Sự Trả Thù Của Người Vợ

chương 13

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giấc mơ gả vào nhà giàu của bạch nguyệt quang tan thành mây khói rồi.

Số tiền nợ trong vụ án lên tới bốn mươi tám nghìn, ngoại trừ hai mươi nghìn của Trương Địch và mười lăm nghìn của cô ta, còn có năm nghìn do bạn trai cũ mượn cho cô ta, cùng với tám nghìn do đám bạn của Trương Địch gộp lại cho mượn.

Trương Địch ở sở cảnh sát muốn động tay đánh bạch nguyệt quang, may mà có cảnh sát ngăn cản lại, mới không ra tay mạnh.

Bạch nguyệt quang và tiền, đương nhiên vẫn là tiền quan trọng hơn một chút.

Đám bạn của Trương Địch ngay chạng vạng tối hôm đó đã chạy đến kiếm tôi, ai ai cũng ở trước mặt rồi, mắng chửi Trương Địch và bạch nguyệt quang, sau đó hỏi tôi, chuyện quản lý tài sản sau này phải làm sao?

Tôi trả lời: “Chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp, mua ngân quỹ đi, sau năm mới thường sẽ có một mở đầu tốt đẹp.”

Đám người đó vui vẻ đều đi mua ngân quỹ hết.”

- ----

Tiền thực sự rất quan trọng.

Ngày ly hôn, Trương Địch mặc kệ mặt mũi, cầm một bó hoa hồng ở trước cửa của đại sảnh cục dân chính quỳ một chân, xin quay lại.

“Thắng Nam, ban đầu là anh bị mê hoặc! Người anh thật sự yêu là em! Chúng ta bắt đầu lại từ đầu có được không?’

“Anh biết sai rồi! Em cho anh một cơ hội, anh dùng cả đời để bù đắp cho em!”

Sau khi tôi quả quyết từ chối, anh đứng dậy, bắt đầu nói chuyện tiền bạc.

“Lý Thắng Nam, sinh lễ ban đầu, nhà tôi đưa cho nhà cô ba nghìn, cô phải trả lại cho tôi!”

“Xin lỗi, không trả.” Hai tay tôi nhét vào trong túi quần, “Anh có thể khởi kiện, là anh ngoại tình trước, với lại tôi có đầy đủ bằng chứng, chứng minh anh lừa gạt trong hôn nhân.”

Trương Địch cắn răng, sau khi điền vào đơn ly hôn, đến lúc can thiệp vào việc phân chia tài sản, anh lại đề ra nhà có một phần của anh ta, dù sao sau hôn nhân có một thời gian là cùng nhau chu cấp hàng tháng.

Tôi cười lạnh lùng, xoẹt xoẹt viết lên giấy “nhà tất cả quy về phía nữ, không có tài sản chung nào khác.”, sau đó ký tên vào.

“Tôi vẫn là câu nói đó, anh có thể kiện, nhưng tôi nhắc nhở anh, khả năng thắng kiện của anh là , phí kiện tụng cũng là tiền.”

Trương Địch bất lực kí tên vào đó, xem như đã ly hôn xong.

Sau đó.

Công việc của Trương Địch mất rồi.

Bởi vì đoạn phim đó thật sự nổi lên, đúng vào ngày cưới lại ngoại tình, toàn bộ công ty của anh đều nhìn thấy.

Nhân sự của công ty kiếm anh nói chuyện, hy vọng anh có thể chủ động từ chức.

Bạch nguyệt quang lại càng bị trên mạng chửi đến không dám ra ngoài, công việc cũng bị mất giống vậy.

Còn về phía đám bạn của Trương Địch, hứ, tất cả những người chơi cổ phiếu hay là mua ngân quỹ, sau mùa xuân năm không có mở đầu tốt đẹp, cả đám người lỗ đến kêu đất than trời.

Sau đó—

Tôi nghe nói Trương Địch vô cùng hối hận, ngày nào cũng mượn rượu giải sầu, sau khi chia tay với bạch nguyệt quang, ngày nào cũng lầm bầm đây nào phải là bạch nguyệt, rõ ràng chính là cơm trắng thì có, còn là cơm trắng người khác ăn thừa để lại…

Tôi cười, trong lòng chỉ có hai chữ:

Đáng đời!

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio