhỉ?”
Đó có phải là lời khen hay không? Nàng không chắc chắn lắm.
“Em cho là không”.
Mặt anh sầm lại. “Em có mười phút”, giọng nói anh đầy bực bội khi sải bước quay đi.
Nàng đứng lặng mất một lúc. Thái độ anh như vậy là sao? Vì đêm qua nàng vẫn còn trinh ư? Chẳng lẽ anh cảm thấy tội lỗi?
Sasha vội vàng đi tắm, nàng thoa nhẹ một chút phấn và thả buông tóc phủ lấy vai. Thấy Nick mặc quần đen và áo cánh cổ lọ nên nàng chọn một váy mùa hè mềm dài trên đầu gối.
Mười lăm phút sau hai người gặp lại nhau ở bàn ăn. Sự phấn khởi trong ánh mắt Nick khi anh kéo ghế cho nàng ngồi khiến tim Sasha đập dồn dập. Khi họ ngồi vào bàn, Iris vừa dọn món vừa thông báo Ceare gọi điện nhắc về buổi giới thiệu nước hoa “Người phụ nữ của Valente” tại Anh. Sau đó bà quản gia lui vào để hai vợ chồng trẻ lại với nhau.
Sasha tò mò. “Khi nào thì tổ chức buổi ra mắt ạ?”
“Vài tuần nữa.”
“Rồi nó sẽ thành công vang dội”.
Nick gật gù. “Sẽ thành công ở mọi nơi”.
Nàng không nhịn được cười.
“Em cười cái gì?”
“Sự kiêu căng của anh”.
Nick cũng nhếch mép cười theo. “Phong cách Valente.”
“Em biết.”
Thời gian uể oải trôi đi, hai người im lặng dùng bữa. Sasha vẫn chưa tin nổi thực sự đã lấy Nick Valente. Ai có thể nghĩ đến điều đó cơ chứ?
Nàng vẫn không thể tin nổi điều này.
Rồi nhận ra không được có những ý nghĩ kiểu như thế, nàng quay về kế hoạch quảng bá nước hoa. “Anh nên đi cùng anh Alex. Anh ấy có thể cần anh ở đó”.
“Alex có thể lo chuyện đó. Anh ấy và chị Olivia chắc chắn sẽ làm rất tốt.”
Ngay lập tức nàng không muốn Nick phải vì nàng mà bị cầm chân ở nhà.
“Anh không nhất thiết cứ phải ở nhà với em chỉ vì chúng ta mới cưới đâu”.
“Em đang mong nhanh thoát khỏi anh hả?” Nick hỏi nhấn từng từ.
“Tất nhiên là không phải thế, em chỉ nghĩ là anh còn việc khác phải làm, không nên vì đám cưới mà bị ảnh hưởng.”
Anh nhìn nàng thật lâu. “Nếu nghĩ làAlex cần trợ giúp thì anh đã đi rồi. Nhưng anh ấy không cần đâu, nói thật thì anh thích ở nhà hơn.”
Anh không nói muốn ở nhà với nàng.
Thật lạ là Sasha thấy vui vì Nick không đi và đã, không để nàng ở lại một mình. Những năm gần đây nàng luôn cảm thấy rất cô độc.
Liệu anh có cảm thấy điều tương tự?
Chắc là không rồi.
Họ bắt đầu nói chuyện về đám cưới, không tin nổi chuyện đó mới chỉ hôm qua thôi. Rồi Iris mang món tráng miệng lên và bữa ăn nhanh chóng kết thúc.
Sasha tự hỏi tiếp theo sẽ là gì.
Cà phê?
Trà?
Đi ngủ?
“Em xem tivi nhé?”
Giả vờ như không thấy ngụ ý trong ánh mắt của Nick - ánh mắt như đọc được hết những gì đang diễn ra trong đầu nàng, Sasha đứng dậy. “Được ạ”. Nick cũng đứng dậy theo nàng.
“Em vào trước đi, anh sẽ vào sau một lúc. Anh phải gọi vài cú điện thoại đã”.
Sasha cảm thấy hơi thất vọng nhưng nàng vội trấn tĩnh ngay. Ở một mình sẽ giúp cho nhịp tim của nàng ổn định trở lại.
Một giờ sau Sasha vẫn ngồi xem tivi và chờ Nick quay ra. Nhưng nàng chẳng mấy chú ý vào bộ phim truyền hình vốn ưa thích của mình, chương trình tiếp theo thì quá nhàm chán. Nàng định quay lại với các bản thiết kế và tiếp tục công việc nhưng nàng nghĩ mình cần nghỉ ngơi. Hơn nữa có thể Nick đang có cuộc gọi quan trọng, nàng không muốn làm gián đoạn công việc của anh.
Nàng ngáp. Cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Có lẽ nàng đã chợp mắt được một lúc.
Bất chợt Sasha cảm nhận được có hai cánh tay chắc khỏe bế bổng nàng lên. Nàng cố gắng chống chọi lại cơn buồn ngủ, nhưng cảm giác ấm áp và được che chở khiến nàng càng nép vào sâu hơn.
Mắt nàng vẫn ríu nàng lẩm bẩm. “Thả em xuống. Em tự đi được”.
“Không.”
Nàng khẽ thở dài. Chẳng còn hơi sức đâu mà tranh cãi với anh nữa, nhất là khi mà nàng đang áp sát vào vòm ngực của người chồng mới cưới, kề sát nơi trái tim anh đang đập dồn dập.
Bây giờ họ đang đi lên cầu thang. Anh có mùi thật tuyệt, một thứ hương vị rất đàn ông pha lẫn trong hơi thở phảng phất cà phê. Chưa bao giờ nàng được một người đàn ông bế như thế này. Hình ảnh này còn lãng mạn hơn bất kỳ hình ảnh tương tự nào trong các bộ phim mà nàng đã từng xem.
Rồi như chợt phát hiện ra điều gì, Sasha bật cười khúc khích. Nàng không thể nhịn cười được. Lúc này Nick đang đi lên đến đầu cầu thang, anh dừng lại và nhìn xuống nàng.
“Có gì thú vị à?”
“Anh hơi bị quá sức thì phải.”
Mắt Nick lóe lên tinh quái. “Ý em là anh quá già để ôm em lên gác à?”
“Em đâu dám.”
“Rõ ràng ý em là thế mà.”
Ngay lập tức nàng thấy hai khóe môi anh cong lên, ánh mắt rực sáng. “Anh không quá già...hay quá sức... để làm chuyện ấy với em đâu, vợ yêu.” Anh vừa lẩm bẩm vừa bế nàng vào phòng ngủ của họ, anh đá cánh cửa để đóng lại và đặt nàng dựa lưng vào đó.
Trong ánh sáng mờ mờ của ngọn đèn ngủ, ánh mắt anh như thiêu đốt khi đặt nụ hôn xuống môi nàng. Anh hôn mãi, rất lâu, rất lâu cho đến khi nó trở thành một cuộc chơi mà không ai trong bọn họ muốn bỏ cuộc. Cuối cùng thì nàng phải dứt ra để thở.
Anh nhìn nàng thật lâu, vẻ đắc thắng sáng ngời trong mắt. Anh lẹ làng cởi quần áo của vợ, bắt đầu hôn vào những vị trí nhạy cảm hơn. Và sau những nụ hôn đó, nếu có hụt hơi thì anh cũng che đậy rất khéo. Điều duy nhất anh thể hiện là sự ham muốn nàng đến cuồng nhiệt.
Chiều tối hôm sau, Nick đi làm về sớm hơn thường lệ, Sasha đang ở dưới hồ bơi. Hôm nay, thay vì chỉ tắm và thay đồ, thấy thời tiết ấm áp cuối hè đầy mời gọi, nàng quyết định thả mình vào làn nước mênh mang.
Nick ngồi xuống chiếc ghế bên thành bể, nớớt chiếc cà vạt ra. Trông anh thật đẹp trai, nhưng hai quầng thâm ở mắt thì hiện ra rất rõ. Sasha cảm thấy có lỗi vì đã bắt anh thức cả đêm, dù cho cả hai đều rất mãn nguyện.
Sasha khua nước ở giữa bể. “Anh thấy mệt à?”
Anh có vẻ bất ngờ vì được nàng quan tâm. “Ừ, hơi thôi.”
Nàng nhăn mặt. “Cứ lái xe đi đi về về như thế sẽ làm anh bị kiệt sức đấy.” Anh phải bỏ ra ba tiếng đồng hồ để đi lại, chưa kể anh còn làm bao nhiêu việc khác trong ngày.
Anh nhún vai. “Sẽ quen ngay thôi.”
“Cần gì phải thế hả anh?” Nàng nghiêng đầu về phía chồng. “Sao anh không thuê lấy một tài xế? Trước đây bố anh cũng có tài xế riêng còn gì.”
Anh nhíu mày nghĩ ngợi. “Này em, ý kiến đó được đấy. Anh lại có thể làm việc ngay trên xe mà không tốn thời gian lái”, rồi mỉm cười với vợ. “Em thông minh thật.”
Đúng lúc đó, nàng khẽ rùng mình ớn lạnh khi làn gió buổi chiều muộn màng thổi lướt qua mặt hồ. “Cám ơn, nhưng em chắc là anh cũng nghĩ đến rồi chứ.”
Cái nhìn của Nick hướng xuống chỗ mặt nước đang vỗ về bầu ngực của Sasha. “Rõ ràng là có,” lời đáp không mấy tập trung đó thiếu hẳn âm sắc ngạo nghễ vốn có.
đầu v nàng săn lại dưới lớp áo tắm hai mảnh khi bắt gặp ánh nhìn đầy khiêu khích đó của chồng.
Anh đứng dậy, bắt đầu cởi áo sơ mi.
“Này, anh làm gì đấy?”
“Xuống đó với em.” Anh quẳng giày và tất ra, hai tay lần xuống thắt lưng. Ngay lập tức anh chỉ còn mặc một chiếc quần lót đen bó sát như một lớp da thứ hai, không khác lúc hoàn toàn nguyên thủy là mấy.
Tim nàng đập cuồng loạn. “Dưới này đang lạnh dần rồi.”
Anh nhìn nàng cười khoái chí. “Vậy để anh ủ ấm cho em.”
Nick nhào xuống nước. Sasha thấy chồng lao về phía mình như một cơn lốc. Nàng chỉ muốn quay người lại và bơi nhanh đến thành bên kia của bể bơi, nhưng sự cảm dỗ của sự ở lại và việc chịu trận trước anh đã giữ chân nàng.
Chỉ một tiếng vụt nước anh đã ở sát bên người nàng. Anh ngoi nhanh lên khỏi mặt nước, gần đến nỗi nàng cảm thấy như người anh đã lướt nhẹ trên cơ thể nàng. Nick rũ nước khỏi mái tóc, mỉm cười, những lọn tóc ướt dính vào trán, hàng mi dài đen óng như được kéo thẳng thêm do nước bám vào.
“Xuống đây với em vui thật,” anh kéo dài giọng, trông anh lúc này như một chàng ngư phủ đẹp mã bắt được con cá lớn nhất hồ.
Và con cá đó là nàng.
Tất nhiên, còn ai khác ngoài nàng trong cái hồ này đâu.
“Vâng, vui quá cơ.”
Ánh mặt trời chiều muộn phản chiếu ánh tinh quái trong mắt Nick và ngay lập tức, Sasha thấy chột dạ. “Nick”, nàng kêu to tự vệ và cố gắng bơi khỏi anh, nhưng mặt nước lúc này là một trở ngại lớn đối với nàng.
Anh cười phá lên thích thú, tóm chặt lấy eo nàng trước khi nhấc bổng nàng lên và quẳng ra phía sau. Nàng chỉ kịp hít sâu một hơi trước khi rơi tõm xuống nước. Nàng tự nhủ phải trả đũa bằng được.
Nàng búng người lên khỏi mặt nước. “Nick, anh sẽ...”. Sasha chợt kêu thất thanh. “Áo tắm của em rơi đâu rồi.”
“Thật sao?”
Vờ như không thấy sự kích động trong giọng nói của Nick, Sasha nhìn xung quanh tìm kiếm. Rồi nàng phát hiện một đốm hồng bập bềnh sát thành bể.
“Kia rồi,” Sasha kêu lên, hối hả bơi về phía đó, nàng thấy Nick bơi ngay cạnh mình nên cho rằng anh cũng đang cố gắng giúp. Nhưng đến khi họ bơi đến nơi và cùng chạm vào nó, Nick giật lấy chiếc áo và ném nó lên khoảng sân phía ngoài bể bơi.
“Nick,” nàng trợn mắt nhìn anh, hai tay che lấy bộ ngực trần.
“Sao hả em?”, mắt anh nhấp nháy nghịch ngợm.
“Làm thế nào em lên khỏi bể bây giờ?”
“Không có ai ở đây đâu. Iris thì ở trong bếp còn Leo đến Richmond mua đồ rồi.
“Không phải là em ra vẻ thục nữ nhưng...”
“Em đúng là thế đấy.” Anh khúc khích. “Xem em kìa. Anh biết rõ cơ thể em như thế nào rồi mà em còn che che đậy đậy.”
“Anh vẫn là người lạ, Nick.” Nàng nói không kịp suy nghĩ.
Nụ cười trên môi biến mất. “Thật sao?”, mắt Nick sầm lại. “Thế thì có việc phải làm đây.”
Không do dự, anh tóm lấy eo nàng, ép chặt nàng vào thành bể.
Và hôn nàng.
Lúc đầu nước làm cho môi anh có cảm giác lạnh nhưng chúng ấm lên ngay lập tức, đủ làm Sasha tan chảy. Trong một lúc lâu, chầm chậm, nàng để mặc cho miệng anh mơn man miệng mình, nhưng rồi anh dừng lại.
“Vẫn nghĩ về anh như một người xa lạ sao?”, anh nói, vẻ thỏa mãn rất đàn ông đang lộ rõ trên nét mặt.
Một lúc trước nàng cũng cảm thấy mình bị cuốn hút vào sự đam mê với anh, nhưng giờ đây, những từ ngữ khiêu khích anh sử dụng đã kéo nàng trở về thực tế, nàng không còn thấy sự say mê nào nữa.
“Còn có nhiều thứ khác ngoài việc biết rõ về cơ thể một người nào đó, anh Nick à.”
Mặt Nick không lộ chút cảm xúc. “Thôi được,” anh nói và quay người, “chờ ở đây, anh sẽ mang áo choàng đến.”
Sasha quan sát chồng mình bước ra khỏi hồ bơi, sải bước về phía cái nhà nhỏ gần bể bơi, phô diễn tất cả những đường cơ, thớ thịt đàn ông mạnh mẽ. Nàng khó nhọc nuốt khan. Tại sao nàng lại có thể nói những lời động chạm đến vậy? Có lẽ nàng thật sự là một người hay giữ kẽ, và nói năng như vậy là biện pháp tự vệ duy nhất của nàng chăng?
Anh bước ra với chiếc áo choàng bông trắng dày trên người, trên tay là một cái khác dành cho nàng. “Anh sẽ choàng qua người em khi em bước lên khỏi hồ.”
May mà anh vẫn ý thức được sự ngượng ngùng của nàng. Sasha rón rén leo lên chiếc thang. Phản ứng thái quá như lúc nãy có vẻ rất kỳ lạ, nhưng thật sự nàng ghét cay ghét đắng việc phô ra cơ thể của mình. Việc không còn là thiếu nữ trinh trắng không có nghĩa là nàng lập tức hết ngượng ngùng khi mình trong tình trạng người không mảnh vải.
Đúng lúc lên đến thành bể, nàng kịp ngước lên để bắt gặp anh liếc nhanh qua bộ ngực trần của mình. Mặt nàng đỏ rần.
“Xỏ tay em vào đây”, giọng Nick trở nên trầm khàn. Sasha răm rắp làm theo lời anh. Nàng cảm thấy an toàn trở lại khi buộc xong đai áo.
Nick hắng giọng và bước xa khỏi nàng. “Thời tiết vẫn khá dễ chịu. Em muốn ăn tối ở ngoài này không?”
Nàng đã dự tính anh sẽ cáo lỗi bận và về phòng làm việc của mình ngay. Rốt cuộc thì cứ đụng đến vấn đề tình cảm là anh lại giả điếc hết. Nàng thật qua ngây thơ! Tình cảm là điều cuối cùng nàng nên đem ra thảo luận trực tiếp với anh lúc này.
“Điều đó sẽ rất tuyệt”.
“Được rồi. Anh sẽ báo với Iris.”
“Còn em sẽ đi thay đồ.”
“Đừng quá để ý đến chuyện đó.”
“Vâng...”
Anh bước về phía ngôi nhà, đi loanh quanh rồi dừng lại anh nhặt thứ gì đó. Cuối cùng anh quay trở ra và trả cho nàng chiếc áo tắm hai mảnh.
Mắt họ giao nhau, mặt Sasha nóng ran. “Cám ơn anh.”
“Không có gì”. Anh lại quay người bước vào nhà.
Sasha nhìn theo anh một lúc, nhịp tim dần tăng tốc khi ngắm nghía đôi chân khỏe khoắn của chồng mình dưới chiếc áo choàng tắm. Nếu nàng có can đảm, khi anh quay trở lại, hai bàn tay nàng sẽ âu yếm vuốt ve đôi chân ấy, mơn man cơ thể ấy.
Nàng giật mình thấy tay mình đang cầm chặt chiếc áo tắm. Vắt khô xong, Sasha thả nó vào túi áo choàng và đến ngồi bên chiếc bàn, chân vẫn hơi run rẩy.
Anh đã gọi nàng là một thục nữ?
Nhưng nàng có còn là một thục nữ đâu?
Vài phút sau Nick quay trở lại. “Iris sẽ mang bữa tối ra ngay. Trong khi đó...” Anh chìa hai ly rượu vang ra, đưa cho nàng một ly và hai người ngồi nhau.
Sợ anh đọc được những suy nghĩ của mình, nàng nhìn đi chỗ khác, giả vờ tập trung nhìn phòng khách và một căn phòng bằng kính ngay phía trước. Thật may là căn nhà chòi nơi họ có nụ hôn cháy bỏng năm nào không nằm trong tầm mắt họ.
Tiếng ly chén lách cách báo hiệu cho Sasha biết là Iris đã dọn bữa tối ở sân trong. Nàng quay lại mỉm cười với bà quản gia đang đẩy xe đựng đồ bước đến. Bà Iris nhanh chóng quay lại bếp, hai vợ chồng trẻ cùng nhau thưởng thức món bít tết và rau trộn.
“Công việc thiết kế thế nào rồi em?”
Ngước nhìn lên, nàng thấy ánh mắt Nick dừng lại ở tập phác thảo mà mình đặt trên chiếc bàn nhỏ gần bể bơi. Trước khi xuống bể bơi, nàng đã ngồi làm việc ở đó.
“Khá suôn sẻ.” Nàng ngần ngừ. “Anh có muốn xem qua một chút sau khi ăn xong không?”
“Tất nhiên rồi.”
Sau đó nàng hướng cuộc nói chuyện về một số khó khăn gặp phải khi thuê nhà thầu, họ cũng nói một số chuyện về gia đình và các chủ đề khác.
Kết thúc bữa tối, Nick đứng ngay dậy và đi về phía chiếc bàn nhỏ. Sasha đi theo sau chồng, tim đập mạnh, lo lắng không biết anh có thích thiết kế của mình hay không. Nàng đã rất cố gắng để sao cho mọi thứ thật hài hòa với khu nhà.
“Anh thấy ấn tượng đấy. Em tạo được phong cách riêng cho ngôi nhà mà không phải sửa sang gì nhiều.”
Nàng thấy nhẹ nhõm hơn khi nghe anh nhận xét. “Em định sẽ không có bất cứ thay đổi lớn nào. Em cũng yêu những gì vốn có, Nick ạ.”
Ánh mắt anh dán chặt vào biểu hiện của nàng. “Ừ, anh có thể thấy điều đó.”
Nàng lại thấy mặt nóng bừng lên vì xúc động, nàng cảm giác hai má hiện giờ có màu sắc của bộ bikini đang mặc.
Bộ bikini đang không mặc thì đúng hơn, nghĩ đến đó Sasha kéo sát thêm hai vạt áo choàng, vờ như không thấy ánh mắt soi mói của anh dừng lại bộ ngực trần phía dưới.
“Em làm anh bất ngờ đấy,” giọng anh rất khẽ, ánh mắt xanh lục từ từ ấm lên sự ham muốn. “Anh nghĩ là em đã mặc nó vào rồi cơ đấy.”
Bỗng dưng nàng muốn chứng tỏ điều ngược lại. “Có lẽ em không phải kiểu phụ nữ đoan trang như anh nghĩ.”
Hoàn toàn trái với dự đoán của Sasha, Nick đưa ngón tay nâng cằm nàng lên, lẩm bẩm. “Hừm, có lẽ là không.” Tim nàng lại bắt đầu đập loạn xạ. Rồi cũng ngón tay đó trượt xuống cổ, dừng lại nơi những nhịp mạch đang đập dồn dập, cuống quít. “Trông em quá khiêu gợi trong chiếc áo choàng đó.”
Nàng liếm môi định trả lời. “Nick...”
“Anh có thể cởi nó ra ngay lúc này, và em không thể cản anh, đúng không?”
Nàng e rằng anh nói đúng.
“Và anh có thể lột chiếc quần tắm bé tí đó ra mà em cũng không thể nói lời nào phải không nào?”
Trời đất, cũng đúng nốt! Ngay lúc này đây anh hoàn toàn có thể làm việc đó và chắc chắn nàng sẽ để mặc như vậy. Anh đang khiến nàng cảm thấy vô cùng ham muốn.
Ước gì nàng có thể nói dối. “Nick, anh biết là anh luôn đúng mà, nhưng...”
Cánh tay anh đặt nơi cổ nàng buông thõng xuống. “Nhưng gì?”
“Sau đó em sẽ cảm thấy rất ngại nếu nghĩ đến việc Iris hoặc Leo có thể nhìn thấy chúng ta.”
Ánh mắt Nick đầy sự thỏa mãn. “Em rõ là một thục nữ chính hiệu rồi nhé.”
Sasha bắt đầu nhăn nhó. “Anh thấy thích thú vì em thừa nhận điều đó, hay vì anh thấy mình đúng?”
“Cả hai. Anh luôn thích là người chiến thắng.”
Và chắc chắn là anh sẽ chẳng bao giờ bỏ cuộc cho đến khi đạt được điều mình mong muốn.
Đột nhiên anh thốt lên. “Anh không thể cưỡng lại bản tính tự nhiên của mình được đâu, Sasha ạ.”
Nàng nhìn sâu vào mắt anh, nàng không thấy trong đó bất kỳ sự hối lỗi nào cả. Chỉ câu nói đơn giản đó thôi đã làm tiêu tan toàn bộ nỗ lực chống lại ham muốn của chính nàng. Không thể được, vì bản thân Nick cũng không thể cưỡng lại chính mình cơ mà.
“Nick yêu dấu. Hãy đưa em vào giường.”