Ù ù cạc cạc bước ra khỏi nhà thờ, trong game trời lúc này đã tảng sáng, Bách Liễu Thần Không nói hai lời mà mở hành trang ra kiểm tra, nhìn thấy bên trong đã an vị vàng lúc này hắn mới hài lòng gật đầu mỉm cười thầm nghĩ "có thế chứ, ca đây là như vậy bao nhiêu vất vả cùng liều mạng a".
Ngoài ra bên trong hành trang còn có thêm một set trang bị dành cho nghề Giáo Sĩ gồm có, mũ, mặt nạ, áo giáp, hộ vai, bao tay, đai lưng, hộ đùi, giày, dây chuyền, nhẫn, toàn bộ đề là bạch sắc trang bị đặc thù.
Mở ra nhân vật, Bách Liễu Thần kinh ngạc phát hiện, hiện tại nhân vật của hắn đã mất đi hai ô đặt vũ khi cùng nhiều thêm một ô trang bị mặt nạ cùng một chế độ "Ẩn danh", Bách Liễu thần liền suy nghĩ thầm mắng "không biết cái game quỷ xứ này lại chơi cái trò khỉ gì nữa đây, không có ô vũ khí không phải lực chiến liền giảm nghiêm trọng hay sao, đến võ sĩ còn có găng tay làm vũ khí cơ mà, quá đáng lắm luôn".
Kiểm tra xong hành trang hắn lại một lần nữa mở ra hệ thống skill xem xét một lượt.
Bên trong bảng skill lúc này những skill của nghề Mục Sư đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là skill mới của nghề Giáo Sĩ gồm:
Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn (Bị động): Tự động kích hoạt trong giây sẽ tiến vào trạng thái ẩn thân, trạng thái này duy trì vĩnh cữu cho tới khi tiến vào chu vi bán kính m của mọi vật có khả năng quan sát hoặc khi tiến vào trạng thái giao tranh.
giây sau khi rời trạng thái giao tranh hoặc rời phạm vi quan sát sẽ lại một lần nữa tự động kích hoạt.
Phá Nha Cước (Chủ động): Hao tổn mana kích hoạt sẽ tung một cú đá bằng % sát thương vật lý ( không tính bạo kích, chí mạng), ngoài ra mục tiêu trúng skill sẽ lặp tức cắt đứt mọi skill chuẩn bị sử dụng và gia tăng % thời gian cooldown skill mà mục tiêu bị cắt đứt.
Cooldown: phút.
Lôi Điểu (Bị động): Đòn công kích đầu tiên sát thương lên mục tiêu sẽ tạo ra một dòng điện gây ra sát thương bằng % sát thương ma pháp.
Mất giây để trạng thái tái kích hoạt trên cùng một mục tiêu.
Cool down: , giây.
Hiếu Chiến (Bị động): Sau mỗi đòn công kích trên cùng một mục tiêu sẽ gia tăng % tốc độ tấn công, trạng thái cộng đồn đến lần.
Trạng thái này sẽ mất hiệu lực sau giây khi dừng tấn công hoặc thay đổi mục tiêu công kích.
Ngoài ra bên trong hệ thống skill còn có thêm một mục mới nữa mà trước đây không hề thấy xuất hiện đó là "Cây Công Nghệ".
Tò mò mở lên xem, bên trong là gồm danh mục là:
- Vũ Khí.
- Tạp Phẩm.
Chọn mở ra danh mục vũ khí, bên trong lại là một cây tiến hoá dài với nhiều nhánh tiến hoá hình thái mà trông ra đa phần là dạng Truy thủ, trước mắt hiện tại mở khoá chỉ có dạng Truy Thủ "Nguyệt Ảnh".
Nhìn vào thuộc tính của Nguyệt Ảnh Bách Liễu Thần liền rõ ràng, nếu có thêm ô đặt vũ khí thì nghề này quá trâu bò rồi, vì mặc đù là vật phẩm tiêu hao nhưng từng cái Nguyệt Ảnh đều có thuộc tính là:
+ điểm sức mạnh
+ điểm nhanh nhẹn
Cầm Ảnh Nguyệt trên tay thuộc tính của vũ khí liền tự động cộng vào người, mặc dù chú thích chỉ cho sử dụng tối đa trên người cái Ảnh Nguyệt mà thôi nhưng lượng điểm thuộc tính cộng vào thôi ở đây cũng đã là một con số thiên văn rồi, thử nghĩ mà xem nếu không có giới hạn này thì toàn thân máng đầy Nguyệt Ảnh liền là cỡ nào khủng bố cục diện đi.
Nhìn nhìn một lúc rồi gật rù như đã hiểu ra được điều gì đó, ngay lập tức hắn nhảy dựng lên mắng to:
- lịt pẹ nó đây là cái gì phá vũ khí, lại còn là đồ tiêu hao phẩm dùng một lần và còn phải bỏ tiền ra mua nữa, không phải từ đầu liền nói với ca là vũ khí của Giáo Đoàn Đen đều được cung cấp hay sao.
Mắng xong lúc này nhíu mày một cái nhìn xung quanh, lúc này người chơi xung quanh đã bắt đầu đông đúc, bọn họ đang đùng ánh mắt kì quái nhìn về phía hắn.
Hậm hực đến nơi nhận nhiệm vụ tân thủ, hắn liền không thèm để ý đến đám người xung quanh mà lại tiếp tục kiểm tra xem xét.
Bên trong mục tạp phẩm gồm có: Tầm Nhìn, Cạm Bẫy, Độc Dược, tất cả chúng đều có điểm chung là chưa được mở khoá.
Quan sát xong một lượt, Bách Liễu Thần thầm suy nghĩ rằng toàn bộ hệ thống Skill đều rất thích hợp cho việc đánh lén, tuy không có skill có khả năng khống chế cứng như đạo tặc, nhưng việc yêu cầu trình độ kĩ năng cao từ người chơi tựa như đạo tặc này vẫn là rất khó bàn cãi, " có vẻ nghề này là mô phỏng dựa theo lối chơi của đạo tặc đi", hắn thầm suy nghĩ.
Đúng như dự liệu, đồng chí Bách Liễu Thần của chúng ta hiện tại liền tiếc đến ruột cũng muốn đứt luôn rồi, Nguyệt Ảnh bên trong Cây Công Nghệ liền là có giá bạc một cái, mỗi lần tiêu diệt hoặc thay đổi mục công kích liền sẽ độ bền tiêu hao hết mà biến mất, với một tên nghèo rớt mồng tơi như hắn hiện tại thì đây không sai lầm chính là một cái nghề phá của, hiện tại hắn đều là có cái suy nghĩ bỏ game, nhưngc cuối cùng rồi cũng chỉ còn biết thắt lòng thắt dạ dùng vàng đổi lấy thanh Nguyệt Ảnh.
Sau khi reset điểm thuộc tính, vì mỗi level người chơi sẽ được tăng thêm điểm nên hiện tại hắn có điểm.
Nghiên cứu lại skill cùng trang bị một lần nữa, hắn liền có cái đại khái đánh giá, sau đó không hề ngần ngại mà bỏ qua phòng thủ mà nâng điểm ma pháp, điểm nhanh nhẹn, điểm sức mạnh,
thuộc tính lúc này của hắn là:
- Công vật lý: -.
- Công ma pháp: -.
- Phòng Thủ: .
- Ma phòng: .
- Chỉ số Hp: .
- Chỉ số Mana: .
- Tốc độ hồi Hp: / giây.
- Tốc độ hồi Mana: / giây.
- Chỉ số nhanh nhẹn: .
- Khả năng bạo kích: %.
- Hút máu: %.
- Hút Mana: %.
- Xuyên giáp: %.
- xuyên kháng phép: %.
Bật lên chế độ ẩn danh, rời khỏi Tân Thủ Trấn tiến về bãi quái Ngân Sắc Cự Lang, Khu Rừng Của Kẻ Đi Săn từ lâu đã được kích hoạt, Bách Liễu Thần tựa như một cái u linh không phát ra một tiếng động mà vùn vụt lướt đi.
Tiến đến bãi quái Ngân Sắc Cự Lang lúc này trời đã sáng hẳn, rất nhiều người chơi đã ở đây bắt đầu tiến hành săn giết, mặc dù game open beta đã có hơn một ngày rồi, rất nhiều người chơi đã rời khỏi Tân Thủ Trấn, nhưng lượng người tại đây không có giảm xuống mà người lại còn đông đúc hơn, khung cảnh xung quanh loạn thành một đoàn thập phần ầm ỷ, có người tiến hành solo, có người tổ đội cùng nhau đi.
Vì nơi này đông đúc như vậy nên Khu Rừng Của Kẻ đi Săn không tài nào liên tục duy trì được, từ trước mặt một tên Băng Hệ Pháp Sư đi ngan qua, thân hình Bách Liễu Thần nhoáng cái hiện lên doạ cho tên đó thiếu chút nữa gọi luôn tên mẹ mình ra.
- Lịt pẹ biết đạo tặc bọn mày có tàng hình và ngầu rồi, lại còn đeo mặt nạ nữa, bản mặt xấu đến không dám để cho ai xem đi. Tên Băng hệ pháp sư ác ý lẩm bẳm.
Không thèm để ý đến hắn, Bách Liễu Thần tiến đến sát bên một con Ngân Sắc Cự Lang, không nói hai lời liền là lấy ra một thanh Nguyệt Ảnh, trở ngược đầu lại sau đó hung hăng găm vào cổ con Ngân Sắc Cự Lang.
Một đòn công kích, trên đầu Ngân Sắc Cự Lang hiện lên một giá trị điểm sát thương vật lý, theo sau đó Lôi Điểu kích hoạt bồi thêm điểm sát thương ma pháp, thanh máu của Ngân Sắc cự lang liền tuột gần một nữa.
Ngân Sắc Cự Lang "ngao" lên một tiếng hướng Bách Liễu Thần đớp một phát nhưng lại bị hắn nhanh nhẹn né ra, sau đó áp sát trở đầu thanh Nguyệt Ảnh lại, tay trái chộp lấy mỏ nó tay phải từ phía dưới đâm vào cuốn họng.
Lại một cái sát thương vật lý điểm hiện lên, lần này Lôi Điểu không đủ điều kiện để kích hoạt nên lượng sát thương vỏn vẹn chỉ có như vậy, nhưng chỉ vỏn vẹn vậy thôi đã đủ để thanh Hp của Ngâm Sắc Cự Lang lại lần nữa tuột một mảng.
Ngân Sắc Cự Lang giãy dụa một phát, mỏ nó tuột khỏi tay trái của Bách Liễu Thần liền vung lên trảo phải hướng mặt Bách Liễu Thần từ trên cào xuống.
Nhẹ nhàng xoay người qua trái, móng vuốt sắc như cái dao cạo của Ngân Sắc Cự Lang cách không đến cm lướt qua mặt hắn cào xuống đất tạo ra vết cào trên mặt đất.
Tay phải vung lên ngang vai trái, trên tay thanh Nguyệt Ảnh xoay tròn trở ngược đầu lại, mượn lực xoay người thanh Nguyệt Ảnh hung hăng rọc một phát vào mặt con Ngân Sắc Cự Lang, điểm sát thương vật lý hiện lên, chưa dừng lại ở đó, động tác xoay người công kích vừa hoàn thành, Bách Liễu Thần liền tiến về phía trước tay trái vòng qua ôm lấy gáy của Ngân Sắc Cự Lang, thanh Nguyệt Ảnh trên tay phải lại một lần nữa ngược chiều kim đồng hồ xoay tròn trở đầu, tay phải Bách Liễu Thần toàn lực "phặp" một tiếng đâm vào cuốn họng của Ngân Sắc Cự Lang, sát thương vật lý lần nữa hiện lên, thanh Hp của Ngân Sắc Cự Lang chính thức thấy đáy.
Xác con Ngân sắc Cự Lang đổ ập xuống rồi nhanh chóng tựa như thanh Nguyệt Ảnh trên tay Bách Liễu Thần, không một tiếng động vỡ ra thành những đốm sáng rồi biến mất trong chớp mắt.
Cuối người xuống nhặt ít tiền từ xác Ngân Sắc Cự Lang, Bách Liễu Thần nhanh chóng di chuyển đi tìm con mồi mới.
Gần giờ đồng hồ sau, cuối cùng hắn cũng tiêu diệt xong con Ngân Sắc Chiến Lang trong ánh nhìn kinh dị của đám người chơi xung quanh, số điểm kinh nghiệm Bách Liễu Thần nhận được đã giúp hắn lên đến lv %.
Trở về Tân Thủ Trấn trả nhiệm vụ, số lượng lớn kinh nghiệm thưởng từ nhiệm vụ ngay lập tức giúp hắn lên đến lv %, ngay lúc này đây thanh âm cảnh báo từ trò chơi nhắc nhở hắn đã chơi game một khoảng thời gian khá dài, cần rời khỏi trò chơi hoạt động vận động cơ thể cùng bổ xung dinh dưỡng.
Logout ra khỏi game, Vũ Hạo mở lấy tủ lạnh sau đó thở dài vì bên trong chẳng còn cái vẹo gì có thể để đớp cả.
Nhanh chóng quyết định, hắn tắm một cái rồi tùy tiện mặc một bộ quần áo của Vũ Hạo tiền nhiệm, hắn xắn tay áo lên rồi mở cửa ra khỏi phòng, phần là vì tùy tiện tìm cái gì đó để đớp, phần là hoạt động cơ thể một chút.
Ngoài phố đã gần giờ tối, dòng xe cộ vẫn như thường lệ qua lại tấp nập, những cửa hàng ven đường vẫn còn lấn chiếm lòng lè đường mà hoạt động, người đi bộ vì không còn lề đường để đi nên bước xuống đường để đi như thường lệ nốt.
Bước vào quán cháo gỏi vịt tại Chợ Nhỏ, giải quyết nhanh gọn một tô cháo nóng hôi hổi cùng một phần gỏi vịt, trong lúc này hắn cũng đã nhanh gọn đưa ra quyết định ngày mai sẽ đệ đơn xin thôi việc, duy trì lên cái kiểu chán nản sống như vậy rõ ràng là không ổn rồi.
Tiếp tục vô thức bước đi dạo, Vũ Hạo cố gắn nhớ lại khuôn mặt của người vợ của Vũ Hạo tiền nhiệm nhưng lại không tài nào nhớ ra được, cứ như là chấp niệm của Vũ Hạo tiền nhiệm đã cưỡng ép xoá nó đi vậy, đúng vậy! Là triệt để xoá hết.
Ăn uốn no nê, hắn tính tiền rồi nhanh chóng quên mất sự tình vợ cũ mà rời khỏi quán cháo gỏi vịt nhàn nhã đi bộ dọc theo đường Lê Văn Việt.
Dòng suy nghĩ tựa như dòng xe vun vút lao qua, với hắn hiện tại tựa như một giắc mơ vậy, rồi bất chợt hắn dừng lại, hắn bất giác đã đi dọc theo đường Lê Văn Việt, vượt qua ngã tư Thủ Đức mà đi vào đường Võ Văn Ngân quận Thủ Đức, hiện tại hắn đang đứng trước một cửa hàng xe sang trọng, bên trong cửa kính là không gian trang trí xa hoa, giữa cửa hàng đặt một chiếc Porsche bản limited edition (sản xuất số lượng có hạn) màu trắng, cạnh bên là một ông chủ bụng bự đang ôm eo một cô gái xinh đẹp trông có vẻ là tình nhân, bên cạnh ông ấy là một cô nhân viên đang cố gắn thuyết phục ông ta tậu chiếc xe này cho cô tình nhân của mình.
Nhìn vào chiếc cửa kính ngẩn người, bên tai Vũ Hạo như đang vang lên giọng nói của hắn vào bữa tối năm ấy, cũng chính tại nơi này, hắn tràn ngập khác khao về tương lai, nhiều điều hứa hẹn đang đợi chờ phía trước:
- Trà My này, một ngày nào đó anh sẽ dắt tay em vào bên trong đó, mua lấy một chiếc, ngày ngày chúng ta sẽ cùng nhau lái nó trở về nhà, anh hứa đấy, một ngày không xa lắm đâu.
Phía bên kia đường, một cô gái có khuôn mặt trái xoan với ngũ quan tinh xảo, làn da trắng như bạch ngọc, thân hình linh lung đẹp đến lạ thường, một mài tóc dài nhộm màu hạt dẻ phủ trên đôi bờ vai, nàng lẳng lặng đứng ở đó, nhìn vào người đàn ông đang ngẩn người nhìn vào bên trong cửa hàng xe.
Một tiếng gọi tên nàng vang lên, một nhóm những cô gái xinh đẹp đi đến, tựa như chúng tinh phủng nguyệt vây lấy nàng.
- Này cậu đang xem cái gì thế, nhanh lên chúng ta đi thôi.
Một cô gái nhìn theo ánh mắt của nàng sau đó khẽ kêu lên bất ngờ một tiếng, rồi bằng một giọng điệu chế nhạo:
- Đúng là một tên mạt hạng, tớ thấy hắn ta ngay cả tư cách để đứng ở đó cũng không có nữa là.
- Đúng đúng, không biết tự lượng sức mình, có một thứ mà những tên như hắn có cố gắn cả đời cũng không chạm tới được. Một cô gái khác phụ hoạ.
- Cả đời cũng chỉ có thể ước, cả đời cũng chỉ có thể đứng phía xa xa nhìn, đúng là thằng đàn ông thất bại. Một cô gái khác tràn ngập xem thường nói.
Vũ hạo khẽ hắt xì một cái rồi rùng mình nhìn xung quanh, lúc ánh mắt hắn lướt qua cô gái xinh đẹp đứng phía bên kia đường liền làm cho nàng thoáng khác thường một chút.
Vũ Hạo nhúng vai một cái rồi đường cũ trở về nhà, bên kia đường cô gái sinh đẹp ấy đã được nhóm bạn của mình kéo đi, các nàng là không muốn ở đây nhìn lâu tên rác rưỡi nghèo hèn ấy thêm một chút nào nữa.
Dư quang khoé mắt của nàng lúc này chỉ thấy được một bóng lưng cao ráo, hai tay đút túi đang chậm rãi bước đi.