Một đêm săn giết qua đi, quay trở lại rồi truyền tống đến Hắc Vũ Thành trước khi người chơi ồ ạt vào chật cứng cả thành.
Never More cùng với nhóm người Link Backer, Chanh, Kiếm Thánh, Thiết Pháo Thủ, Trọng Pháo Đài và Nóng Vãi Nòi đã đứng ở đó chờ đợi sẵn từ trước.
Chanh lúc này đang nói cái gì đó với Never More, tiến đến gần Bách Liễu thần mới có thể nghe thấy được, thì ra cô bé này đang phàn nàn về chuyện tại sao Bách Liễu Thần lại lâu như vậy.
- Anh ta nói là đến rồi, mọi người kiên nhẫn một chút đi. Never More giải thích.
- Đến rồi là sao, đến rồi của anh ta có nghĩa là phải chờ trong bao lâu, cái gì mà thần thần bí bí, không biết là ở đây có bao nhiêu người đang đợi à. Nóng Vãi Nòi khó chịu.
Lúc này Bách Liễu Thần đã đi tới, Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn mất đi tác dụng, thân ảnh hắn liền thình lình hiện lên bên cạnh Nóng Vãi Nòi, dọa cho cậu ta sợ đến thiếu chút nữa chửi một câu má nó.
- Chào mọi người, xin lỗi vì đã tới trễ, tôi bị đám boss bao vây nên phải ngồi lên trên cây trốn một chút. Bách Liễu Thần gật đầu với từng người.
- Tối qua thu hoạch ổn chứ hả. Link Backer bắt chuyện.
- Ừ, tối qua lấy được món. Bách Liễu Thần vẫn một bộ hữu khí vô lực.
Giao dịch món đồ qua cho Never More xong Bách Liễu Thần liền bắt đầu Logout ra khỏi trò chơi.
- Lát nữa tôi sẽ chuyển tiền vào tài khoản của anh, mà này anh không đi train Lv sao, có muốn tham gia cùng chúng tôi không. Never More đưa ra đề nghị.
- Thôi để khi khác đi, tôi phải đi ăn tối rồi, không tí nữa lại bị hệ thống phàn nàn về vấn đề dinh dưỡng nữa.
Vừa nói dứt câu thì thời gian đếm ngược đã xong, thân ảnh của Bách Liễu Thần liền biến mất tại chổ.
- Mấy cái skill của anh ta kì lạ thật đấy, hình như là lúc nào anh ta cũng trông trạng thái tàng hình thì phải. Kiếm Thánh lúc này mới lên tiếng.
- Ừ, tôi đoán là vậy. Thiết Pháo Thủ tiếp lời.
Chanh thì vỗ nhè nhẹ lấy ngực mình rồi ra chiều sợ hãi nhìn ngó chung quanh một lượt rồi nhỏ giọng nói với mọi người.
- phù hù em sợ muốn chết luôn á, không biết anh ta có nghe thấy mấy lời em nói lúc nãy hay không nữa, nhìn chiếc mặt nạ của anh ta đáng sợ quá.
Link Backer nghe Chanh nói thế thì nảy ra ý định trêu đùa cô.
- Anh cá là anh ta nghe thấy hết rồi đấy, em có nhìn vào mắt anh ta hay không, trong đó ánh lên nét thù hận rất nhiều đấy, từ nay vào Á Đặc Tư Đại lục nhớ là đừng có đi một mình nhé, anh nghe nói trên diễn đàn là trong game nhiều người biến thái lắm, và những người biến thái thường dễ thù và thù rất dai, em sẽ không biết là lúc nào anh ta đang tàng hình đi theo phía sau em với suy nghĩ biến thái gì ở trong đầu và sau đó là tiến đến rồi làm gì em đâu.
Chanh rùng mình một cái rồi lắp bắp:
- Không phải chứ, anh đừng dùng những suy nghĩ âm u trong đầu anh dọa em.
Kiếm Thanh cũng nảy hứng trêu ghẹo Chanh:
- Anh thấy Link Backer nói đúng đấy, từ nay em hãy cẩn thận.
Chanh liền bị hai gia hỏa này dọa đến mức sợ hãi ngồi xuống ôm đầu.
- Á… không chịu đâu, Boss anh nhất định phải giúp em, nói với anh ta là em không cố ý.
Never More đứng một bên cười khổ bảo hai người bọn họ thôi đi, đừng dọa Chanh nữa, khéo lại không có ai đi buff thì khổ.
Cởi đầu khôi trò chơi ra, Bách Liễu Thần bắt đâu vệ sinh cá nhân một lượt rồi cằm lấy con I phone đã nứt màng hình của mình lên rồi đao tai nghe vào, ra khỏi phòng đi tìm cái gì đó bỏ vào bên trong bụng.
Vừa đi vừa lắc lư rồi lẳm bẳm hát theo giai điệu của bài hát Stubborn được viết bởi Minh Triều.
Rất nhanh, Vũ Hạo đã nhận ra là mình không biết phải ăn gì, đây cũng là vấn đề phát sinh khi bạn có quá nhiều sự lựa chọn, tuần trước hắn thất nghiệp nên mọi sinh hoạt đều phải tiết kiệm hết mức nhưng hiện tại hắn đã có việc để kiếm tiền, mặc dù không nhiều nhưng vẫn đủ để hắn dùng thoải mái, nếu hiện tại đã có tiền rồi thì quán cơm gà đó ai lại muốn vào chứ, vậy nên thứ có thể ăn được với k rất nhiều nên hắn khó mà lựa chọn được.
Cách giải quyết đơn giản nhất chính là bỏ qua cửa hiệu đầu tiên, hắn sẽ vào và ăn tại quán thứ , dù nó có bán món gì thì hắn cũng sẽ ăn.
Và thế là cửa hiệu đi qua, cửa hiệu thứ tư bán món bánh canh chả cá trông có vẻ cũng khá ổn.
Trở về phòng trong tình trạng đã ăn uốn no nê, Vũ Hạo tiếp tục dọn dẹp lại phòng, sau đó la tắm rửa sạch sẽ, chải chuốc gọng gàng, ăn mặc đàng hoàn, Login vào Á Đặc Tư Đại Lục tiến hành tiếp tục cày cuốc kiếm tiền.
- Link Start…
Bên trong Á Đặc Tư Đại Lục lúc này trời đã về trưa, Hắc Vũ Thành hiện tại đã có dấu hiệu dông dúc hơn khi lượng người chơi đạt Lv - ngày một nhiều.
Đi tới hiệu thuốc mua cái bánh bao hồi Hp bù lại số tiêu hao ngày hôm qua, bất chợt Bách Liễu Thần thấy hai cái đan phương được tặng khi hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp, một suy nghĩ nảy qua trong đầu, thế là hắn liền liên lạc với Never More.
- Có việc gì thế, bọn tôi đang train Lv ở bãi quái Lv đây, anh có muốn sang đây đánh cùng không.
- Chuyện đó để sau rồi tính đi, tôi có thứ này muốn cậu xem. Nói rồi Bách Liễu Thần gửi thông tin hai cái đan phương cho Never More.
Ngay lặp tức Never More liền kích động tựa như tìm được chí bảo:
- Anh tìm được thứ này ở đâu thế.
- À, thứ này là tôi tìm được trong một nhiệm vụ, tôi đang định…
- triệu cho cái Đan Phương Thuốc Hồi Phục Mana và triệu cho Đan Phương Thuốc Hồi Phục Hp. Bách Liễu Thần chưa kịp nói xong thì Never More đã cắt ngan lời nói của hắn, sẵn tiện còn cho luôn cả giá mua.
- Thành giao, nhưng tôi có một điều kiện đi kèm. Bách Liễu Thần cũng dứt khoác luôn, nếu chư vị nghĩ thứ đồ chơi này quá đắt thì nhằm rồi nhé, với người chơi solo như Bách Liễu Thần thì thứ này xác định không có quá nhiều hữu dụng cho lắm, nhưng trở ngược lại mà suy nghĩ thử xem, giá trị hồi phục theo thời gian của Lộ Thủy không thể nào đáp ứng đủ được nhu cầu chiến đấu lâu đài khi săn boss của cả một đoàn đội, đại gia ngài cũng có thể nói là chỉ cần đem theo nhiều người để thay phiên nhau cũng được, nhưng khoan hẵng nói đến việc lợi ích bị chia nhỏ ra khi đoàn đội quá đông người, và việc quá đông người vây quanh một con boss cũng sẽ là một vấn đề trở ngại chiến đấu, thử tưởng tượng cảnh khi boss công kích vì quá đông người nên không thể né, công kích từ phía sau không thể nhắm chuẩn xác được nên thành ra thì tỷ lệ miss là rất cao, đấy là còn chưa kể đến đám người đứng mũi chịu sào tại hàng đầu tiên như Thuẫn Giáp Chiến Sĩ sẽ không được Mục Sư buff kịp thời.
- Anh đang ở đâu thế, phút nữa tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của anh, chúng tôi sẽ ngay bây giờ di chuyển tới vị trí của anh để giao dịch.
- Hắc Vũ Thành, cửa phía đông.
Bách Liễu Thần đưa ra vị trí của mình, không đầy phút sau, toàn bộ tổ đội của Never More đã xuất hiện tại địa điểm hẹn trước, không nhìn thấy Bách Liễu Thần đâu Nóng Vãi Nòi lại phàn nàn:
- Vừa này anh ta còn bảo mình đang ở đây cơ mà.
Vừa nói đứt câu thì thân ảnh của Bách Liễu Thần liền xuất hiện phía sau lưng hắn.
- Ừ thì đúng là tao đang ở đây thật mà, chỉ là do mày không nhìn thấy đấy thôi, nên lần sau làm ơn chớ vội quy chụp.
Nóng Vãi Nòi lần nữa bị dọa nhảy dựng lên một cái, lúc này chỉ thấy Bách Liễu Thần tiến đến chổ Never More rồi từ trong hành trang lấy ra cái đan phương nén cho hắn.
Giật nảy mình bắt lấy cái đan phương, Never More vội vàng cho nó vào hành trang rồi cảnh giác nhìn chung quanh một lượt.
- À còn về chuyện cái điều kiện ấy, mổi ngày tôi muốn một số lượng hạng ngạch nhất định bình thuốc hồi phục Hp, yên tâm đi, không phải ngày nào tôi cũng lấy và mỗi lần lấy cũng không nhiều, nhưng trong tương lại chắc chắn sẽ cần đấy.
- Không thành vấn đề. Never More sảng khoái.
Lúc này Never More cũng nói ra thắc mắc của mình:
- Này, tiền chưa chuyển vào tài khoản của anh mà anh lại đưa item này cho tôi, bộ anh không sợ tôi chơi trò lật lọng à.
- Tôi không tin cậu, tôi tin vào con mắt của chính mình, với lại lợi ích và giá trị của tôi mang lại cho cậu chắc chắn cũng hơn cái giá triệu đi, nếu đổi ngược lại tôi là cậu thì tôi sẽ không làm mấy chuyện ngu dốt kiểu mổ gà lấy trứng này đâu.
Sau đó Bách Liễu Thần liền áp sát mặt tới rồi nói nhỏ với Never More:
- Tôi cá rằng chúng ta là cùng một loại người, cậu lợi dụng tôi với vai trò là một thanh kiếm, tôi lợi dụng cậu với vai trò là một cái hầu bao, nên sẽ thật là khó tin nếu chúng ta chơi đểu nhau khi đối phương vẫn còn có giá trị lợi dụng.
Never More nhìn Bách Liễu Thần rồi cười khổ lắc đầu một cái:
- Thôi được rồi tôi chỉ đang đùa mà thôi, à mà còn chuyện anh nói với tôi về việc tổ đội đi săn ấy, anh tính thế nào.
- Rất đơn giản, tôi muốn một tổ đội có khả năng trợ giúp mình mỗi khi đánh Boss, một tổ đội đủ sức hổ trợ tội khi chiến boss hoàn kim lv và boss thủ lĩnh Lv , tốt nhất là họ phải độc lập với Yellow Radio, không cần đông nhưng phải tinh nhuệ, cậu hiểu ý tôi chứ.
- Tối thôi, lần trước anh đã chứng minh được thực lực của mình rồi nên tôi chắc là sẽ không ai trong cao tần của Yellow Radio phản đối về điều này đâu, với lại anh cần bao nhiêu thành viên và nghề nghiệp cùng yêu cầu của từng thành viên như thế nào?
- Đầu tiên tôi cần được ưu tiên lựa chọn boss khi các cậu tìm thấy tung tích của nó, ngoài ra tổ đội cần một Thuẫn Giáp Chiến Sĩ có khả năng cầm chân boss, tốt nhất là cậu ta. Nói rồi Bách Liễu Thần chỉ vào Trọng Pháo Đài.
Lần này Never More không đồng ý ngay mà quay sang dùng ánh mắt hỏi ý nhìn vào Trọng Pháo Đài, chi tiết nhỏ này liền đã chứng minh được là mặc dù Never More là thủ lĩnh của Yellow Radio nhưng cậu ta không thể trực tiếp ra lệnh cho Trọng Pháo đài như là với những thành viên bình thường khác, có vẻ như là ngoài đời thực bọn họ là bạn.
Trọng Pháo Đài ngay lặp tức gật đầu đồng ý nhưng vẫn bổ sung thêm điều kiện cho mình:
- Trang bị rơi ra từ boss nếu hữu dụng, chúng tôi muốn được ưu tiên mua nó với giá nội bộ.
Never More gật đầu đồng ý, sau đó Bách Liễu Thần liền tiếp tục nói:
- Ngoài ra tôi còn muốn thợ săn có khả năng quan sát tốt, đạo tặc có khả năng ngụy trang tốt, Mục Sư có khả năng hổ trợ tốt một chúc, tốt nhất là có Mục Sư lần trước tập trung buff cho tôi trong trận đánh với Hoàn Kim Cốt Binh ấy.
Một lần nữa Never More lại quay sang nhìn Chanh, thấy cô bé gật đầu xác nhận rồi mới quay sang nói với Bách Liễu Thần:
- Được rồi, tôi đồng ý, thông tin boss chúng tôi tìm thấy được sẽ gửi cùng với giá tiền cho anh vào mỗi ngày.
- không có gì nữa thì tôi phắn đây, à mà khi sản xuất được bình hồi Hp thì thông báo trước cho tôi một tiếng nhé, chuẩn bị đi làm nhiệm vụ nghề nghiệp rồi, có thể lần này sẽ dùng đến nói đấy.
Nói rồi Bách Liễu Thần không hề do dự mà quay lưng rời đi, bước ra khỏi phạm vi m, Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn liền tái kích hoạt thân ảnh của Bách Liễu Thần liền quỷ dị biến mất trước mắt nhóm người Never More.
Lúc này như chợt nhớ ra gì đó, Never More hướng đến chổ Bách Liễu Thần vừa biến mất nói với theo:
- Này, anh có muốn đi train cùng chúng tôi không.
- Tôi nghĩ là không cần đâu, làm vậy thì lại chia nhỏ một phần kinh nghiệm của các cậu nữa, vừa mất thời gian, hiệu quả lại còn không cao. Thanh âm của Bách Liễu Thần vọng lại từ phía ngoài cổng thành.
Bước ra khỏi cổng thành, Bách Liễu Thần liền nhắm thẳng đến bãi quái Lv đi đến, hiện tại hắn đã Lv %, rất nhanh thôi hắn sẽ lên Lv và có thể ngay lặp tức tiến hành nhiệm vụ nghề nghiệp rồi kiếm thêm một khoản kha khá.
Rất nhanh không đến một tiếng thì Bách Liễu Thần đã đi đến khu Vực quái Lv , đi sâu vào bên trong, một con quái xuất hiện trước mặt hắn, nó vẫn thản nhiên đứng đó nhìn trời nhìn mấy, đôi khi chúng nó không hề biết là tai nạng khủng khiếp nào sắp đập vào mặt mình, chẳng hạn như một cái Phá Nha Cước tọng thẳng vào mồm chẳng hạn.