Sư Sĩ Truyền Thuyết

chương 204: hỗn loạn có xếp đặt (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhìn thế giới hỗn loạn này, Diệp Trùng im lặng. Đây là trận chiến, trận chiến giữa mình và phe thế lực. Diệp Trùng không có suy nghĩ ray rứt gì, nhưng bất cứ ai nhìn thấy cảnh này cũng không vui vẻ. Sự tàn nhẫn của Thương, không, bất kể là Thương, hay là Mục, còn có mình, về mặt lãnh khốc đều như nhau.

- Diệp tử, có đám đông quang giáp Hắc giác tới gần bên này. Kịp thời phát ra cảnh báo, Diệp Trùng vội vàng điều khiển Hàm gia luồn vào trong bóng tối. Một đám đông quang giáp gầm rú bay qua trước mắt hắn, Diệp Trùng còn phát giác quang giáp của giáo quan Huck ở trong đó.

Ba mươi lăm cái! Diệp Trùng giật bắn người, khoa trương vậy sao! Bản thân tạo hình của Tinh Diễm đã cực kỳ bắt mắt, dữ tợn dị thường, đám quang giáp Tinh Diễm tạo thành cơ cấu xem ra càng thêm dọa người. Đám đông quang giáp này khí thế hung hăng, dọc đường không có cái quang giáp nào dám cản trở. Diệp Trùng lặng lẽ bám theo sau đám quang giáp này, xem bọn họ rốt cuộc là giở trò gì.

Khắp nơi trên không đều là quang giáp, cho dù tạo hình của Hàm gia có đặc biệt hơn lúc này cũng khó làm người ta chú ý. Nhưng dọc đường lại có vài quang giáp không có mắt có ý đồ với Diệp Trùng, vì không làm việc đi qua xa, Diệp Trùng không thể không ra tay tàn độc, như tia chớp giải quyết phiền phức.

Dọc đường, Diệp Trùng ít nhất tiêu diệt , cái quang giáp.Khắp nơi trên không đều là hỗn chiến, sự hung tàn con người đè nén lúc này đã không bị trói buộc, mãnh liệt thả ra, khắp nơi trên mặt đất đều thấy xác của quang giáp. Sau đó, Diệp Trùng dứt khoát bay ở tầng không khí thấp sát mặt đất, quang giáp ở tầng không khí thấp quả nhiên ít hơn nhiều, Diệp Trùng ở xa xa đi theo đám quang giáp của Hắc giác.

Tình cảnh hỗn tạp như vậy, tác dụng quét hình có thể đạt được nhỏ tới đáng thương. Huck lúc này mới phát hiện cục diện bên ngoài còn tệ hơn tưởng tượng của mình, gần như vẻ mặt của tất cả sư sĩ Hắc giác đều thay đổi!

Người chỗ này đã điên rồi! Mọi người đều cảm thấy mình giống như đang ngồi trên cây năng lượng không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị nổ thành mảnh vụn. Quang giáp chen chúc trên không, phảng phất như tất cả mọi người đều đã mất đi lý trí, mỗi thành viên của Hắc giác, ai nấy cũng cẩn thận vô cùng. Nếu như chìm trong biển dữ hỗn loạn này, vậy mấy người mình chỉ e vẫn không đủ nhét kẽ răng bọn họ.

Huck cũng kinh hồn bạt vía.

Diệp Trùng giống như con cá, trơn trợt luồn lách giữa quang giáp, kiến trúc, còn liên tục ra tay giải quyết mấy quang giáp đã giết tới đỏ cả mắt đang lao tới phía mình, theo sát đại quân của Hắc giác, giữ khoảng cách nhất định.

Vô cùng may mắn , hệ thống quét hình của Mục không hề chịu ảnh hưởng quá lớn, từ đó cũng có thể thấy được sự cường hãn của Mục. Vô luận ở phương diện nào, Mục đều cường hãn, ngay cả động cơ Diệp Trùng nghiên cứu sớm nhất của Mục, tới giờ hắn vẫn không hoàn toàn hiểu rõ, mức độ tiên tiến làm người ta cảm thấy không thể tin được, rốt cuộc là ai chế tạo ra Mục chứ? Vấn đề này là trong số ít vấn đề mà Diệp Trùng vẫn giữ được sự tò mò.

Nhưng lúc này, ý nghĩ này cũng chỉ lóe lên trong đầu hắn, lập tức trấn định tinh thần, cẩn thận theo sau đại quân của Hắc giác, tuy xác suất đối phương có thể phát hiện ra mình không lớn lắm, nhưng cẩn thận chút vẫn không tệ.

- Diệp tử, hướng độ bán kính vec-tơ có đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ. Số lượng . Giọng điện tử lạnh lùng không chút lên xuống của Mục lúc này vang lên rõ ràng có lực.

- Hiệp hội sư sĩ?

Trong đầu Diệp Trùng đột nhiên lóe lên, gần như đồng thời, Hàm gia đã toàn lực khởi động. Bóng đêm cho Hàm gia sự yểm hộ tốt nhất, hơn nữa Diệp Trùng lại bay ở tầng không khí thấp dán sát mặt đất, căn bản không thể bị phát hiện. Đối với mấy quang giáp bình thường tấn công hắn, Diệp Trùng đã lười để ý tới, trực tiếp dùng tốc độ thoát khỏi.

Đại não Diệp Trùng mau chóng vận chuyển, hắn đã không có thời gian để trưng cầu ý kiến của Mục. Hắn đang đắn đo khả năng của suy nghĩ chợt lóe lên vừa rồi. Cuộc sống ở hành tinh rác làm trên người Diệp Trùng có loại bản năng săn bắt, chỉ là khoảng thời gian này, sự ỷ lại vào Mục Thương làm loại bản năng này của hắn đang dần dần thoái hóa. Mà sự linh động trong khoảnh khắc này lại làm hắn bỗng như trở về khoảng thời gian ở hành tinh rác đó. Loại bản năng trên người đó lại giống như tỉnh lại lần nữa.

Tốc độ của hàm gia cực nhanh, giống như trận gió ở dưới chân đám quang giáp của Hắc giác xuyên qua, lao thẳng tới đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ.

Trong đầu Diệp Trùng kích thích khác thường, động tác trên tay cũng nhanh thêm vài phần. Hàm gia với tốc độ kinh người trong bóng tối giống như quỷ mỵ, chỉ là tình cảnh cực kỳ hỗn loạn, không có bao nhiêu người chú ý, mà cho dù có người nhìn thấy, chỉ e cũng sẽ cho rằng mình hoa mắt.

Hàm gia dừng gấp, khoảnh khắc từ động sang tĩnh, giống cái đinh đóng trên mặt đất.

Vẻ mặt của Diệp Trùng vẫn y như trước, kinh nghiệm săn bắt của hắn phong phú, biết càng là thời khắc này càng phải bình tĩnh, kiên nhẫn mới có thể có được thắng lợi cuối cùng.

Diệp Trùng với tốc độ cực nhanh lượn vòng, từ sau lưng đám quang giáp Hắc giác, chuyển thẳng tới sau lưng của đám quan giáp Hiệp hội sư sĩ.

Hiệp hội sư sĩ và Hắc giả là tử địch. Đầu óc Diệp Trùng nhanh chóng vận chuyển, trong lòng dứt khoát, không kịp suy nghĩ phương pháp rốt cuộc có thể hay không, cơ hội hễ thả là mất, nhìn phương hướng di chuyển của bên, cực có khả năng kề vai mà lướt qua.

Khắp nơi dưới chân Hàm gia là mảnh vỡ, xác quang giáp, đây đều là di vật của bên thất bại trong hỗn chiến.

Hàm gia với tốc độ nhanh nhất nhặt cây súng hồng ngoại, đầu cây súng hồng ngoại này vẫn nối với cánh tay quang giáp gãy.

Cách nghĩ của Diệp Trùng rất đơn giản, hắn chẳng qua chỉ muốn phe Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ trong hoàn cảnh này phát hiện ra sự tồn tại của đối phương.

Hàm gia ở phía dưới sau lưng đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, đứng ở chỗ này có thể nhìn thấy đám quang giáp của Hắc giác ở đằng xa, tuy là buổi tối, quang giáp của Hắc giác cũng là màu đen, nhưng hơn cái Tinh Diễm này ở cùng nhau quả thật quá dễ thấy. Quang giáp cường hãn, đội hình hoàn chỉnh, cực có sức rung động, quang giáp bên cạnh nhao nhao cách xa đám quang giáp xem dáng vẻ không phải là loại lương thiện này. Điều này càng làm cả khu vực bên cạnh đội ngũ của Hắc giác trở thành vùng trống, càng thêm dễ thấy.

Chỉ là giữa phe đội ngũ của Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ vẫn ngăn cách bởi rất nhiều quang giáp đang hỗn chiến.

Nhìn cây súng hồng ngoại trên tay, lại nhìn quang giáp hỗn loạn trước mặt, Diệp Trùng thở dài trong lòng, tại sao kỹ xảo xạ kích của mình lại tệ như vậy chứ? Hắn vẫn không nhanh không chậm theo sau đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ, mà đội ngũ của Hắc giác vẫn không ngừng lại.

Đối với kỹ xảo xạ kích của mình, Diệp Trùng không có tí lòng tin nào, thứ này trên tay hắn chẳng khác nào gậy sắt.

Trong lúc Diệp Trùng đang đau đầu, lại đột nhiên phát hiện mấy cái quang giáp trong tầm mắt vốn chắn giữa Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ đó lúc này đây lại lộ ra khe hở khá lớn.

Trong lòng Diệp Trùng mừng rỡ, không kịp nghĩ nhiều, liền nhấc cây súng hồng ngoại trên tay Hàm gia lên.

- Mục tiêu đã được khóa. Giọng nói bình tĩnh của Mục cho Diệp Trùng dũng khí lớn nhất. Không chút do dự, Diệp Trùng liền ấn nút bắn.

Chùm ánh sáng ảm đạm, trong bóng tối hiện ra vô cùng yếu ớt. Trên không chỗ nào cũng liên tục có tia sáng bay qua, chùm ánh sáng do súng hồng ngoại phát ra lẫn trong đó không hề bắt mắt.

Gần như vừa nổ súng, Hàm gia liền dùng tốc độ nhanh nhất, như u linh lẫn vào trong quang giáp khác.

Không thể không nói, kỹ xảo xạ kích của Diệp Trùng quả thật là tệ hết biết, cho dù có Mục hỗ trợ, hầu hết chùm tia hồng ngoại vẫn hoặc là bắn hụt, hoặc là bắn lệch. Nhưng điều duy nhất cảm thấy may mắn là, vẫn có vài chùm tia hồng ngoại bắn trúng quang giáp của Hắc giác.

Tinh Diễm bị bắn trúng hơi trì trệ, nhìn về phía bên này, gần như đồng thời, đội ngũ Hắc giác lập tức thay đổi đội hình, như gặp đại địch. Rõ ràng bọn họ đã phát hiện ra đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ.

Từ khi hệ thống quét hình được phát minh, mức độ ỷ lại của con người đối với nó cũng càng lúc càng cao, nó có thể làm cho con người nhìn xa hơn, nhìn rõ hơn, phạm vi giám sát cũng lớn hơn, mà sau khi hệ thống quét hình và quang giáp kết hợp lại, càng giải phóng lực chú ý của sư sĩ thêm bước.

Song hệ thống quét hình tuy rằng cải tiến đời rồi lại đời, nhưng vẫn có chỗ nó không thể, giống như tình trạng hỗn loạn, phức tạp như hiện giờ, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới độ chính xác của hệ thống quét hình.

Vô luận là sư sĩ của Hiệp hội sư sĩ hay là Hắc giác, mức độ ỷ lại của bọn họ đối với hệ thống quét hình đều khá cao. Mà Diệp Trùng, do địa hình hành tinh rác phức tạp, hắn so với mấy sư sĩ này càng quen dùng mắt của mình hơn.

Đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ càng thêm bắt mắt, quang giáp thuần màu trắng, hình thành đội hình chiến đấu hoàn chỉnh. Chỉ cần có quang giáp bước vào phạm vi cảnh giác của bọn họ, chờ đợi hắn chính là chùm quang mang chói mắt, tiếp theo là nổ tung kịch liệt.

Sau khi đánh nát vài cái quang giáp, không còn cái quang giáp nào dám tới gần đám quang giáp thủ đoạn độc ác này.

Điều ngụy dị là, cạnh đám quang giáp đều có vành đai không người, không ai dám tới gần.

Đám quang giáp của Hắc giác chú ý tới sự tồn tại của Hiệp hội sư sĩ lập tức đổi hướng.

Đám quang giáp Hắc giác vừa đổi đội hình, quang giáp ở giữa đám quang giáp này lập tức cảm thụ được loại áp lực cường đại, giống như mình đang ở trong lửa đạn của kẻ địch, bọn họ thấy thế không ổn, nhao nhao tránh ra, tránh bị vạ lây.

Trong vài giây ngắn ngủi, tất cả quang giáp ở giữa đám quang giáp đều chuồn sạch sẽ, trên bầu trời hỗn loạn như vậy lại xuất hiện lối đi chân không.

Nếu như Hiệp hội sư sĩ thế này vẫn không phát hiện được kẻ địch, vậy bọn họ thật sự có thể tự cắt cổ mình rồi.

Gần như lập tức, đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ lập tức thay đổi đổi hình, nghiêm ngặt chờ đợi.

Kiếm rút cung giương, áp lực giữa đám quang giáp làm người ta thở không nổi.

Chiến đấu của quang giáp không hề ít gặp, nhưng chiến đấu giữa đám quang giáp thành biên chế hiện giờ lại cực kỳ hiếm thấy. Mà phe này rõ ràng cũng không phải là đồ thường, chỉ cần người hơi hiểu quang giáp chút, nào có việc nhìn không ra.

Không ít quang giáp đang chiến đấu với nhau liền dừng cả lại, từ xa chăm chú nhìn đám quang giáp trước mắt.

Một đen một trắng, xa xa nhìn nhau.

Diệp Trùng cũng lẫn trong mấy quang giáp này chăm chú nhìn bên đối đầu.

Nếu như nói Tông sở và Hắc giác chỉ có thể xem như là thù mới, vậy Hiệp hội sư sĩ và Hắc giác lại là tử địch thật sự, chỉ cần vừa gặp mặt, thường là không chết không ngưng. Khi Diệp Trùng điều khiển F- ở hành tinh Lam Hải đã từng hưởng thụ qua loại đãi ngộ này, nếu như không phải hắn lúc đó thấy cơ hội nhanh hơn, chỉ e không biết chết mấy lần rồi.

Bỗng, gần như đồng thời, phe đồng thời cử động! Không có bất cứ lời ngoại giao nào.

Đám quang giáp của Hiệp hội sư sĩ mở hết hỏa lực, thân hình lại lùi ra sau. Bọn họ cần kéo dãn khoảng cách, để phát huy ưu thế đánh xa của họ. Cho dù là lùi ra sau, đội hình bọn họ vẫn không loạn.

Đám quang giáp của Hắc giác lập tức chia thành mấy tiểu đội, giống mấy con trăn lớn màu đen, mạnh mẽ lao về phía Hiệp hội sư sĩ.

Khoảng cách, là điểm quan trọng nhất phe Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ tranh giành, vô cùng quen thuộc phương thức tác chiến của quang giáp phe, Diệp Trùng há lại không biết điểm này.

Khoảng cách giữa bên gần như vậy, hơn nữa số lượng quang giáp của Hắc giác nhiều hơn của Hiệp hội sư sĩ, còn có nhân vật cấp đội trưởng dẫn đội, Hiệp hội sư sĩ chắc chắn thua, trong lòng Diệp Trùng đã đưa ra phán đoán này.

- Hiệp hội sư sĩ lần này có thể phải thua rồi. Diệp Trùng nói với Mục.

- Ừ, theo tư liệu, xác suất là trên %. Mục bình tĩnh phân tích.

- Xem ra kế hoạch của chúng ta thành công rồi. Tâm trạng Diệp Trùng vẫn khá tốt.

- Từ trước mắt mà xem, trong tình huống không xảy ra việc bất ngờ, là thành công. Mục vẫn dáng vẻ lạnh tanh đó.

Hiệp hội sư sĩ dường như biết chạy không thoát, vừa bắt đầu liền không định bỏ chạy.

Diệp Trùng từng thấy chiến đấu giữa đám quang giáp biên chế giữa Tông sở và Hắc giác, nhưng lúc đó là ở vũ trụ, cảm giác của Diệp Trùng rất bình thường. Nhưng chuyển chiến trường từ vũ trụ thành trong tầng khí quyển, còn là trên không thành phố, Diệp Trùng lúc này mới thật sự cảm thụ được sự đáng sợ và thảm khốc của trận chiến này.

Song phương đều là tử địch, biết rõ gốc rễ, vừa bắt đầu liền không có hư chiêu, trực tiếp lưỡi đao nhuộm đỏ.

Tất cả sư sĩ trong quang giáp đứng xem đều bị sốc! So với chiến đấu trước mặt, chiến đấu vừa rồi của mình giống như trò đùa con nít vậy.

Tốc độ kinh người cũng làm tất cả những ai đứng xem đều líu lưỡi.

Nhưng bọn họ không sao ngờ được, dư ba của trận chiến vẫn rơi xuống đầu bọn họ.

Phạm vi chiến đấu mở rộng ra, bất tri bất giác, song phương đã tiến vào giữa mấy quang giáp đang ở trên không này.

Một cái quang giáp vì chắn đường của Tinh Diễm đang đuổi theo cái Bạch Khả, bị phanh thây trong nháy mắt, hóa thành vô số mảnh vỡ. Tốc độ của cái Tinh Diễm này không giảm chút nào, vẫn đuổi theo không bỏ.

Điều đáng sợ nhất vẫn là chùm tia do Bạch Khả bắn ra, chỉ chùm laser thông thường cũng thường xuyên thủng cái quang giáp. Mà uy lực của sóng từ nano do Tiêu Dực trên tay Bạch Khả bắn ra càng thêm khiếp người, thường là phát dọn sạch khoảng trống.

Trời ạ, mấy tên này vẫn còn là người sao? Tất cả sư sĩ trong quang giáp đều đã bị dọa phát ngốc rồi! Dũng khí trong thoáng chốc biến mất sạch sẽ như tờ giấy trắng.

Khi hung bạo đối diện thứ hung bạo hơn, thứ theo đó mà tới chính là sự sợ hãi và hoảng hốt.

Gần như tất cả quang giáp đều dừng chiến đấu, với tốc độ nhanh nhất rời khỏi chiến trường, lúc này chỉ hận công suất động cơ của quang giáp không đủ, không thể nhanh thêm chút nữa. Có mấy cái quang giáp đã giết đỏ mắt vẫn đang chiến đấu, binh, một tiếng lớn vang lên, sau đó là nổ lớn, chỗ đó liền trống không.

Có thí dụ sống rồi, đám người này không khỏi càng tăng tốc độ lên vài phần.

Tuy rất muốn xem kết quả cuối cùng thế nào, nhưng nếu như lúc này còn ở lại, vậy thì quá nổi bật rồi, hết cách, Diệp Trùng cũng chỉ đành theo đám quang giáp này, mau chóng rời khỏi chiến trường.

Nói tóm lại, kế hoạch vẫn khá thành công, còn hiệu quả thế nào, vẫn phải đợi nghiệm chứng bước tiếp theo. Diệp Trùng vui vẻ trở về tòa nhà tổng hội y học, Mục còn phải giám sát mạng mô phỏng.

Nhưng trải qua trận đại chiến này của Hắc giác và Hiệp hội sư sĩ, lại làm cho trị an vốn dĩ bắt đầu có xu hướng hỗn loạn có được sự cải thiện rất lớn. Ít nhất trên không cũng nhìn không thấy quang giáp chiến đấu.

Diệp Trùng thế nào cũng không ngờ, kế hoạch hắn và Mục hợp tác cùng nhau, sẽ tạo nên ảnh hưởng thế nào đối với toàn bộ cục thế của thế giới này. Có lẽ, cho dù có biết, vô luận là Diệp Trùng, hay là Mục, Thương, chỉ e cũng không hề để ý.

Phản hồi và góp ý:

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio