Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

chương 64: vân tung mị ảnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mà ở từ đường Huyền Tâm tông lúc này, người mặc áo đen và Bộ Kinh Vân hai người đều cầm thiên ấn trong tay cầm, đang không ngừng hấp thu số mệnh của Huyền Tâm tông.

Huyền Tâm tông thân là một trung phẩm tông môn, số mệnh cường thịnh quả thực không thể tưởng tượng nổi, căn bản không phải là hạ phẩm tông môn có thể so sánh.

Người mặc áo đen vẫn là dùng ánh mắt độc ác nhìn chằm chằm về phía Bộ Kinh Vân, bởi vì nếu không có Bộ Kinh Vân ở đây, hắn hấp thu số mệnh chính là gấp hai lần lúc này!

Mà Bộ Kinh Vân đối với việc này lại là vô cùng lãnh đạm, thậm chí không có liếc qua người mặc áo đen một chút nào, từ đầu tới cuối đều là thái độ hờ hững như vậy, nói trắng ra chính là không thèm để ý tới đối phương, hoàn toàn đem đối phương không để ở trong mắt!

Chỉ chốc lát sau, số mệnh của Huyền Tâm tông liền trôi đi sạch sẽ, mà phần lớn đều bị hai người này hấp thu.

Ở xung quanh Nguyệt Thai thành bên trong một cái thung lũng hẻo lánh, có một tông môn số mệnh vậy mà lại điên cuồng tăng cường.

Cái tông môn này được gọi là Huyền Minh tông, là một tông môn mới xây dựng lên, tạm thời còn chưa có ai biết đến sự tồn tại của nó. Tông môn này chính là do Tử Phong cùng tên trưởng lão thủ sơn Huyền Tâm tông xây dựng lên nên còn rất non yếu, chính vì vậy tên trưởng lão kia mới đi hấp thu số mệnh Huyền Tâm tông để gia tăng thực lực cho tông môn mình.

Huyền Tâm tông thủ sơn trưởng lão mặc áo đen này được gọi là Từ Huy, bây giờ chính là người cùng một phe với Tử Phong.

Nguyên bản bọn họ đã nghĩ ra được một kế sách rất hay, mượn vào việc nhờ các đại tông môn giúp sức, tiêu diệt Vương Thiên Lâm, sau đó bọn họ lại xây dựng lên một tông môn mới rồi mới hấp thu số mệnh của Huyền Tâm tông tăng cường cho bản thân.

Vì làm như thế, số mệnh của cái tân tông môn này, sẽ vượt xa số mệnh của hạ phẩm tông môn bình thường, khoảng cách tiến tới trung phẩm tông môn cũng được rút ngắn hơn rất nhiều.

Đáng tiếc chính là, bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, vào thời khắc then chốt này lại nhô ra một tên Bộ Kinh Vân, đoạt đi của bọn họ một nửa số mệnh.

Trong từ đường lúc này, số mệnh đã bị hai người hấp thu sạch sẽ, người mặc áo đen Từ Huy kia chỉ lấy được một nửa số mệnh, tự nhiên là vô cùng không cam lòng.

Hắn lạnh lùng nhìn Bộ Kinh Vân nói: "Không cần biết ngươi là ai, dám đến đây tranh cướp số mệnh cùng ta, liền phải trả giá thật lớn a!"

Số mệnh đã bị cướp đi, liền hòa vào số mệnh biển mây của tông môn người cướp được, hắn tự nhiên là không có cách nào đoạt lại được.

Thế nhưng cơn giận này khiến hắn nuốt không trôi được, coi như là hắn không thể cướp lại số mệnh đã mất kia, thì hắn cũng phải lấy được tính mạng đối phương để hả giận!

"Tiểu tử, số mệnh đã bị ngươi cướp đi kia, vậy thì ngươi phải bỏ mạng ra để trả lại cho ta a!" Từ Huy mặt đầy tức giận nói.

Dù là ai tạo ra một kế hoạch chu toàn này trong nhiều năm, mà vô duyên vô cớ lại bị người khác cướp đi một nửa lợi tức, đều sẽ có biểu hiện phẫn nộ công tâm như thế. Vì vậy Từ Huy liền muốn ra tay, trực tiếp đẩy Bộ Kinh Vân vào chỗ chết.

Từ Huy đứng đó bỗng nhiên vung tay đấm ra một quyền, cả người liền bộc phát ra một luồng khí tức kinh người, đây là khí tức của cao thủ luyện thần hậu kỳ, thậm chí đã có mang máng khí tức của luyện thần đỉnh phong.

Cú đấm này phát ra tiếng nổ vang rền không ngừng, lôi kéo cả hư không, không khí tựa hồ cũng bị nó gào thét cuốn lên, bị cú đấm này đánh cho nổ tung!

Một quyền bá đạo ác liệt như vậy, coi như là tu sĩ cảnh giới luyện thần hậu kỳ, nếu như bị nó bắn trúng cũng sẽ là nguyên khí đại thương, thậm chí có thể sẽ trực tiếp ngã xuống ngay tại chỗ.

Theo suy nghĩ trong lòng của Từ Huy, thì toàn bộ Huyền Tâm tông, thậm chí là toàn bộ Nguyệt Thai thành, ngoại trừ Vương Thiên Lâm ra thì không có người nào được hắn xem là đối thủ cả.

Vì vậy hắn vừa ra tay liền chính là sát chiêu, muốn trực tiếp đem Bộ Kinh Vân tiêu diệt, để giải mối hận trong lòng.

Bộ Kinh Vân mặt đầy lạnh lùng, vẻ mặt dường như là từ hàn băng đúc thành, liền nhàn nhạt như vậy nhìn Từ Huy, như là xem một khối tượng gỗ không hơn không kém, không có chút tình cảm nào.

"Ầm!" Bộ Kinh Vân bỗng nhiên giậm chân một cái, toàn bộ mặt đất trong từ đường đều chấn động dữ dội, một luồng khí tức cuồng bạo từ trên người hắn bắn ra bốn phía xung quanh.

Cuồng phong gào thét, hắn mặc một bộ áo bào đen bên trên khoác một cái áo choàng lúc này đang tung bay phần phật, khí thế bức ra kinh người.

Áo choàng sau lưng Bộ Kinh Vân bị cỗ cuồng phong này nhấc lên, lộ ra một thanh trường kiếm phía sau lưng hắn.

Thanh kiếm này có tạo hình vô cùng quỷ dị, mũi kiếm hẹp dài, cả thân kiếm đều có màu đen kịt cực kì, đồng thời ở chuôi kiếm còn có một cái móc câu.

Kiếm này chính là thanh Tuyệt thế hảo kiếm trong truyền thuyết.

Thời điểm Diệp Thần sáng tạo ra Bộ Kinh Vân, kỳ thực trên lưng hắn đã vác thanh tuyệt thế hảo kiếm này, thế nhưng vẫn bị áo choàng phía sau che chắn lại, vì lẽ đó đến giờ vẫn không có người nào có thể nhìn thấy thanh thần binh này.

Bộ Kinh Vân thân thể bất động, càng không có có rút kiếm ra, hắn chỉ là giậm chân một cái, liền bắn ra một luồng chân khí uy mãnh bá đạo, đem quyền thế của Từ Huy oanh kích cho nát bấy.

Từ Huy bỗng nhiên lui về phía sau môt bước, hắn có chút ngơ ngác nhìn Bộ Kinh Vân một chút, sau đó liền kinh ngạc hỏi: "Ngươi là ai? , tại sao lại có chân khí mạnh mẽ như vậy?"

"Nguyệt Thai thành cường giả thuộc loại cảnh giới này, ta không thể nào không quen biết, ngươi đến cùng rốt cuộc là ai?"

Liên tiếp phun ra hai câu ngươi là ai, đủ để nhìn ra được giờ khắc này trong lòng Từ Huy đang vô cùng khiếp sợ.

Bộ Kinh Vân lạnh lùng nhìn Từ Huy, trong ánh mắt lộ ra một tia hàn ý, ánh mắt của hắn dường như hóa thành ánh kiếm, làm lạnh lẽo tâm gan người khác.

Bất khốc Tử Thần, cũng không phải là được người khác khen tặng, mà là uy danh được Bộ Kinh Vân giết ra!

Vong hồn chết ở dưới tay Bộ Kinh Vân, từ lâu hắn đã không còn nhớ rõ nữa rồi.

Người dám mạo phạm tôn nghiêm của Tử Thần, dám ra tay với Bộ Kinh Vân, không có mấy ai là còn có thể sống sót.

"Ta là ai, ngươi không cần biết."

Bộ Kinh Vân bỗng nhiên bước một bước ra, lạnh lùng nói: "Bởi vì, việc ta yêu thích nhất chính là khiến người ta chết không nhắm mắt!"

Sau khi nghe câu nói này Từ Huy liền đùng đùng nổi giận, nói: "Ngông cuồng! !"

Tuy rằng vừa rồi Bộ Kinh Vân chỉ là hời hợt chặn lại một quyền của Từ Huy, thế nhưng Từ Huy cũng không sợ Bộ Kinh Vân, bởi vì thực lực Bộ Kinh Vân biểu hiện ra tuy rằng mạnh mẽ, thế nhưng cũng không mạnh bằng hắn bao nhiêu.

Đáng tiếc chính là, thực lực của Bộ Kinh Vân, xa xa so với hắn tưởng tượng còn kinh khủng hơn rất nhiều!

Từ Huy lần thứ hai nén giận ra tay, lần này hắn cũng không còn là tùy ý đấm ra một quyền nữa, mà là bùng nổ ra võ kỹ mạnh nhất của chính mình.

Huyền Tâm tông chính là một trung phẩm tông môn, công pháp sở học cùng võ kỹ đương nhiên sẽ không phải là Hoàng cấp trung phẩm nữa rồi.

"Điệp Lãng Chưởng! !" Từ Huy bỗng nhiên gầm lên giận dữ, nương theo tiếng rống giận này, khí thế cả người hắn liền bạo phát đến đỉnh cao, thanh âm như Hồng Lôi, chưởng thế như sóng to gió lớn, kéo dài ra không dứt.

Tuyệt học Huyền Tâm tông, Điệp Lãng Chưởng, chính là võ kỹ Hoàng cấp thượng phẩm, một chưởng nổ ra chưởng thế như là sóng lớn mãnh liệt đánh ra, rung động đến tâm can người khác.

Bộ Kinh Vân vẫn là bất động đứng đó khuôn mặt xuất hiện gợn sóng, khóe miệng của hắn nhếch lên một cái, lộ ra một nụ cười khẩy lạnh lùng.

Ở trước mặt Bộ Kinh Vân chơi chưởng pháp, thực sự là múa rìu trước mặt Lỗ Ban mà, khắp thiên hạ ai mà không biết đến Bộ Kinh Vân là chưởng kiếm song tuyệt?

Bài Vân chưởng, Như lai thần chưởng, Thập Vân chưởng, toàn bộ chưởng pháp này nếu như là truyền bá ra khắp thiên hạ cũng có thể nói là tung hoành hiếm có địch thủ.

Trong lúc hắn đang cười lạnh, Bộ Kinh Vân hai tay bỗng nhiên nhấc lên, nhất thời hóa ra một cỗ gió nổi mây vần.

Hắn không có rút kiếm, càng không có sử dụng Vô Cầu Dịch Quyết, chỉ là quay về phía trước nhẹ nhàng vung lên hai tay, hai bàn tay hắn đột nhiên bùng nổ ra khí thế kinh thiên động địa.

Bài Vân chưởng, thức thứ bảy: Vân Tung Mị Ảnh!

Lấy lợi thế có thể lấy kim chưởng kình mở đường, hai tay vừa mở liền có thể xé trời phá nhật.

"Ầm ầm!"

Chưởng phong nổ tung, hai cánh tay Bộ Kinh Vân như là hai lưỡi dao sắc chống trời, tựa hồ đem toàn bộ hư không đều xé nát ra.

Điệp Lãng chưởng của Từ Huy có khí thế dài lâu, giống như là sóng to gió lớn, lớp sau đè lớp trước vồ dập về phía trước không thôi.

Mà Vân Tung Mị Ảnh của Bộ Kinh Vân vừa ra, nhất thời đem tầng tầng lớp lớp sóng kình của đối phương đánh nát ra, một chưởng như là xé nát bầu trời, cắt đứt Thương Hải, uy thế vô cùng mãnh liệt.

"Ầm! ! ! !"

Chưởng phong phủ kín đầy trời, hóa thành hai chưởng ấn che kín tất cả, không chỉ có đem Điệp Lãng chưởng của Từ Huy phá nát, mà còn là trực tiếp đem thân thể Từ Huy xé thành hai nửa.

Một kích mất mạng!

Vân Tung Mị Ảnh, hung khí ngập trời.

Bộ Kinh Vân khi giết người xong, xưa nay cũng không thích phí lời, bởi vì hắn sớm đã thành thói quen giết chóc trong trầm mặc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio