Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

chương 78: trống không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai người Lý Binh cùng Bùi Nguyên, thời điểm khi nhìn thấy Kim lão ma đi ra, trên mặt đồng thời đều xuất hiện vẻ căng thẳng cùng bất an.

Bởi vì tên tuổi của Kim lão ma ở ngoại giới quá mức nổi tiếng, cái tên này mặc dù chỉ là một tán tu, thế nhưng thực lực của hắn lại không có yếu một chút nào, ở trong cảnh giới thông thần cũng được xem như là một nhân vật có thực lực khá là mạnh mẽ.

Mà quan trọng nhất chính là, ác danh ở bên ngoài của Kim lão ma này, lại quá mức vang dội khiến người ta run sợ trong lòng.

Mà hai người Lý Binh cùng Bùi Nguyên bọn họ chỉ là tu sĩ luyện thần sơ kỳ, cho nên trong lòng đối với uy danh của Kim lão ma này là vô cùng e dè.

Kim lão ma, người không biết nghe qua tựa hồ nghĩ chỉ là một ông già, thế nhưng người này tuổi tác cũng không lớn như danh hiệu của hắn, hắn ước chừng dáng dấp chỉ mới ba mươi, bốn mươi tuổi mà thôi.

"Ồ? Lẽ nào nơi này chỉ cho phép tông chủ các ngươi là có thể vào, còn ta liền không thể tới sao?" Kim lão ma thản nhiên nói.

Trên thực tế Dương Tiêu của La Lôi tông có thể mời đến Kim lão ma tới trợ trận, cũng là gặp phải vận may đúng dịp.

Hoặc là nói không phải Dương Tiêu mời Kim lão ma đến, mà là Kim lão ma chủ động buộc Dương Tiêu dẫn hắn đến đây!

"Vừa rồi là ai nói Hoàng Thiên bí cảnh này chỉ có người tài mới chiếm được vậy? Lẽ nào hai người các ngươi liền cho rằng lão ma ta không có năng lực tới nơi đây sao?"

Nghe được câu hỏi này của Kim lão ma, Lý Binh cùng Bùi Nguyên đều là vẻ mặt bất đắc dĩ.

Nguyên bản khi nãy hai người bọn họ là tồn tại mạnh nhất nơi đây, thế nhưng bây giờ Kim lão ma đã xuất hiện, liền lập tức đem bọn họ đè ép xuống.

Bất quá nếu như hai người bọn họ hợp sức liên thủ, thì ngược lại cũng không đến nỗi sợ Kim lão ma như thế, coi như là đánh không lại, chí ít vẫn là có thể bảo toàn được tính mạng của chính mình.

Lý Binh thản nhiên nói: "Hoàng Thiên bí cảnh, vốn là vật vô chủ, chúng ta mỗi có thể lấy được cái gì, liền dựa vào cơ duyên của mỗi người là được rồi."

Bùi Nguyên theo bản năng đi lại đứng bên người Lý Binh, bởi vì Kim lão ma xuất hiện, ngược lại là để hai người có chung kẻ thù rồi.

"Ha ha." Kim lão ma cười cợt, nói rằng: "Ngày hôm nay lão ma ta tâm tình hơi tốt, cho nên ta cũng sẽ không làm khó dễ các ngươi, vậy nên các ngươi đều tự lo lấy đi đừng để ý tới ta nữa!"

Nói xong, Kim lão ma liền chủ động đi lên hướng về lầu hai Tàng Bảo các mà đi đến.

Cho tới những pháp khí cùng hạ phẩm linh khí này ở lầu một, hắn ngay cả nhìn cũng đều không có liếc mắt một cái.

Ánh mắt Bùi Nguyên lập tức ngưng lại, sau đó lập tức đuổi theo, hắn sợ Kim lão ma đi trước sẽ lấy hết bảo vật của Tàng Bảo các.

Lúc trước hắn nói là đem những tông chủ này giết hết đi, thế nhưng tại giờ khắc này hắn cũng không còn tâm tình đó nữa, bởi vì hiện tại hắn đã cảm giác được kẻ địch lớn nhất của mình lần này chính là Kim lão ma.

Xuất hiện kẻ địch càng mạnh, hắn tự nhiên cũng không còn tâm tình cùng những luyện thần cảnh giới này tính toán nữa.

Diệp Thần quay về phía Lý Tiêu Dao cùng huynh muội Tử Phong bên cạnh nói rằng: "Chúng ta cũng đi thôi!"

Đối với những bảo vật ở lầu một này, Diệp Thần tuy rằng cũng có hứng thú, thế nhưng thời khắc này hắn vẫn phải phân rõ ràng nặng nhẹ.

Nếu vì những bảo vật ở lầu một này mà lãng phí thời gian, bỏ qua những bảo vật khác trên lầu, vậy thì thật sự là cái được không đủ bù đắp cho cái mất!

Có mấy cái tông chủ hành động cũng giống như Diệp Thần, lập tức đi lên lầu hai, thế nhưng cũng có không ít tông chủ lưu lại, không có đi lên.

Bởi vì bọn họ đã nhìn thấy được Lý Binh cùng Bùi Nguyên những cường giả này rồi, cho nên đã mất đi dũng khí tranh cướp bảo vật trong Hoàng Thiên bí cảnh, bọn họ xác thực đã không còn một chút hi vọng nào nữa.

Tàng Bảo các lầu hai, vẫn là bày ra không ít pháp khí, trong đó cũng có linh khí.

Lầu một chỉ có vài món linh khí cấp thấp, mà linh khí lầu hai đa phần đều là linh khí bình thường cùng pháp khí cao cấp.

Đương nhiên, vẫn là hạ phẩm linh khí chiếm chủ đạo.

Trong đó cũng có một hai kiện trung phẩm linh khí, thế nhưng nhiều hạ phẩm linh khí như vậy bên trong coi như là ẩn giấu một hai kiện trung phẩm linh khí, cũng không phải là dễ dàng nhận biết như thế.

Kim lão ma bỗng nhiên quay đầu lại, quay về phía mọi người ở sau lưng nói: "Ngày hôm nay lão ma ta có tâm tình tốt, không muốn giết người, cho nên các ngươi tốt nhất là chớ chọc tới ta."

"Các ngươi muốn đi cùng ta cũng được, đồ vật không lọt mắt ta, các ngươi cũng có thể nắm. Thế nhưng nếu như dám cùng lão ma ta ra tay cướp đồ vật, ta liền rất khó bảo toàn tính mạng của các ngươi sẽ không xảy ra vấn đề gì!"

Nghe được lời uy hiếp này của Kim lão ma, tất cả mọi người đều lập tức biến sắc mặt, đây là trần trụi uy hiếp a!

Bùi Nguyên thấy vậy liền lạnh lùng nói: "Kim lão ma, ngươi chớ nên quá mức làm càn, ở đây chúng ta có nhiều người đi vào như vậy, ngươi lẽ nào là muốn cho chúng ta tay không mà về sao?"

"Ngươi mặc dù là cao thủ thông thần trung kỳ, nhưng nếu như mọi người chúng ta liên thủ lại, chí ít vẫn có thể cùng ngươi đồng quy vu tận!"

Nghe được lời nói của Bùi Nguyên, Kim lão ma bỗng nhiên ngẩng đầu, trong ánh mắt của hắn lúc này hiện ra vẻ trêu tức cùng lãnh khốc, nói: "Vậy các ngươi có thể tới thử xem!"

Nói xong, Kim lão ma trực tiếp hướng về phương hướng lầu ba đi lên, vẫn không có nhìn linh khí cùng pháp khí ở lầu hai một chút nào.

Diệp Thần nhíu chặt lông mày, hắn yên lặng liếc mắt nhìn Lý Tiêu Dao, trên mặt lộ ra một tia chần chờ.

Hắn tin tưởng Lý Tiêu Dao có thể đối phó dễ dàng với tu sĩ thông thần tiền kỳ, thế nhưng hắn có thể đối phó với cao thủ thông thần cảnh trung kỳ hay không, Diệp Thần thật còn không có nắm chắc.

Tựa hồ là nhìn ra sự chần chờ trong ánh mắt Diệp Thần, Lý Tiêu Dao sắc mặt cũng là hơi động lên.

Cũng không thấy Lý Tiêu Dao mở miệng nói gì, thế nhưng bên tai Diệp Thần lại nghe được âm thanh giọng nói của Lý Tiêu Dao.

"Cái người tên là Kim lão ma kia, ta không cần rút kiếm vẫn có thể chém chết hắn."

Truyền âm bí thuật!

Diệp Thần rõ ràng không nhìn thấy Lý Tiêu Dao mở miệng nói chuyện, thế nhưng hắn lại có thể nghe được giọng nói của Lý Tiêu Dao, hắn biết đây chính là truyền âm bí thuật.

Mà sau khi nghe được lời nói cuối cùng của Lý Tiêu Dao truyền tới, tâm thần Diệp Thần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Lý Tiêu Dao nói có thể chém giết Kim lão ma, như vậy liền nhất định là có thể, Diệp Thần đối với năng lực của Lý Tiêu Dao là không có một chút hoài nghi nào.

Sau đó mọi người lần thứ hai liền hướng về lầu ba đi lên, đều là theo sát gót chân của Kim lão ma, chỉ lo Kim lão ma sẽ hốt trọn bảo vật nơi đây.

Mà để mọi người kinh ngạc chính là, toàn bộ lầu ba lại là một mảng trống không, đến một cái pháp khí cũng đều không có, chớ nói chi là linh khí cùng bảo vật càng tốt hơn.

Kim lão ma nhìn lướt qua lầu ba một lượt, cuối cùng có chút ảo não nói với mọi người rằng: "Quả nhiên đúng như ta đã dự đoán, Hoàng Thiên bí cảnh này ở ngàn năm trước đã mở ra một lần rồi, các thứ tốt nơi đây lẽ nào đều không còn?"

Nếu như chỉ là pháp khí cùng linh khí ở lầu một và lầu hai, những thứ này quả thật còn không có lọt vào pháp nhãn của Kim lão ma.

"Lão ma ta chỉ là muốn lấy một cái đạo khí về nghiên cứu một chút mà thôi, làm sao lại có thể khó khăn như thế!" Trên mặt Kim lão ma lúc này lộ ra một tia bất đắc dĩ, từ rất nhiều năm hắn đã bắt đầu tìm kiếm đạo khí để về nghiên cứu rồi, đáng tiếc cuối cùng vẫn là không có thu hoạch gì.

Cho tới khi hắn nghe nói tới sự tồn tại của Hoàng Thiên bí cảnh, hắn cho rằng ở nơi đây hắn sẽ có cơ hội lấy được đạo khí, thế nhưng ở hoàn cảnh trước mắt bây giờ mà nói xem ra hi vọng vẫn là quá xa vời.

Không gian lầu ba đã là trống trải như thế, thì lầu bốn cùng các lầu bên trên còn có thể có đồ vật nào sao?

"Tàng Bảo các này tổng cộng có bảy tầng, ta vẫn là không tin bên trên đều trống rỗng nha!" Kim lão ma vẫn là một mặt không cam lòng trực tiếp hướng về phương hướng lầu bốn mà phóng lên.

Bởi Kim lão ma hắn là tán tu, cho nên rất nhiều phương pháp tu luyện của bản thân đều là do chính hắn tự mình tìm tòi ra.

Hắn yêu thích công việc luyện khí, vì vậy hắn thường thường nghiên cứu về cấu tạo của linh khí, thượng phẩm linh khí qua tay hắn, hắn đều nghiên cứu không ít, cho nên hắn mới phải bức thiết hi vọng có được một thanh đạo khí.

Bởi vì con đường tu luyện của hắn cùng người thường không giống nhau, hắn có thể thông qua việc luyện khí mà tăng cao tu vi!

Vì thế nếu để cho hắn có được một cái đạo khí trong tay, thì hắn liền có hy vọng có thể đột phá đến cảnh giới Hóa Thần, thậm chí Nguyên Thần cảnh cũng đều là có thể.

Diệp Thần cẩn thận liếc mắt nhìn không gian xung quanh của lầu ba Tàng Bảo các, hắn phát hiện quả thực là không còn cái gì ở đây cả, cho nên cũng đạp bước hướng về phía lầu bốn đi lên.

Đối với Diệp Thần mà nói, hắn đến Hoàng Thiên bí cảnh này với hy vọng nhất, không phải là thần binh lợi khí gì, mà là công pháp cùng bí thuật.

Bởi vì công pháp cùng võ kỹ bây giờ của Diệp Thần đều là từ trên người Bộ Kinh Vân bọn họ học được, cường thì có cường rồi, thế nhưng dù sao cũng không phải là con đường chính thống.

Những công pháp này, nói trắng ra thì vẫn chỉ là võ học, tiềm lực phát triển cũng không phải là lớn.

Coi như là hắn tu luyện tất cả tới cảnh giới cực hạn, thì nhiều nhất cũng chỉ có thể cùng tu sĩ thông thần cảnh chống lại, chứ không thể là đối thủ của cao thủ Hóa Thần cảnh cùng Nguyên Thần cảnh.

Mà ở trên Huyền Tinh đại lục, dù cho là Nguyên Thần cảnh, cũng chỉ được cho là người vừa bước lên trên con đường tu luyện mà thôi, mặt sau nó còn có rất nhiều cảnh giới mà chính mình phải vượt qua.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio