Trên nó có một trăm hai mươi lăm sư sĩ. Theo biên chế của Diệp Trùng, cũng tức là nói, trên mỗi tàu chiến đấu là một doanh.
Người chỉ huy trực tiếp của con tàu Thanh Tiễn này hôm nay không hề giống như bình thường, là lãnh đạo của doanh thứ năm, mà là Tây Thanh, đoàn trưởng của họ. Tây Thanh không chỉ tự mình tới con tàu Thanh Tiễn này mà còn mang theo bốn bộ, cũng tức là nói, trên tàu Thanh Tiễn hiện giờ, tổng binh lực đã đạt tới hai trăm năm mươi người.
Tây Thanh nhân khoảng thời gian tàu Thanh Tiễn lui vào trong hạm đội nghỉ ngơi, chỉnh đốn để lên tàu.
- Mọi người cực khổ rồi! Tây Thanh nghiêm túc hành lễ với tất cả sư sĩ, rồi ra dấu mấy sư sĩ đang nghỉ ngơi này không cần đứng dậy.
Nhìn xung quanh, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người hắn.
- Hiện giờ, có một nhiệm vụ nặng nề giao cho mọi người, mọi người sợ không? Tây Thanh cười mỉm nói.
- Không sợ!
- Sợ con khỉ gì!
- Đoàn trưởng người lúc nào nghe nói người đoàn chúng ta sẽ hãi chưa?
- Thì đó, có nhiệm vụ gì cứ việc nói!
……
Đám đông sôi sục, mọi người nhao nhao căng cổ họng ra gào, không ít người bỗng đứng bật dậy.
- Tốt! Đoàn chúng ta quả nhiên không làm vướng chân! Tây Thanh mang theo vài phần kiêu ngạo nói: “Nhưng nhiệm vụ lần này rất khó khăn, tất cả anh em bốn doanh sẽ kề vai tác chiến với chúng ta, hy vọng mọi người có thể đồng lòng hợp sức, đánh trận này!” Tây Thanh nắm chặt nắm tay phải mạnh bạo nện từ trên không xuống.
- Vâng! Mọi người đồng thanh quát lớn.
Số lượng Xích vĩ thú đông đảo, giống như kiến vậy, nhưng hạm đội cũng khổng lồ vô bì. Những bộ phận yếu ớt của tàu vũ trụ đều trải qua xử lý gia cố, Xích vĩ thú cũng không có bao nhiêu biện pháp có thể nghĩ được. Hai bên lâm vào giai đoạn giằng co. Nhưng Xích vĩ thú tuy số lượng không ít, nhưng lại không chia ra. Chúng trước sau duy trì đại quân, mà phe Diệp Trùng lại không sao ra khỏi tàu chiến đấu, chỉ có thể bị động phòng thủ, cho nên nói tóm lại, quyền chủ động chiến trường nằm trong tay Xích vĩ thú.
Chính ngay lúc này, đột nhiên ba tàu vũ trụ từ trong hạm đội đông đảo bay ra.
Ba tàu vũ trụ này vừa ló đầu ra liền hấp dẫn sự chú ý của Xích vĩ thú. Nói thật, hạm đội của Diệp Trùng quả thật quá hùng hậu, hơn một ngàn con Xích vĩ thú giống như một con kiến đứng trước một con voi, thường sẽ sinh ra vài phần cảm giác không biết ra tay từ đâu. Tuy có không ít Xích vĩ thú chịu sự hấp dẫn của tấm năng lượng mà thoát ra khỏi đội nhưng hầu hết Xích vĩ thú vẫn ở trong đội ngũ của mình.
Trong hạm đội rùa rụt đầu đột nhiên ló ra ba tàu vũ trụ, ở trên cả chiến trường chói mắt vô cùng.
Không do dự, đội quân Xích vĩ thú lập tức ùa tới như ong. Xích vĩ thú vô luận là ở phương diện tốc độ hay là linh hoạt, căn bản không phải thứ mà tàu vũ trụ có thể so sánh. Ba tàu vũ trụ không ngừng né tránh các kiểu, nhưng hoàn toàn phí công vô ích.
Đám thuyền viên trong ba tàu vũ trụ chỉ nghe thấy một trận âm thanh giống như phát ra khi mưa đánh lên cửa sổ, chẳng mấy chốc, trên ba tàu vũ trụ đã bám đầy Xích vĩ thú, đông nghìn nghịt, cảnh tượng này khủng bố tột cùng.
Mồ hôi chảy ra trên cái trán sáng bóng của Đầu to men theo má chảy xuống, hô hấp của hắn có chút gấp rút. Hắn ở trong một loại trạng thái hưng phấn, trên mặt hiện ra màu đỏ không tự nhiên, hơi thở nặng nề hồng hộc, hồng hộc, nóng bỏng vô bì. Hắn biết, mức độ nguy hiểm của chiến đấu lần này cao hơn trước, còn cao bao nhiêu, hắn vẫn chưa biết.
- Mở khoang!
Cửa khoang nặng nề trước mắt im lặng mở ra.
Thân hình Đầu to dựng thẳng lên, hắn ngừng hô hấp, hai mắt nhìn chằm chằm cửa khoang. Hắn lúc này giống như một con dã thú tích lũy sức lực chờ bộc phát.
Năm con Xích vĩ thú giống như cọp ngửi thấy mùi thịt sống, đột nhiên chui vào trong thông đạo.
Sau lưng chúng, ẩn ước còn có vài con Xích vĩ thú.
Đồng tử Đầu to bỗng trợn tròn, quát lớn một tiếng: “Đánh!”
Năm cái quang giáp Đấu sĩ sớm đã kết thành trận hình phòng thủ chờ xung kích, Xích vĩ thú lao ùa tới giống như nước lũ màu đen, thoáng cái liền xông tới trước mặt một cái quang giáp Đấu sĩ.
Binh binh binh binh binh!
Tiếng va chạm liên miên không dứt, năm cái quang giáp bị tông dữ dội lùi ra sau mấy bước! Lực xung kích lần này của Xích vĩ thú mạnh mẽ trước giờ chưa từng có. Năm con Xích vĩ thú cũng không dễ chịu, con nào thần tình cũng có chút sa sút. Nhưng chúng vẫn giữ được tính linh hoạt của động tác, tránh sang hai bên, nhường không gian cho đồng bạn sau lưng.
- Cố lên! Đầu to cố sức gào lên, gân xanh trên cái đầu bóng láng xoắn lại như giun, động tác trên tay lại linh hoạt vô bì. Hắn biết, lúc này vạn vạn lần không thể lùi. Nếu như không thể đứng vứng, chỉ sợ lập tức sẽ lâm vào tình cảnh bại lui liên tục.
Oành. Quang giáp Đấu sĩ của Đầu to đang lùi bỗng khựng lại, không lùi mà lại tiến, viu cái xông lên trước.
Phối hợp giữa bọn họ đã sớm ăn ý vô cùng, người có thể làm đầu bài (hàng thượng phẩm hàng đầu) há lại là kẻ yếu? Không cần Đầu to nhắc nhở, bọn họ cũng biết lúc này ngàn vạn lần không lùi được.
Bốn cái quang giáp Đấu sĩ đồng loạt có điều chỉnh, hoặc đôi chân ra sức khựng lại, hoặc mượn lực từ tường trong thông đạo, bốn cái hư ảnh sắt thép xuất hiện sau lưng Đầu to.
- Đi chết đi! Đầu to rống giận dữ một tiếng, Đấu sĩ không chút hoa hòe đấu cứng với Xích vĩ thú đang xông tới trước mặt, quyền thép của Đấu sĩ tiếp xúc với đuôi tên của Xích vĩ thú, bắn ra vô số tia lửa.
Sức mạnh khổng lồ làm thân hình Đấu sĩ của Đầu to xiêu vẹo, mắt thấy sắp mất đi thăng bằng, đột nhiên Đấu sĩ thò cánh tay máy bên trái ra, tóm lấy mắt cá chân chân phải Xích vĩ thú.
Mắt cá chân bị tóm, Xích vĩ thú cả kinh, cái đuôi tên màu đỏ viu cái bắn về phía cổ họng Đấu sĩ.
Quang giáp Đấu sĩ đã sớm chuẩn bị, suýt soát nghiêng đầu né tránh.
Từng chút thời gian này liền đủ để quyết định vận mệnh của con Xích vĩ thú này. Bốn cái quang giáp Đấu sĩ giao thoa trên không, con Xích vĩ thú không sao cử động được này lập tức liền bị cắt thành tám mảnh.
Gấp rút hít thở, Đầu to nhìn chằm chằm Xích vĩ thú ở trước mặt. Trong thông đạo đã đầy Xích vĩ thú, chỉ sợ không dưới mấy chục con, cảnh tượng này làm Đầu to tê dại da đầu.
Xích vĩ thú khác không chút quan tâm tới cái chết của đồng bạn, mà mắt lại lộ ra vẻ cuồng nhiệt, đồng loạt nhìn chằm chằm tấm năng lượng sau lưng mấy người Đầu to.
Mấy người Đầu to cuối cùng đã ổn định trận hình, chiến đấu tiếp sau đó, đối với bọn họ vẫn là khảo nghiệm cực kỳ nghiêm khắc.
Chính ngay lúc đám Xích vĩ thú cấp thiết muốn chui vào thông đạo, ba tàu vũ trụ bò đầy Xích vĩ thú bắt đầu chậm chạp bay về phía hạm đội.
Tàu vũ trụ dọc đường nhao nhao nhường đường cho ba con tàu vũ trụ nguy hiểm này.
Mấy tàu vũ trụ này cách ba tàu vũ trụ cực kỳ gần, thông đạo trên mỗi tàu vũ trụ đều hoàn toàn mở ra, bên trong tỏa ra một loại dao động quen thuộc của Xích vĩ thú, tuy không hề mạnh mẽ như ba tàu vũ trụ này, nhưng cũng cực kỳ rõ ràng.
Mấy con Xích vĩ thú không cách nào chui vào thông đạo lập tức bị tấm năng lượng trên tàu vũ trụ dọc đường cố ý bày ra hấp dẫn, không ngừng có Xích vĩ thú tụm hai tụm ba rời khỏi ba con tàu vũ trụ này, chui vào tàu vũ trụ khác.
Tấm năng lượng bọn chúng có thể cảm nhận được xung quanh quả thật quá nhiều, đối với mỗi điểm hấp dẫn đều chỉ có một hai con Xích vĩ thú tiến tới.
Dần dần, mật độ Xích vĩ thú trên ba tàu vũ trụ giảm bớt từng chút một, số lượng giảm dần từng chút. Giống như một cục băng cứng, trong dòng khí ấm ấp, tan chảy từng chút một.
Mắt thấy một khu vực thoáng đãng trước mắt, tảng đá treo trong lòng Tây Thanh cuối cùng đã bỏ xuống, tới rồi!
Hắn biết, giờ phút quyết thắng của trận chiến này đã tới rồi!
Bảy chiến hạm đã sớm nghiêm trận chờ đợi lập tức bao vây kín mít ba tàu vũ trụ này. Xích vĩ thú đã giảm bớt rất nhiều trên ba tàu vũ trụ bỗng nhiên phát hiện, xung quanh chúng, có dao động năng lượng so với vừa rồi thì mạnh mẽ hơn nhiều!
Bọn chúng lập tức trở nên hưng phấn, nhao nhao rời khỏi ba tàu vũ trụ, lao về phía bảy tàu vũ trụ khác.
Trải qua việc giảm bớt không ngừng dọc đường, số lượng Xích vĩ thú đã ít đi rất nhiều, đã giảm tới mức mười tàu vũ trụ này có thể nuốt chửng.
Xích vĩ thú trong vũ trụ càng lúc càng ít, hầu hết Xích vĩ thú đã chui vào thông đạo tàu vũ trụ tràn đầy sức hấp dẫn, chỉ có linh tinh vài con do phản ứng chậm, vẫn ở lại trong vũ trụ.
Đột nhiên, tất cả cửa khoang của mười tàu vũ trụ đóng lại toàn bộ.
Lúc này, mấy con Xích vĩ thú vẫn còn ở bên ngoài mới cảm giác được điều không ổn, có chút hoảng hốt, bọn chúng đã cảm nhận được nguy hiểm. Chúng muốn rời khỏi chỗ làm bọn chúng cảm thấy uy hiếp này, nhưng bọn chúng lại phát hiện không chỗ nào chạy được.
Bảy tàu vũ trụ hình thành một vòng vây cực nhỏ nhưng lại cực kỳ nghiêm mật. Kẽ hở giữa vòng vây nhỏ vô cùng, chỉ có thể chứa một hai con Xích vĩ thú thông qua. Mà ở chỗ này, đã sớm có tiểu tổ quang giáp lập thành đội chờ đợi. Trong vũ trụ, năng lực tác chiến của quang giáp đơn lẻ tuy không bằng Xích vĩ thú, nhưng ưu thế về số lượng đủ để bổ sung.
Dụ địch, làm yếu, hợp vây. Kế hoạch Diệp Trùng lập ra, tới giờ đã được thực thi hoàn mỹ.
Sức chiến đấu của Xích vĩ thú lúc bị vây khốn lợi hại hơn tưởng tượng của Diệp Trùng nhiều, thời gian chiến đấu duy trì tới tận năm giờ đồng hồ.
Trận đại chiến đầu tiên hạm đội Diệp Trùng gặp phải cuối cùng kết thúc trong thắng lợi. Trận chiến này, thu được chiến quả cực kỳ huy hoàng. Theo thống kê sau trận chiến, số lượng Xích vĩ thú bị giết cao tới một ngàn bốn trăm ba mươi mốt con. Điều khó mà có được trong đó là còn bắt sống hai mươi con Xích vĩ thú bị thương, mấy con Xích vĩ thú này có ý nghĩa nghiên cứu cực kỳ quan trọng.
Đây là thắng lợi trước giờ chưa từng có, cũng là một thắng lợi lớn nhất đã biết mà Hôi cốc có được trước Xích vĩ thú.
Cả hạm đội đều chìm trong biển vui mừng, mọi người đều nhìn thấy khả năng sống sót, nhìn thấy năng lực nắm bắt vận mệnh trong tay của mình. Trận chiến này, đối với sĩ khí của thuyền viên có ảnh hưởng không thể tính toán.
Nhưng số liệu thống kê cuối cùng bày ra trước mặt Diệp Trùng lại làm hắn khó mà vui mừng, sư sĩ chết trận trong trận chiến này gần năm trăm người, mà sư sĩ bị thương cũng có ba trăm người. Tỉ lệ thương vong là năm mươi phần trăm, tỉ lệ tử vong lại cao tới một phần ba, thắng lợi thế này cũng chỉ có thể coi như là thắng thảm mà thôi. Chiến đấu thế này lại tới vài lần, hạm đội này cũng không còn tồn tại.
Điều duy nhất Diệp Trùng cảm thấy an ủi là, tuy số lượng sư sĩ giảm đi, nhưng trải qua trận đánh này, sức chiến đấu chỉnh thể của hạm đội lại cao hơn lúc trước. Sư sĩ trải qua thực chiến và chưa trải qua thực chiến hoàn toàn khác nhau, quân đội từng đánh trận và chưa từng đánh trận cũng cách biệt khá xa.
Bất quá, Diệp Trùng cũng không có gì nuối tiếc, đây đã là mức độ tốt nhất hắn có thể làm được rồi, dẫn dắt một đám lính mới, có thể thu được thành tích thế này, ngay cả Thương cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Hắn không hề biết, trận thắng lợi này, thứ mang lại cho hắn, vượt xa những thứ này.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: