Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

chương 6: đạm nhạt nhìn sống chết, không phục thì làm liền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: rolland

Thôi trưởng lão khôi phục lại bình tĩnh, lắc đầu cười:

- Lão phu chỉ khích lệ đệ tử vãn bối vài câu, cái này có chuyện gì?

Hắn nhìn Yến Triệu Ca:

- Ngược lại là ngươi, tuy rằng xuất thân bất phàm, nhưng ngươi phải biết, ngươi dù sao vẫn là vãn bối đệ tử.

- Chỉ bằng mấy câu vừa rồi của ngươi, lão phu có thể định ngươi tội trong mắt không có trưởng bối, cuồng vọng không đức, cho dù Yến trưởng lão cũng không phản đối được.

- Người trẻ tuổi, đầu tiên, bất luận Nội Tinh Lô là thật hay giả, có thật hay không là ngươi phát hiện, có được chút ít công lao, nhưng cũng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, khiêm tốn một ít mới tốt!

Tuy rằng Thôi trưởng lão vẫn cười hiền hoà, nhưng một thân khí thế đã nghiêm nghị lên, ép cho một đám đệ tử trẻ tuổi trong điện không dám thở mạnh, nôm nớp lo sợ nhìn Thôi trưởng lão.

Chuyện phát triển như thế, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Mà nụ cười trên mặt của Yến Triệu Ca, so với Thôi trưởng lão càng tường hòa:

- Ngươi là trưởng bối? Xác thực bản môn chú ý thứ tự trưởng ấu, ta cũng luôn luôn kính lão tôn hiền.

- Bất quá, không cần cha ta, ta nghĩ muốn “cầm” mấy người không xứng trưởng bối, cũng rất dễ.

- Việc ngày hôm nay, ngươi xác thực không có chỗ lỗi gì, nhưng ngươi đã chùi mông rất sạch sao? Cái này thì trong lòng ngươi là rõ ràng nhất.

- Ta kính lão tôn hiền, nhưng điều kiện tiên quyết là, đối phương cũng không phải là “già mà không kính”.

Thôi trưởng lão trừng mắt nhìn Yến Triệu Ca:

- Ngươi...

Yến Triệu Ca liếc xéo hắn:

- Ta cái gì?

Thôi trưởng lão nói không ra lời, đến lúc này hắn mới cảm nhận được, người trẻ tuổi trước mắt này, so với trong dự liệu của hắn thì càng thêm ương ngạnh, cũng càng thêm lòng dạ hẹp hòi!

Lúc này hắn có ý trở mặt, định cấp cho Yến Triệu Ca xấu mặt, lại phát hiện mình dĩ nhiên không có lợi thế gì để bắt chẹt Yến Triệu Ca.

Nếu muốn động thủ, A Hổ ở một bên đang hé miệng rộng, nhe răng cười nhìn hắn, làm hắn lúc này “cứng” ngay tại chỗ, tiến thối không được.

Yến Triệu Ca thản nhiên nói:

- Ngươi cho là ngươi đem một tiểu tử ngốc ở đây thành một đầu thương mà sử dụng, kỳ thực chính ngươi cũng chỉ là một đầu thương ở trong tay người khác.

- Nếu như lần này ngươi hãm hại ta thành công, người sau lưng ngươi, sau đó sẽ dùng chút sức lực để bảo vệ ngươi. Mà bây giờ, người sau lưng ta muốn động ngươi, ngươi cảm thấy người sau lưng ngươi còn có thể hay không bảo hộ ngươi, sẽ phí sức giữ gìn ngươi?

Dứt lời, Yến Triệu Ca xoay người, không để ý tới họ Thôi lão đầu nữa, nhìn quét nhìn đám người Diệp Cảnh, Tư Không Tinh, cất bước đi ra trước thiền điện:

- Đều cầm chắc Bảo binh, chúng ta đi, mục tiêu Trấn Long Uyên.

A Hổ khiêng Nội Tinh Lô theo sát bên người, truyền âm cười nói:

- Công tử đây là muốn giết gà dọa khỉ?

- Ngươi không hiểu.

Yến Triệu Ca lắc đầu, xoay người nhìn về Diệp Cảnh phía theo sau lưng đang đi ra, đã không phẫn nộ như vậy nữa, mà vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

Tâm tình Yến Triệu Ca bình thản, tuy rằng thay nguyên chủ thân thể cõng oa (nồi), nhưng bản thân Yến Triệu Ca bây giờ, cùng Diệp Cảnh không có thù oán gì đáng nói, cho nên sẽ không chủ động chèn ép.

Đường lớn hướng lên trời, đều đi một bên, yên ổn vô sự là hay nhất.

"Nhưng ngươi nếu như đứng trên mặt đối lập với ta, ta cũng sẽ không lảng tránh, chúng ta hãy ra tốt thủ đoạn, nhìn ta là một người xuyên qua, cùng ngươi là chân mệnh thiên tử, ai có thể kiên cường qua được?”

"Đạm nhạt nhìn sinh tử, không phục thì làm liền, ta quản ngươi là ai sao.”

Diệp Cảnh nhìn bóng lưng của Yến Triệu Ca, ánh mắt phức tạp.

Tư Không Tinh nhìn Yến Triệu Ca, ánh mắt vẫn trong trẻo và lạnh lùng như trước, nhưng đã hơn một chút vẻ hiếu kỳ.

Những người khác nhìn Yến Triệu Ca, vẻ mặt đều tin phục.

Nếu như nói, chuyện Nội Tinh Lô chỉ là để cho bọn họ cảm thụ năng lực của Yến Triệu Ca, nhưng đối chọi với Thôi trưởng lão ngay trước mặt, mới cho bọn hắn hiểu cái gì gọi là kiêu ngạo ngang ngược.

Đối với Diệp Cảnh có bản lĩnh thua kém bản thân, tuy rằng Yến Triệu Ca tài đại khí thô, ngược lại từ đầu đến cuối rất bình thản.

Đối với loại người như Thôi trưởng lão, một cao tầng mà trong ngày thường để cho một đám vãn bối đệ tử cũng không dám thở mạnh, Yến Triệu Ca lại đối chọi gay gắt, từng bước ép sát, ngang ngược vô cùng.

So với rất nhiều Bảo binh, việc đằng sau, mới để cho bọn họ chân thật cảm giác được, Yến Triệu Ca cùng bọn họ, thực sự không cùng một tầng thứ.

Yến Triệu Ca không nhìn bọn hắn nữa, đi thẳng về trước, A Hổ đi cùng một bên, Yến Triệu Ca liếc hắn một cái.

A Hổ ưỡn ra một gương mặt to, ha hả cười, dùng nội khí bọc lại âm thanh lặng lẽ truyền cho Yến Triệu Ca:

- Công tử, lần này ta thất trách, quả thật không có nghĩ đến, trong một thời gian ngắn như vậy Diệp Cảnh đã tăng lên một cảnh giới, thành công mở Đan Điền Khí Hải.

Yến Triệu Ca trợn trắng mắt, đối với chuyện này, ngược lại hắn cũng không bất ngờ.

Chân mệnh thiên tử, vầng sáng nhân vật chính, chính là thích “nhất minh kinh nhân” như vậy, sáng mù một mảnh mặt chó, đánh sưng một mảnh mặt chó.

Loại sự tình này, Yến Triệu Ca cũng rất ưa thích, nhưng tiền đề là, hắn thuộc về bên vẽ mặt, mà không phải bên bị đánh vào mặt.

- Phân phó cấp dưới đi điều tra một chút, nhanh chóng báo lại.

Yến Triệu Ca đồng dạng truyền âm:

- Họ Thôi lão đầu gây xích mích làm ta ghi hận Diệp Cảnh, không chỉ đơn giản như vậy.

- Lui một bước mà nói, ta nếu động thủ đem Diệp Cảnh giết chết, lại bị người khác bắt được chứng cứ rõ ràng, xử ta tội “đồng môn tương tàn”, chỉ cần cha ta còn, ta cũng có cơ hội xoay người.

- Huống chi, nếu ta thật muốn động thủ, làm sao dễ dàng bị nắm chứng cứ như vậy?

- Chuyện này đối với sự cạnh tranh giữa Nhị sư bá cùng cha ta mà nói, không có nhiều tác dụng.

Yến Triệu Ca nói tiếp:

- Hẳn là còn có nguyên nhân khác, đi thăm dò những người quan hệ với Diệp Cảnh một chút, điều tra tỉ mỉ cho ta, nhất là những quan hệ trong nội bộ bản môn.

Thần tình của A Hổ lúc này nghiêm túc chăm chú, không hề đùa giỡn:

- Vâng, công tử.

Yến Triệu Ca gật đầu, tiếp tục đi trước, đi một lúc, đột nhiên dừng lại:

- Ách, thiếu chút nữa quên chính sự, A Hổ, quay về thiền điện một chuyến.

A Hổ xoa tay:

- Công tử còn chưa hết giận hả? Giao cho ta đi, ta trở lại đánh lão đầu kia một chầu.

Yến Triệu Ca khoát tay:

- Không phải, nhiệm vụ tông môn lần này, la bàn dò xét Trấn Long Uyên, ta đã quên lĩnh, ngươi trở lại lĩnh đi.

A Hổ: "..."

Cùng ngày, Chấp Sự Điện Chấp Sự Trưởng lão Thôi Hâm, nhận hối lộ, chèn ép vãn bối đệ tử bị cắt chức, cũng gặp phải sự thẩm tra của Chưởng Hình Điện.

... ...

Trong một tĩnh thất tối tăm nào đó của Quảng Thừa Sơn.

- Truyền thuyết là thật, Nội Tinh Lô dĩ nhiên thực sự có diệu dụng như thế!

- Nhanh đem tin tức hồi báo.

- Nội Tinh Lô hiện tại, dù sao còn không có đầy đủ, chỉ có thể luyện chế Hạ phẩm Bảo binh, tuy rằng giá trị rất lớn, nhưng cuối cùng cũng có hạn. Chúng ta còn phải chờ sau khi có một bước thành quả tiếp theo, mới hành động, miễn cho bại lộ bản thân sớm, kinh động phía bên Quảng Thừa Sơn.

- Chúng ta vẫn ẩn dấu không động, nhưng tin tức này thật quan trọng, phải lập tức báo cáo trở về, nên làm như thế nào tiếp theo, thì phải nghe bên kia phân phó.

- Tốt.

... ...

Một chỗ khác.

- Nghiên cứu chế tạo Nội Tinh Lô, hiện tại đã do cao tầng tông môn tiếp nhận, nhưng căn cơ lúc đầu, đều ở trên người của Yến Triệu Ca.

- Có cơ sở, cũng có thể nếm thử suy diễn những thứ tiếp theo.

- Lần này hắn đi Trấn Long Uyên, tuy có thị vệ đi theo, nhưng dù sao thế lực đơn bạc, chính cơ hội để phái người chặn giết.

- Liên hệ Ngũ Linh Kỳ dư nghiệt, Ngũ Linh Kỳ bị diệt trên tay cha của Yến Triệu Ca, nợ cha con trả, bọn chúng động thủ, không chọc người khác hoài nghi, chỉ cần căn dặn, đừng đem Yến Triệu Ca giết chết, phải chờ chúng ta tra hỏi tin tức liên quan tới Nội Tinh Lô gì đó, mới giao cho bọn chúng xử trí.

- Tin tức liên quan tới Nội Tinh Lô, tạm thời cũng không cần cho người Ngũ Linh Kỳ biết, để cho bọn họ bắt người là được.

... ...

Một trong năm châu củaThiên Vực, Thiên Đông châu, phía động lãnh thổ của Đông Đường quốc, có một cái liệt cốc rất lớn đi ngang qua, đó là mục đích chuyến đi này của đám người Yến Triệu Ca, Trấn Long Uyên.

- Diệp sư đệ, ngươi xuất thân từ Đông Đường quốc đi?

Mọi người bước vào Đông Đường quốc, có đệ tử trẻ tuổi hướng về Diệp Cảnh hỏi.

Diệp Cảnh gật đầu, hơi có chút cảm khái:

- Đúng vậy.

Những đại Thánh địa cường đại nhất hiện nay còn tồn tại, đều đem bản thân sơn môn tổ đình của mình cùng cương vực rộng lớn mà mình trực tiếp quản hạt, coi đây là trung tâm, đem lực ảnh hưởng phóng ra các lãnh thổ quốc gia quanh thân.

Như Quảng Thừa Sơn, trực tiếp quản hạt trung tâm Thiên Vực năm châu là Thiên Trung châu, sau đó tiến tới ảnh hưởng toàn bộ Thiên Vực.

Bốn châu ngoài Thiên Trung châu, thì là các tông môn khác phụ thuộc ảnh hưởng của Quảng Thừa Sơn, hoàng triều hoặc các thế lực thế gia, đều tự phát triển, cùng tôn Quảng Thừa Sơn làm chủ.

Đông Đường quốc là một trong ba thế lực lớn nhất của Thiên Đông châu, cũng là quốc gia ở biên giới cương vực ảnh hưởng của Quảng Thừa Sơn.

Đông Đường quốc cũng giống vậy, ở trong lãnh thổ của mình, sẽ có càng nhiều tông môn, gia tộc, thế lực thấp hơn.

Nhìn thủ đô Đông Đường quốc, tư tưởng Diệp Cảnh bay bổng, hắn xuất thân từ Diệp gia, chỉ là một tiểu gia tộc trong thành nhỏ của Đông Đường quốc cảnh nội, dưới sự nỗ lực của hắn, Diệp gia đã trở thành thế lực cường đại nhất ở tiểu thành đó, nhưng so với toàn bộ Đông Đường quốc mà nói, vẫn không có nghĩa lý gì.

Hắn ly khai tiểu thành, đi tới thủ đô của Đông Đường quốc, tầm mắt cảm giác như được mở rộng.

Về phần ly khai Đông Đường quốc, bái nhập làm môn hạ của Quảng Thừa Sơn, càng giống như ếch ngồi đáy giếng nhảy ra miệng giếng, kiến thức trời đất chân chính.

Trong Đông Đường quốc chứa nhiều cường giả, hiện nay hắn vẫn đang ngưỡng mộ, bất quá lần này trở lại Đông Đường, cũng có thể coi như áo gấm về nhà...

- Sau khi vào thành, ta nhập hoàng cung bái kiến Đông Đường Quốc chủ, cùng Chủ Sự Trưởng lão của bản môn trấn giữ ở Đông Đường quốc, ta cũng muốn gặp một vài cấp trên, bước đầu lý giải tình hình của Trấn Long Uyên.

Yến Triệu Ca đi đầu, lúc này dừng bước lại, ánh mắt cũng nhìn về thủ đô Đông Đường quốc trước mắt, nói với mọi người:

- Các ngươi tự dàn xếp ổn thoã, có thể tự do hoạt động, bất quá sau hai canh giờ nữa phải tập hợp lại, chúng ta xuất phát đi Trấn Long Uyên.

Một đám đệ tử trẻ tuổi cùng kêu lên:

- Vâng, Yến sư huynh.

Mặt Diệp Cảnh không biểu tình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio