Sennheiser tỉ mỉ quan sát tình hình xung quanh, tuy lái Tinh Diễm nhưng hắn vẫn không dám sơ suất, hoạt động lần này của Hắc giác quy mô lớn như vậy, vốn không thể nào thoát khỏi sự chú ý của tử địch Hiệp hội sư sĩ, cho nên mỗi sư sĩ Hắc giác đi ra chấp hành nhiệm vụ đều vô cùng cẩn thận, sợ gặp phải ám toán của Hiệp hội sư sĩ.
Hơn nữa nghe nói lúc trước, bên mình và Tông sở cũng khuấy lên việc không nhỏ, đáng tiếc chức vị của hắn quyền hạn không đủ, bên trong rốt cuộc là chuyện gì không phải hắn có thể biết được.
Hành động gióng trống khua chiêng thế này, trừ phi Hiệp hội sư sĩ và Tông sở đều là kẻ ngốc, nếu không làm gì có đạo lý nào không phát hiện ra, cũng không biết giáo quan của tổ F này nghĩ thế nào. Sennheiser là người của tổ B, vốn không thuộc quản lý của Huck, chỉ là lần này không đủ người, nên điều hắn qua đây.
Hắn nào biết nỗi khổ tâm của giáo quan Huck, biển người mênh mông muốn tìm được người chẳng khác nào mò kim đáy biển, huống chi đối phương còn có ý né tránh. Không có sự phối hợp của chính phủ địa phương, muốn tìm thấy F- khó khăn tới mức nào chứ. Sức ảnh hưởng của Hắc giác đối với chính phủ địa phương không hề đạt tới điểm này. Nhưng điều làm hắn do dự là tìm sự giúp đỡ của chính phủ địa phương, vậy hình ảnh của F- do mình cung cấp tuyệt đối sẽ rơi vào tay Hiệp hội sư sĩ và Tông sở. Như vậy sẽ làm cho tình hình càng trở nên phức tạp!
Nếu như chỉ có Hiệp hội sư sĩ thì vẫn còn tốt chút, nhưng hiện giờ quan hệ giữa Hắc giác và Tông sở làm người ta phải lo lắng a! So với Sennheiser, hắn biết nhiều hơn nhiều, xung đột lần này của Hắc giác và Tông sở không chỉ là sự đụng chạm nho nhỏ, đối phương không chỉ bị tiêu diệt tiểu tổ chiến đấu, hơn nữa còn chết át chủ bài, với lại, tổn thất bên mình phải chịu cũng tuyệt đối là thảm trọng nhất đầu tiên trong mấy năm nay! Loại đối kháng trình độ này ngay cả với tử địch Hiệp hội sư sĩ cũng chưa từng thấy qua! Chỉ cần nghĩ cũng biết, Tông sở làm gì mà nuốt trôi được cục tức này!
Tên khốn kiếp dẫn đội đó quả thật là tên đầu heo! Chẳng lẽ hôm đó đầu hắn bị nhúng nước ư?
Hiện giờ thực sự làm Huck vô kế khả thi, bó tay bó chân! Riêng loại việc tìm người này, đã cần số lượng lớn nhân thủ, người mình dẫn từ Hắc giác tuy rằng nhiều, nhưng dùng ở chỗ này thì ngay cả số lẻ cũng không đủ.
Điều làm hắn không hiểu nhất là tên thủ hạ ngày xưa F- của mình. Tên này lại còn là Cốt tượng sư? Đương nhiên cũng có khả năng là hắn từ chỗ nào đó lấy được cái toàn cốt quang giáp, nhưng mặc kệ từ phương diện nào mà nói, muốn biết lai lịch của toàn cốt quang giáp, cũng chỉ có thể lấy được từ trên tay tên này mà thôi!
Trong lòng Huck cũng khá cố kỵ số này! Khi ở Hắc giác, biểu hiện của hắn đã cực kỳ bắt mắt, lúc đó hắn đã cho rằng tên này sẽ là sư sĩ mạnh nhất tổ F của mình, điều làm Huck ấn tượng sâu sắc nhất chính là tốc độ tay siêu cấp đó của hắn, quả thật là đáng sợ! Mà lần vây bắt tên này đó, tuy chỉ giao thủ với hắn trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng cảm giác tạo cho hắn lại là sự kinh hãi chưa từng có qua! Tính toán tỉ mỉ chính xác, lợi dụng hình thế cực kỳ hợp lý, sức chiến đấu cá nhân cường hãn, còn có sự quyết đoán không sợ chết, từ trên này mà xem, hắn vô nghi là sư sĩ ưu tú nhất!
Sau này, Huck đã mấy lần thôi diễn cẩn thận tình hình tối đó. Rất nhiều chỗ hắn trước sau đều không cách nào nghĩ thông. Vô số lần hắn thay đổi hoàn cảnh là mình, mà mỗi lần đều có được kết luận làm bản thân khá chán nản, nếu như lúc đó là mình, kết quả là bó tay chịu trói và tử chiến tới cùng, hắn cũng nghĩ không ra có biệp pháp nào tốt hơn!
Thật là tên đáng sợ!
Sennheiser vẫn điều khiển Tinh Diễm trôi nổi trên không, dù rằng Huck không phải giáo quan trực thuộc của hắn, cho dù hắn rất bất mãn với an bài của Huck, nhưng hắn vẫn tận lực chấp hành nhiệm vụ được giao! Kỷ luật của Hắc giác rất gay gắt, tuyệt đối không phải người bên ngoài có thể tưởng tượng được. Cho nên hắn vẫn luôn rất tò mò sao F- lại bội phản Hắc giác. Không có dung dịch Cơ Lý, hắn lại có thể sống được sao? Nghĩ tới loại cảm giác bị dung dịch Cơ Lý bao lấy, lỗ chân lông toàn thân mở to, trong lòng Sennheiser không khỏi nóng bừng! Hơn nữa dung dịch Cơ Lý còn làm hắn trở nên càng thêm mạnh mẽ, có thể điều hòa sự cân bằng giữa sức mạnh và sự dẻo dai, làm cả đồng thời tăng trưởng mà không bị mất cân bằng!
Ba năm trước hắn đã kết thúc mục tiêu thù hận trong lòng, Hắc giác giúp hắn đạt được tất cả những thứ này, hắn cũng giao bản thân mình cho Hắc giác! Cảm nhận mình mỗi ngày so với lúc trước càng mạnh hơn, trong lòng hắn lại có thêm vài phần mù mịt! Ài, mình thế nào lại có cách nghĩ buồn chán thế này chứ? Tự chế giễu mình câu, lấy lại tinh thần quan sát tình huống xung quanh.
Ý, hắn bỗng nhiên chấn động tinh thần, nhìn chằm chằm cái quang giáp đang bay nhảy trên màn hình đó.
Song tục hồ hình bộ?
Lăn lộn ở Hắc giác lâu như vậy, hắn tự nhiên quen thuộc loại bước đi này đến mức không thể quen thuộc hơn! Diệp Trùng vẫn luôn cho rằng Song tục hồ hình bộ dùng trên quang giáp là do bảo tiêu bên mình của Robert đó nghĩ ra, thật ra hắn nào biết đây chẳng qua chỉ là kỹ xảo cực kỳ bình thường trong Hắc giác! Chỉ là do thời gian hắn ở Hắc giác quá ngắn, vẫn chưa tiếp xúc tới mấy kỹ xảo này.
Không sai! Tuyệt đối là Song tục hồ hình bộ!
Sennheiser tin chắc rằng mình tuyệt đối không nhìn sai! Song tục hồ hình bộ, tuy cái đường cong của nó có thể không câu chấp lớn nhỏ, nhưng cảm giác tiết tấu và nhịp điệu trong đó lại có sự khác biệt khác hẳn sự đổi hướng bình thường!
Hơn nữa hắn còn hiểu chuyện. Song tục hồ hình bộ là kỹ xảo chiến đấu đặc biệt của Hắc giác, tuy độ khó của nó không cao, nhưng nếu như không có truyền thụ, cực khó mô phỏng!
F-?
Mã số này không tự chủ được bật ra từ đáy lòng hắn! Không thể kiềm chế được, nhịp tim của hắn lại tăng tốc!
Chẳng lẽ mình thật sự may mắn như vậy? Ông trời quyến luyến mình vậy sao?
Rốt cuộc phải hay không? Vấn đề này đã không cho phép hắn nghĩ nhiều, người biết Song tục hồ hình bộ, sư sĩ đi ra từ Hắc giác cũng chỉ có tên F- đó thôi!
Gần như chỉ tốn , giây, hắn liền lựa chọn mình truy bắt!
Trong này, hắn nghĩ rất rõ ràng, nếu như mình báo lên trên, chỉ e mình phần công lao cũng vét không được! Mức độ kịch liệt trong cạnh tranh giữa các tổ rất tàn khốc, người ngoài cũng không tài nào nghĩ được. Nghĩ tới tổ viên các tổ khác cùng ra ngoài với Huck lần trước, không ai không tử thương thảm trọng, người của Hắc giác ai mà không hiểu rõ trong lòng! Nghĩ tới chỗ này, hắn càng không định báo lên trên! Nếu như phần công lao này rơi vào tay mình, nghĩ tới kỹ xảo càng cao cấp hơn, quang giáp càng cao cấp hơn, địa vị càng cao hơn, ánh mắt hắn trong khoảnh khắc đỏ lên!
Mà nguyên nhân quan trọng nhất làm Sennheiser quyết định nuốt trọng phần công lao này chính là cái quang giáp này! Có thể nhìn ra, F- vì tránh tai mắt người khác, lựa chọn cái quang giáp cực kỳ không bắt mắt, cái quang giáp Volta.
Chính là vì cái quang giáp này, mới làm Sennheiser ra quyết định này! Cho dù Số có lợi hại hơn, điều khiển cái quang giáp thế này, tuyệt đối không phải là đối thủ của mình! Ngay cả giáo quan Huck, cũng không thể chạy thoát từ trên tay hắn! Sức chiến đấu của sư sĩ, trừ thực lực kỹ xảo bản thân hắn, tính năng của quang giáp cũng quyết định thực lực cao thấp của hắn! Tuy hắn hình như có cái toàn cốt quang giáp, nhưng mình sẽ cho hắn có thời gian đổi quang giáp sao?
Mấy ý nghĩ này lóe qua trong đầu hắn, liền quyết định dứt khoát, Tinh Diễm giống như ngôi sao băng bay về phía cái quang giáp Volta đó!
Diệp tử cẩn thận đi trên đường, Thương lúc nào cũng chú ý tất cả xung quanh, không ngừng phản hồi thông tin quét hình cho hắn. Hiểu rõ hoàn cảnh hiện tại, Thương bình thường làm người ta đau đầu không thôi lúc này cũng biến thành thành thực hơn nhiều.
Cũng tốt, dọc đường không xuất hiện tình huống đặc thù nào. Chỉ cần tới võ quán Cửu Nguyệt, vậy thì có thể làm hắn yên tâm rồi!
Đột nhiên, giọng Thương khẩn cấp nói: "Diệp tử, trước mặt có cái quang giáp của Hắc giác, hình như đang chiến đấu!"
Diệp Trùng giật mình, nhưng lập tức hồi phục như thường, cái quang giáp hắn vẫn rất nắm chắc! Chiến đấu? Trong lòng Diệp Trùng máy động, gọi ra Hàm gia. Chiến đấu? Hắc Giác nếu như tới đây, mục tiêu chắc hẳn là mình, thế nào lại còn có thể chiến đấu chứ? Là cùng với Hiệp hội sư sĩ ư? Nhưng loại suy nghĩ này lập tức bị Thương phủ quyết, không phải quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, mà là cái quang giáp Volta!
Quang giáp Volta? Đó chỉ là cái quang giáp cấp thấp a, Diệp Trùng kỳ quái trong lòng!
So với sư sĩ khác, tốc độ Diệp Trùng chui vào buồng lái quang giáp tuyệt đối làm người ta cảm thấy không thể tin được, hắn căn bản không cần mở thang dây lên xuống, mà giống như con vượn biến dị, cực kỳ linh mẫn dùng tay không leo lên Hàm gia!
Nguy Nguyên đang chơi rất cao hứng, đột nhiên trời xoay đất chuyển, binh tiếng, cảm giác như mình đang xoay tròn!
Tuy không biết xảy ra chuyện gì, Nguy Nguyên vẫn mau chóng phán đoán quang giáp của mình bị tông trúng. Trong lòng tức giận, đây là tên khốn không có mắt nào điều khiển quang giáp. Điều khiển quang giáp thế nào vậy? Tay mau chóng cử động, mấy cái quang giáp đột nhiên mở ra toàn bộ, Volta đang lăn lộn trên không trung bỗng nhiên ổn định thân hình! Nhưng việc lăn lộn kịch liệt cũng làm Nguy Nguyên có chút choáng váng.
Sennheiser hừ lạnh tiếng, tên này so với tưởng tượng của mình yếu ớt hơn nhiều a, giờ lúc này không thuận thế né tránh công kích của đối phương mà lại ổn định thân hình, đây không phải là làm bia cho người ta sao?
Nếu như phải tiêu diệt đối phương, đối với Sennheiser mà nói có lẽ chỉ là vấn đề chiêu, nhưng mệnh lệnh của cấp trên là phải bắt sống tên này. Hơn nữa không thể làm hắn chịu bất cứ thương tích gì. Đương nhiên, điều này đối với Sennheiser mà nói cũng không phải là vấn đề lớn gì.
Tinh Diễm giống như u linh tránh ra sau lưng Volta của Nguy Nguyên, Nguy Nguyên lúc này đã có chút choáng váng, mà hệ thống quét hình lạc hậu trên quang giáp của hắn cũng không cách nào quét được quang giáp của Hắc giác. Binh, lại là kích. Hai khuỷu tay của Tinh Diễm mạnh mẽ đánh lên lưng của Volta, Volta giống như viên vẫn thạch đập lên mặt đất, oành tiếng lớn, trên mặt đất bị đập thành cái lỗ lớn!
Người đi trên đường, nhao nhao né tránh, kẻ nhát gan đã len lén lủi mất, chỉ có số kẻ gan to đứng bên nhìn, nhưng không có ai xông lên.
Sennheiser điều khiển Tinh Diễm rơi bên cạnh hố, va chạm mức độ này, với hệ thống bảo vệ bằng chất lỏng lạc hậu của Volta, không cách nào hoàn toàn bảo vệ được sư sĩ bên trong quang giáp. Tên trong quang giáp đó nhất định là hôn mê rồi! Vì cẩn thận, Sennheiser trong khoảnh khắc rơi xuống vẫn phá hủy động cơ của đối phương.
Volta ở trên mặt đất không chút cử động, Sennheiser bên trong Tinh Diễm đắc ý hừ tiếng, trên tay lại không hề nhàn rỗi. Lật Volta lên, Tinh Diễm rút ra trủy thủ, soạt soạt vài cái, vỏ giáp của quang giáp Volta trên mặt đất liền giống như đồng tiền to lớn bị nảy lên quăng sang bên.
Hàm gia tránh trong đám quang giáp đứng bên xem, hắn đã khẳng định, cái Tinh Diễm trước mặt này tuyệt đối là của Hắc giác, hắn không khỏi kỳ quái trong lòng, Hắc giác trước giờ tuyệt sẽ không vô cớ ra tay, người trong cái quang giáp này rốt cuộc là ai? Hắc giác tại sao lại ra tay với hắn?
Trong lòng Diệp Trùng máy động, hỏi: "Thương, xung quanh đây còn có quang giáp của Hắc giác không?"
- Không có, trong vòng km không phát hiện có quang giáp của Hắc giác! Thương nói rất chắc chắn.
- Vậy thì tốt! Diệp Trùng nói xong, tay liền đột nhiên cử động, để lại vô số tàn ảnh! Giọng nói lạnh lẽo giống như mang theo gió tuyết!
Năng lực hồi phục của Nguy Nguyên rõ ràng vượt ra ngoài ý liệu của Sennheiser. Thứ Nguy Nguyên đắc ý nhất chính là kỹ xảo điều khiển quang giáp của hắn, cho nên khả năng chịu đựng của thân thể cũng mạnh hơn người thường chút. Hơn nữa, vì mục đích bảo vệ bản thân, hắn còn để sư phụ giúp hắn cải tạo hệ thống đệm bằng chất lỏng của quang giáp Volta, chính là sợ mình trong quá trình điều khiển quang giáp xảy ra chuyện bất ngờ gì đó.
Nguy Nguyên tỉnh lại nhìn thấy cái bàn tay máy quang giáp đang mở ra không ngừng phóng lớn trước mặt mình, chụp về phía mình!
Sắc mặt Nguy Nguyên thoáng cái trắng bệch!
Tố chất tâm lý của hắn có tốt cũng chẳng qua chỉ là đứa trẻ , tuổi, nào đã từng gặp việc thế này?
Lần này tiêu rồi! Hắn hoảng sợ mở to cặp mắt, nhìn cái tay to lớn đó tới gần mình, giống như động tác chậm trong điện ảnh vậy!
Chính trong khoảnh khắc bàn tay máy to lớn đó đụng vào mình, hắn nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng va chạm trầm muộn, cái bàn tay to lớn này liền giống như con rắn bị kinh động, đột nhiên thu đuôi của nó lại!
A! Nguy Nguyên đau đớn kêu lên tiếng. Vừa rồi, khi cái tay máy đó thu lại đã quét trúng vai trái của hắn, hắn rõ ràng nghe thấy tiếng xương vỡ "cách" cái! Cả khuôn mặt của Nguy Nguyên đau đớn tới mức nhăn nhó lại, mồ hôi to như hạt đậu giống như giọt nước ứa ra từ trong đá tràn đầy hơi nước, từng giọt một chảy xuống!
Vẻ mặt của Nguy Nguyên đã không còn chút máu nào!
Cố chịu cơn đau kịch liệt, Nguy Nguyên biết nếu còn không chạy thì tuyệt đối sẽ xảy ra chuyện! Tuy không biết bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng hắn biết có khả năng là cơ hội duy nhất! Chủ nhân của bàn tay máy vừa rồi đó tuyệt đối không có thiện ý gì với mình, cứ nhìn cái lỗ bị cắt của quang giáp mình thì biết!
Nguy Nguyên gắng gượng nhỏm dậy, ra sức bò lên cái lỗ bị cắt ra đó!
Vừa bò ra từ trong buồng lái của quang giáp, Nguy Nguyên liền nhìn thấy màn cả đời hắn khó quên!
Một cái quang giáp màu sắc và chất liệu đều kỳ quái vô cùng đang đánh với quang giáp của cái tay máy vừa rồi! Thứ sử dụng rõ ràng là cận chiến quang giáp chỉ có thể thấy trong mạng mô phỏng! Tập trung nhìn, cặp mắt hắn lập tức bắn ra ánh sáng cuồng nhiệt, gần như không hề cảm giác được vết thương trên người!
Nhuế Băng khẽ nhíu mày, trước mặt là cái quang giáp đang chiến đấu!
Cuộc đọ sức giữa họ với nàng mà nói không có gì tài ba lắm, nhưng nếu như xảy ra chiến đấu trên đường, nàng lại cực kỳ không thích! Loại chiến đấu hở ra là sống chết này tiến hành trên đường cực dễ gây thương hại cho người bên cạnh!
Ý, động tác của cái quang giáp này rất có quy tắc a! Lần đầu tiên nhìn thấy quang giáp lại có loại phương thức chiến này, không khỏi làm Nhuế Băng vô cùng cảm thấy hứng thú, nhịn không được dừng chân lại xem!