Hai người cùng nhau bước vào công ty với sự trầm trồ và những ánh mắt ganh tị của những nhân viên, Tiểu Khuê cảm thấy vô cùng xấu hổ cô đã cố gắng không đi cùng Chí Thượng nhưng hắn cứ bảo cô đi vào thang máy cùng mình, còn cố tình gọi lớn để mọi người chút ý đến.
" Này vào thôi còn đứng đó làm gì."
Cô vội vàng chạy vào thang máy cùng Chí Thượng đi lên phòng làm việc.
Tiểu Khuê được sắp xếp công việc vô cùng nhàn rỗi là làm thư ký cho Chí Thượng, cô phải ở gần hắn dường như mọi lúc mọi nơi, người thư ký cũ của Chí Thượng bị đưa xuống phòng ban khác để làm việc, điều đó khiến cho cô ta không hài lòng cho lắm nên trong lúc đi vệ sinh đã cố ý nói xấu Tiểu Khuê với những nhân viên nữ khác.
" Cô ta chẳng có gì tốt đẹp, tốt nghiệp ở một ngôi trường tầm thường lại còn chẳng có gì nổi bật, chỉ vì không lợi dụng được chủ tịch được nữa nên đã đổi hướng nhắm vào giám đốc đấy, cũng chỉ là dùng thân thể để trao đổi cả thôi."
Một cô đồng nghiệp khác lên tiếng nói.
" Nếu trao đổi thân xác mà được như cô ấy tôi cũng sẽ làm, nhìn giám đốc đi anh ta quá đẹp trai lại còn có tài ai mà chẳng muốn làm vợ anh ta."
Mọi người ở đó nhìn công đồng nghiệp gật đầu đồng ý.
" Cô nói đúng lắm."
Nhưng bọn họ không ngờ Tiểu Khuê cũng đang ở trong nhà vệ sinh cô vẫn im lặng ngồi bên trong phòng, dù rất ấm ức với những lời nói vô cùng quá đáng của những người phụ nữ đó nhưng nếu như cô phản bác lại họ chẳng khác nào là cô thừa nhận mình bán thân để được ở vị trí thiểu phu nhân của nhà họ Lâm.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Khuê buồn bã Chí Thượng lên tiếng nói.
" Làm gì mà ủ rũ thế đi pha cho tôi một cóc cà phê đi."
Tiểu Khuê rời khỏi bàn làm việc đi pha cà phê cho Chí Thượng, một lúc sao Tiểu Khuê đem cà phê vào đưa đến trước mặt Chí Thượng hắn đang tập trung làm việc một lúc sao mới cầm lấy cốc cà phê lên uống, uống một ngụm hắn đã phun ra ngoài áo sơ mi trắng đã dính đầy cà phê, Chí Thượng khó chịu nói với Tiểu Khuê.
" Cô cho muối vào hay sao mà mặn thế."
Tiểu Khuê khó hiểu cô đi đến cầm cốc cà phê lên uống một ngụm cũng liền phun ra như Chí Thượng.
Lúc này Tiểu Khuê mới chợt nhớ ra vì lúc nảy mãi suy nghĩ đến những lời mấy cô nhân viên nói xấu mình nên cô đã không để ý là mình bỏ đường hay là muối, Tiểu Khuê cười ngây ngốc nói với Chí Thượng.
" Tôi xin lỗi tôi sẽ đi pha lại cốc khác cho anh."
Chí Thượng tỏ vẻ không hài lòng nói.
" Chiều nay tôi có một buổi gặp mặt đối tác quan trọng áo đã dính đầy cà phê thì phải làm sao đây."
Tiểu Khuê di chuyển mắt xuống áo của Chí Thượng đúng là đã bị dính cà phê cô vội vàng lấy khăn giấy đem đến ngồi xuống lau cho Chí Thượng nhưng hai người không để ý là tư thế của mình lại khiến cho người khác rất hiểu lầm, Lưu Đức đi vào định rủ rê Chí Thượng tối nay cùng nhau đến đấu trường đua xe nhưng vì quá thân thiết với Chí Thượng anh ta xông vào phòng mà không hề gõ cửa, nhìn thấy người ngồi trên người ngồi dưới trong đầu Lưu Đức liền hiện lên suy nghĩ đen tối anh ta nói.
" Tôi xin lỗi vì đã quấy rầy hai người.".
Nói rồi anh ta vội vàng đóng cửa lại rồi chạy đi mất Chí Thượng bị Tiểu Khuê lau đến mức cảm thấy nhột nên đã đẩy cô ra nói.
" Được rồi sẽ không ra đâu cô đúng là phiền phức."
Tiểu Khuê cảm thấy vô cùng có lỗi cô lên tiếng đề nghị.
" Để tôi đi mua áo mới cho anh thay cứ ngồi đây đợi đi tôi đi rồi sẽ quay về liền."
Nói rồi cô quay người rời đi, Chí Thượng lớn tiếng nói.
" Tôi chỉ mặc hạng cao cấp thôi đấy."
Tiểu Khuê gật đầu nói.
" Được rồi tôi sẽ mua hàng cao cấp cho anh."
Cô đi đến một cửa hàng chuyên bán đồ nam vô cùng sang trọng, Tiểu Khuê bước vào bên trong nhân viên đã vô cùng niềm nở với cô, Tiểu Khuê đi dạo xung quanh tìm áo sơ mi cho Chí Thượng nhưng nhìn vào giá cô liền bị hoa mắt và nói thầm.
" Trời ơi sao mà đắt thế, bằng cả tháng lương của mình thôi cứ mua đại ở một sạp hàng nào đó chắc anh ta sẽ không biết đâu."
Tiểu Khuê đi đến quầy lễ tân ngại ngùng nói.
" Lần sao tôi sẽ ghé lại bây giờ tôi có việc gắp phải đi mong cô thông cảm."
Nói rồi Tiểu Khuê quay người rời đi, cô đi đến một sạp hàng bán đồ cho nam với giá cả vô cùng bình dân, Tiểu Khuê tìm một chiếc áo sơ mi vừa cỡ với Chí Thượng nhưng cô cũng lựa loại tốt nhất nhưng rẻ hơn trong cửa hàng lúc nãy gắp mấy lần, Tiểu Khuê năn nỉ cô chủ tiệm ủi phẳng chiếc áo giúp mình cô sẽ trả tiền thêm công.
Sau khi mua xong Tiểu Khuê tức tốc chạy về lại công ty đưa chiếc áo cho Chí Thượng hắn hoài nghi hỏi Tiểu Khuê.
" Cô mua áo của nhãn hàng nào vậy?"
Tiểu Khuê đơ người khi bị hỏi như thế cô cố gắng bào chữa.
" Cửa hàng nào không quan trọng nó vô cùng đắt đấy mau mặc vào đi."
Tiểu Khuê không muốn Chí Thượng hỏi vặn vẹo mình thêm nữa cô vội vàng đi đến giúp Chí Thượng cởi cúc áo, hắn đơ người vì hành động của Tiểu Khuê, lúc này cô mới thấy mình hơi hấp tấp nên cười giải vây cho bản thân nói.
" Xin lỗi tôi chỉ muốn giúp anh thôi này anh mặc vào đi."
Tiểu Khuê quay lưng lại để Trạch Hạo thay áo thay xong hắn gọi Tiểu Khuê đến.
" Này đến đây thắt lại cà vạt cho tôi."
Tiểu Khuê đi đến cầm chiếc cà vạt đeo vào cổ áo cho Chí Thượng cô cận thận thắt chiếc cà vạt thật chỉnh chu, lại một lần nữa Lưu Đức quay lại nhìn thấy hai người vẫn chưa xong việc thì anh ta bất lực nói.
" Cậu đúng là thể lực tốt thật đấy."
Chí Thượng nhìn Lưu Đức nói.
" Đừng nói nhảm đến đây có việc gì?"
Lưu Đức đi đến ghế ngồi rồi nói.
" Tối nay đến đấu trường không?"
Chí Thượng: " Máy giờ?"
Lưu Đức: " Như cũ thôi."
Chí Thượng: " Được."
Tiểu Khuê mang cốc nước đến mời Lưu Đức anh ta nhìn cô từ trên xuống dưới rồi trả lời
" Cám ơn cô."
Tiểu Khuê gật đầu rồi đi đến bàn làm việc, Lưu Đức vươn người lên nói nhỏ với Chí Thượng.
" Xin đẹp mà thân hình còn hấp dẫn như thế bảo sao cậu không dẻo dai cho được."
Chí Thượng nhìn Lưu Đức như tên bin thái rồi đuổi anh ta ra về.
" Được rồi về đi tối gặp đừng có ở đây nhìn ngó vợ của người khác nếu muốn đi tìm một cô vợ kết hôn đi."
Lưu Đức lắc đầu nói.
" Không tới không muốn bị trói buộc giống như cậu."
Nói rồi anh ta quay người rời đi..