Lâm Lạc vẻ mặt hơi xấu hổ, cậu thế nào lại quên mất rằng ở đây còn có người khác.
Cậu lúc nãy khi không cười một mình quả thật không bình thường.
Lâm Lạc hít thở sâu, làm như chưa có chuyện gì, cậu nhìn Từ Thiếu Hoa hỏi.
"Từ tổng, phần thuyết trình của tôi xong rồi, ngài thấy thế nào?"
"Rất xuất sắc" Từ Thiếu Hoa tấm tắc khen ngợi.
Lâm Lạc nhìn Từ Thiếu Hoa, tươi cười hỏi "Vậy...không biết là dự án này sẽ thuộc về ai?"
Từ Thiếu Hoa lúc này cũng không biết trả lời làm sao cả.
Dự án thuộc về ai cũng tốt, nhưng e là sẽ phải đắc tội một bên còn lại.
Hàn gia cùng Lâm gia đều là hai thế lực cực khủng bố, hắn đương nhiên không dám chọc.
Suy nghĩ một lúc lâu, Từ Thiếu Hoa cẩn thận nhìn Hàn Minh và Lâm Lạc, dè chừng nói.
"Hai vị thấy sao nếu như hai bên cùng hợp tác làm dự án này?".
"Không đời nào!" Hàn Minh và Lâm Lạc vừa nghe xong liền đồng thanh trả lời.
Bọn họ không không đánh nhau đến đầu rơi máu chảy thì thôi, làm gì có chuyện hợp tác.
"Nếu đã như vậy thì..." Từ Thiếu Hoa lấy một hơi can đảm nói "Chúng tôi sẽ hợp tác với bên phía của Lâm tổng".
"Cái gì?"
Bạch Vân nghe thấy kết quả như vậy liền hét lên.
"Tại sao lại như vậy chứ? Phía chúng tôi có chỗ nào không bằng cậu ta chứ?".
Nói đến đây, Bạch Vân hung hăng chỉ tay vào mặt của Lâm Lạc, vẻ mặt không cam lòng.
Hàn Minh vẻ mặt cũng không khá hơn, âm trầm nhìn Từ Thiếu Hoa.
"Ngài chắc chắn không muốn hợp tác với tôi".
"Đây...tôi...." Từ Thiếu Hoa hơi bối rối, không biết trả lời hay đúng hơn là không dám trả lời.
Phần thuyết trình của Lâm Lạc vốn dĩ tốt hơn Hàn Minh, không nói đến phần hiệu ứng thì chỉ riêng việc Lâm Lạc chứng minh được lợi ích cho dự án thì cũng đủ để Từ Thiếu Hoa hợp tác.
Lâm Lạc đã dùng một mảnh đất tại thành phố D này làm một trong những lợi ích.
Mảnh đất đó nằm ở nơi thuận lợi cho việc phát triển cao ốc, gần đó có không ít nhà thế gia.
Đã vậy, không khí còn rất tốt.
Huống hồ phần thuyết trình bằng hiệu ứng hình ảnh của Lâm Lạc vô cùng xuất sắc.
Nó tái hiện lên cao ốc D, rất tỉ mỉ, rất chi tiết, rất hợp ý Từ Thiếu Hoa.
Trong lúc Từ Thiếu Hoa còn chưa đưa ra câu trả lời, Lâm Lạc lên tiếng.
"Hàn Minh anh là đang uy hϊếp ai vậy, anh không có được dự án là do anh không có thực lực, chẳng lẽ bây giờ anh muốn cướp đoạt à?".
"Tôi không có" Hàn Minh nói.
Lâm Lạc cười âm lãnh "Nếu không có thì tốt, vậy thì anh cũng nên chấp nhận sự thật đi.
Anh thua tôi nữa rồi".
"Cậu đừng đắc ý!" Hàn Minh vẻ mặt càng âm trầm, giọng nói cũng lạnh đi.
Lâm Lạc dồn nén tâm trạng đắc ý của mình xuống, nhìn Hàn Minh nói "Được thôi, tôi sẽ không đắc ý đâu, anh cũng mau đi khỏi đây đi, thua rồi thì ở lại làm gì".
Hàn Minh thật muốn chửi ầm lên nhưng vẫn cố kìm lại, Hàn Minh quay sang nắm lấy tay Bạch Vân "Chúng ta đi".
Lúc rời đi, Hàn Minh không quên nhìn Từ Thiếu Hoa, lạnh giọng nói.
"Ngài sẽ hối hận".
Nhìn theo Hàn Minh và Bạch Vân đang rời đi, Lâm Lạc tươi cười vẫy tay chào "Đi đường cẩn thận nha, không tiễn, coi chừng xe đụng".
Hàn Minh nghe xong cũng không thèm nói gì, chỉ là suýt vấp bậc cửa mà té.
Cậu thật bó tay với Lâm Lạc, câu nói của cậu ta rõ ràng không có ý tốt gì cả, đã vậy còn mâu thuẫn với nhau.
Hàn Minh bước càng lúc càng nhanh cho đến khi không khuất mày khuất dạng.
Nhìn thấy Hàn Minh và Bạch Vân rời đi hoàn toàn, Lâm Lạc nhịn không được liền đắc ý.
"Hàn Minh à, anh muốn thắng tôi ư? Còn khuya nha."
Mấy ai biết được Lâm Lạc đang vui sướng như thế nào.
So với việc chiến thắng người khác thì chiến thắng Hàn Minh vẫn là tuyệt vời nhất.
Còn có cả Bạch Vân nữa.
"Lâm tổng à, chúng ta có thể kí hợp đồng được chưa vậy?" Từ Thiếu Hoa một bên nhìn Lâm Lạc hỏi.
"Sao lại không chứ" Lâm Lạc quay sang nhìn Từ Thiếu Hoa nói, hai bên bắt đầu kí hợp đồng.
Vì lí do công bằng nên mỗi bên sẽ giữ một bản thỏa hiệp.
Kí xong, Từ Thiếu Hoa hỏi tiếp "Lâm tổng, khi nào thì chúng ta thực hiện dự án?".
Lâm Lạc không cần suy nghĩ, cậu dứt khoát trả lời.
"Ngày mai".
Nói nói, Lâm Lạc quay người định trở về, lúc đến trước cửa, cậu hướng từ Thiếu Hoa bồi thêm một câu.
"Hợp tác với tôi, sẽ không chịu thiệt".
Dứt lời, cậu mở cửa rời đi.
Từ Thiếu Hoa ban đầu vẫn còn vì câu nói của Hàn Minh mà lo ngại, chỉ là bây giờ nghe Lâm Lạc nói như vậy thì anh cũng đỡ hơn vài phần.
=================
Tác giả:
Haha.
Tiểu Lạc cũng thật là độc miệng.
Kêu người ta đi cẩn thận mà lại nói thêm câu "coi chừng xe đụng" vô nữa.