Sự Thiên Vị Độc Nhất

chương 47: phim đoạt giải thưởng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Nhang – Beta: Hann

“Hồng Mai” công chiếu trên cả nước vào ngày tháng , chiếu được gần một ngày thì phòng vé đã đột phá ba trăm triệu.

Đạo diễn Từ Chính Hòa và Cố Thừa Viễn đóng vai trò chính, ban đầu mọi người đều hướng về cái danh tiếng đấy mà đi xem. Kết quả sau khi xem xong phim thì Vệ Hồng Thường do Nam Chi thủ vai mới làm bọn họ thật sự chấn động.

Vốn dĩ lễ Quốc Khách sẽ có rất nhiều phim, muốn từ trong đám đấy nổi bật hơn hết cũng không phải chuyện dễ dàng. Nhưng hình như % mọi người đều lựa chọn xem “Hồng Mai”

Điểm của bộ này ở Đài Cà Chua cũng lên tới ., được khen ngợi như nước.

Trong khoảng thời gian công chiếu hầu như Nam Chi chưa từng xuống hot search lần nào, vốn dĩ công ty cũng chẳng cần bỏ tiền ra mua thì nhiệt độ vẫn luôn hot nhất.

[Đám người lúc trước nghi ngờ kỹ thuật diễn của Nam Chi thì vả mặt mình bốp bốp đi.]

[Ban đầu tôi thấy không được lắm đâu, vậy mà bây giờ thấy thơm chết được.]

[Kỹ thuật diễn của Nam Chi kinh động đến tôi rồi, thật sự là diễn rất đỉnh luôn. Cô ấy nhíu mày tôi cũng khó chịu, cô ấy khóc tôi cũng khóc theo.]

[Vốn là đi vì chú Cố nhà chúng ta, kết quả lại bị Nam Chi gom fame, chị gái nhỏ ơi đẹp quá đi à.]

[Đạo diễn Từ nói không sai, Nam Chi mặc sườn xám đẹp bá cháy, tôi cong luôn rồi! @Nam Chi chừng thì chị mới cưới em thế a a a a a.]

[Không thể không nói ánh mắt độc đáo của đạo diễn Từ lúc chọn người, lúc trước ngàn vạn người nghi ngờ, bây giờ chẳng ai dám nói Nam Chi đi cửa sau.]

[Tôi đang thấy rất nhiều người xem, họ chẳng có một cái bình luận xấu nào cả, hot có đạo lý luôn đấy!]

Nhiệt độ của “Hồng Mai” được yêu thích áp đảo, gần giờ đã phá mốc tỷ. Là bộ phim đỉnh nhất trong các bộ diện ảnh mà Nam Chi có, cái thành tích này tốt quá đi thôi.

Thế cho nên lúc nhìn thấy tin tức này Nam Chi còn có hơi hốt hoảng: “Khả Khả, cái này là thật à em?”

Lúc này Trang Khả Khả cũng kích động không thôi, cô ấy chậm rì rì mà gật đầu: “Đương nhiên là sự thật rồi, chị Nam Chi năm nay chị nhất định sẽ lấy được giải thưởng lớn!”

Trên Weibo cũng là một trận kịch liệt thảo luận về việc đột phá tỷ của “Hồng Mai”. Vào ngày đầu tiên phim chiếu còn có vài anti-fan vào nói cái thành tích này chẳng qua là do đạo diễn từ và diễn viên chính Cố Thừa Viễn mà có thôi, không có nửa xu liên quan đến Nam Chi.

Càng ngày càng nhiều bình luận phim xuất hiện, hầu như là tất cả những đại V về mảng điện ảnh cũng đều khen kỹ thuật diễn của Nam Chi, khen cô lần này thật đã mắt.

Chờ đến sau khi phòng bán vé phim phá mốc tỷ, đám anti-fan ban đầu cũng biến mất không có tiếng động nào. Bởi vì cái thành tích đó có một phần công lao của Nam Chi.

[Nam Chi là một trong những minh tinh nắm trong tay tỷ tiền phòng vé, cừ nhất luôn!]

[Trong giới điện ảnh nữ diễn viên có thực lực thật sự quá ít, lúc trước Nguyễn Dư cũng xem như bậc TOP bán hết vé nhưng bây giờ cũng chẳng nhận được bao nhiêu tác phẩm. Mấy năm nay ngoại từ Lâm Dữu bùng nổ thì bên phía diễn viên nữ hầu như không có ai đột phá. Bây giờ có thêm một Nam Chi, cũng xem như là cô ấy hết khổ rồi, mong chờ con đường phát triển sau này của cô ấy.]

[Cái thành tích này đủ để đem chọc nát mặt đám anti-fan rồi, Nam Chi xông lên!]

[Xinh đẹp lại diễn tốt, Nam Chi gom luôn tui làm fan rầu!!]

[Chúc mừng phòng bán vé của “Hồng Mai” được tỷ nhé, chúc mừng Chi Chi!!, mong đợi “Đốt cháy hoa hồng”, mong đợi tác phẩm mới của Chi Chi!!]

Siêu thoại của Nam Chi, các fan đang vui mừng hứng khởi làm tổ chức hoạt động rút thăm trúng thưởng để chúc mừng cho chuyện vui lớn này. Cô đương là chính chủ cũng không thể qua loa được, vì thế sau một hồi lâu cũng đăng Weibo.

@Nam Chi: Cảm ơn mọi người đã ưu ái. [yêu yêu]

Trong ảnh Trang Khả Khả giúp Nam Chi chụp lại khoảnh khắc mặc sườn xám quay “Hồng Mai”, cô ấy chọn vài tấm khá hot phát lên mạng.

Đặc biệt là bộ sườn xám đỏ vừa phát lên đã nhận được vô vàn khen ngợi.

[A a a Chi Chi em yêu chị!!!]

[Bộ sườn xám xứng đáng quá đi, đẹp hết nước chấm!!!]

[Cuối cùng cũng chờ được tới ngày chị mở lại rồi, tiếp tục đi, đừng dừng lại [khóc lớn] [khóc lớn]]

[Chúc mừng bộ phim điện ảnh đầu tiên của Chi Chi đạt mốc tỷ phòng bán vé.]

[Tôi bị sắc đẹp làm cho mơ hồ luôn rồi, cầu ảnh selfie với tất cả sườn xám.]

Nam Chi dành thời gian để xem qua rất nhiều bình luận, rất nhiều fan lão làng vẫn luôn đi theo cô cũng tới chúc mừng, cô ghi nhớ tất cả. Trong lòng cũng thầm hạ quyết tâm, sau này phải nỗ lực đóng phim hồi đáp các cô ấy thật tốt.

Nhiệt độ của phim chưa hề giảm, bộ phim mà Nam Chi diễn với Hứa Gia Vũ cũng được đài Hải Tinh tung ra.

Tuy rằng sau khi đóng máy, Hứa Gia Vũ bị tung tin tức yêu đương nhưng trong phim kỹ thuật diễn của hai người đều rất tốt. Vả lại kịch bản cũng không tệ, lúc ngọt sẽ ngọt, lúc hài cũng sẽ hài, cũng vì nhiệt độ của Nam Chi thêm vào nên vẫn rất hot.

Trong lòng Nam Chi cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc trước vì nhân vật nữ vệ sĩ này, cô đã ở võ quán ăn không biết bao nhiêu khổ, cũng may vẫn có hồi đáp.

[Ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới đây là phim sa điêu nha ha ha ha.]

Sa điêu: đem hạt cát chạm khắc thành tác phẩm nghệ thuật

[Nam Chi dẻo dai thế, cái loại cao lãnh mặt lạnh này qua tay cô lại manh hơn phần.]

[Thật ra nhân vật mặt lạnh khó diễn lắm, cứ nhìn vài lưu lượng minh tinh là biết ngay. Chẳng có chút biểu tình nào, trong chả khác người máy lắm.]

[Làm fan của Nam Chi tôi hạnh phúc chết được, nhiều vai xem không xuể luôn!!]

[Đốt cháy hoa hồng cũng quay xong rồi, có phải nên nhận phim mới rồi không??]

Đối với mong đợi của fans, Nam Chi cũng không phụ lòng. Lúc trước chọn được hai kịch bản ở chỗ Chu Tự Bắc, một phim truyền hình một phim điện ảnh.

“Xem ra Chu tổng thật sự để tâm nha, chị nghe nói thành viên của bộ này so ra thì kém “Hồng mai” nhưng thật ra cũng chẳng kém bao nhiêu đâu.” Diêu San cười nói.

Nam Chi hơi mỉm cười: “Nhưng em không muốn có lịch trình trong năm nay nữa, bộ điện ảnh này cũng muốn dời sang năm sao.”

“Em có thể giữ vững mỗi năm sản xuất một phim truyền hình một phim điện ảnh là người đại diện như chị đã rất thỏa mãn rồi.” Diêu San nói.

Nam Chi gật đầu: “Một năm hai bộ là vừa khéo.” Mặt khác, cô cùng có thể giành thời gian để ở bên Chu Tự Bắc.

“Chị chuẩn bị liên hệ với bên B&W, lễ phục chuẩn bị cho liên hoan phim tháng sau của em vô cùng quan trọng đấy.” Diêu San tạm ngưng: “Em có muốn nói một chút với bạn học Lance của em không?”

Nhắc đến Ngụy Tu Nhiên, trong lòng Nam Chi cũng hơi bất đắc dĩ, bọn họ đều không phải nửa kia của người còn lại. Cô vẫn nên lạnh lùng vô tình chút thì hơn, không nên có liên hệ mật thiết gì.

Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Không được, chị là người đại diện thì liên lạc sẽ tiện hơn.”

Ngày , “Hồng Mai” thuận lợi được đề cử một loạt giải thưởng, Nam Chi là diễn viên chính đương nhiên sẽ tham gia. Mỗi năm liên hoan phim thì chính là chỗ tụ tập của minh tinh, lễ phục để đi trên thảm đỏ đương nhiên cũng sẽ được chú ý hơn hết.

Lúc Chu Tự Bắc biết lễ phục tham dự liên hoan phim là do Ngụy Tu Nhiên đích thân mang tới, lu giấm lớn lập tức đổ ngay.

“Em cũng không biết anh ấy sẽ tự mình mang qua.” Nam Chi cười bất lực: “Anh hà tất gì phải ghen đâu.”

Chu Tự Bắc hừ một tiếng, càng nhìn càng thấy Ngụy Tu Nhiên chẳng vừa mắt tẹo nào: “Anh ta rõ ràng biết anh và em đang yêu nhau, vậy mà vẫn chạy tới trước mặt em lấy lòng. Nếu không phải em ký hợp đồng với B&W thì anh sẽ tự tìm lễ phục cho em, cần gì tới anh ta chứ?”

Nam Chi vội vàng dỗ dành: “Đúng, anh là chủ nhật không ai thứ hai, tuyệt cú mèo luôn!”

Chu Từ Bắc được Nam Chi vuốt lông, tâm tình cũng bắt đầu hòa hoãn lại: “Nếu lễ phục đã chọn xong thì trang sức để anh chuẩn bị nhé.”

Nam Chi chỉ vào cổ mình: “Em có dây chuyền anh tặng rồi này, còn có bộ trang sức lần trước anh đưa em nữa, anh quên rồi à? Nhiêu đấy đủ rồi.”

“Dĩ nhiên là không đủ, sao anh có thể đưa ít hơn Ngụy Tu Nhiên được đây?” Chu Tự Bắc nhướng mày.

“Bộ lễ phục ấy Ngụy Tu Nhiên không có tặng cho em đâu, vì em là người phát ngôn mà nên chỉ là để đồ đến tuyên truyền thôi.” Nam Chi gấp gáp sửa lại lời anh nhưng thấy ý muốn của anh lớn quá thể, vậy nên nói thêm một câu: “Dĩ nhiên là không giống với ý nghĩa đồ anh tặng em rồi.”

Tâm tình Chu Tự Bắc thoải mái, anh ôm Nam Chi vào lòng: “Nghệ sĩ dưới trướng anh đã nhận giải rất nhiều lần, vậy mà anh vẫn chưa lần nào để ý đâu. Lần này em lấy thân phận diễn viên chính đi liên hoan phim, anh hy vọng em sẽ nhận được giải thưởng báo đáp công sức của em.”

“Anh kỳ vọng vào em như vậy khiến em rất áp lực nha.” Nam Chi dựa vào lòng anh cười nói.

Chu Tự bắc lại vô cùng tự tin: “Hôm đó anh cũng sẽ tới hiện trường, em không cần áp lực làm gì.”

“Anh muốn đi à?” Nam Chi vội buông ôm ấp, ngạc nhiên nhìn anh: “Sao anh lại đi thế!”

“Ban tổ chức mời anh nhưng anh từ chối.” Thấy Nam Chi nghi ngờ, anh lại nói thêm: “Nhưng ngày đó nhất định là ngày quan trọng nhất của em nên anh quyết định tới đó xem em nhận giải.”

Nam Chi vừa cảm thấy ấm lòng vừa cảm thấy bất lực với tự tin của Chu Tự Bắc: “Nếu lúc đó em không có giải thì chẳng phải anh đã phí công tham gia hay sao.”

Giọng Chu Tự Bắc cười nói: “Em ở đó thì sao anh lại phí công đi chứ.”

Cùng ngày liên hoan phim, Nam Chi mặc một chiếc váy màu đỏ dài hở lưng đi lên thảm đỏ.

Lúc trước Ngụy Tu Nhiên mang đến hai bộ lễ phục, để thuận theo tên “Hồng Mai” nên Nam Chi cũng lựa bộ váy đỏ này.

Da cô vốn trắng, mặc màu đỏ vào làm cả người như sáng bật lên như một Hồng Mai kiêu ngạo, vừa bước vào đã hấp dẫn ánh mặt mọi người.

Nhóm người trên mạng đang ngồi xem live thấy Nam Chi lên sân khấu cũng kinh diễm không thôi: “Nhân khí quả nhiên có thể thay đổi con người mà.”

Phóng viên thảm đỏ đương nhiên cũng không tha cho Nam Chi, hỏi cô đủ thể loại đoán trước giải thưởng năm nay.

Nam Chi bị các loại vấn đề này bức đến bất lực, chỉ có thể qua loa trả lời cho xong, trong lòng thầm mong bọn họ tha cho mình chạy cái.

Tới chỗ ngồi ban tổ chức phân sẵn, Nam Chi nhìn xung quanh trái phải tìm bóng dáng của Chu Tự Bắc. Anh ấy nói tối nay sẽ tới nhưng Nam Chi lại chẳng thấy anh ấy đâu.

Chờ tới khi MC lên sân khấu thì Nam Chi mới thất vọng dời mắt nhìn lên sân khấu.

Giải thưởng cho người mới thường ở phía trước, Nam Chi cũng đoán trước là bản thân mình có thể nhận được cái giải này. Đúng thật, vị khách quý trao giải đọc lên tên cô.

Theo tiếng vỗ tay của hội trường, Nam Chi xách làn váy bước từng ước một lên giữa sân khấu. Nhận xong giải thưởng, cô lại cố tình nhìn thoáng qua toàn hội trường để tìm Chu Tự Bắc.

Chẳng qua cũng chỉ được hai giây Nam Chi đã thu hồi ánh mắt, mỉm cười nói cảm ơn: “Giải tân binh là giải thưởng mà tất cả những người mới bước vào giới điện ảnh đều muốn có, tôi rất vinh hạnh vì bản thân có thể nhận được giải thưởng này.”

Cảm ơn fans và đoàn phim xong, Nam Chi dừng lại một giây lại nói tiếp: “Rất cảm ơn người đã luôn bầu bạn ở bên tôi, cảm ơn anh đã cho em dũng khí để đứng ở đây.”

Những lời này không phải là lời cảm ơn mà Diêu San đã chuẩn bị từ trước, mà là Nam Chi muốn nói cảm ơn với Chu Tự Bắc.

Lấy xong cái giải thưởng này, Nam Chi cũng không có ý gì khác, ngoại trừ ngồi máy móc vỗ tay, cô còn mừng cho những người khác trong đoàn phim “Hồng Mai” đoạt giải.

Không biết qua bao nhiêu lâu sao, Nam Chi còn đang ngẩn người thì nữ mình tinh đã nhìn về phía dưới hội trường: “Giải thưởng nghệ sĩ nữ xuất sắc nhất là… Nam Chi!”

Toàn hội trường đều kịch liệt vỗ tay, Từ Chính Hòa cũng đứng lên ôm cô, nhân tiện xoa xoa đầu, vẻ mặt từ ái.

Bị gọi tên mà Nam Chi vẫn còn chưa rõ, một giây sau đó mới hiện lên vui mừng.

Ý muốn duy nhất lúc này của cô là muốn gặp Chu Tự Bắc để cùng nhau chúc mừng.

——————–

Á hự, An An nói nè:

Nỗ lực của Chi Chi cuối cùng cũng được đền đáp rồi, ngày mai sẽ kết thúc chính văn nhen, nhưng không cần lo lắng, còn rất nhiều phiên ngoại đang chờ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio