Buổi chiều tan làm Chí Thượng bảo Tiểu Khuê về nhà trước còn mình sẽ đến nhà của Vân Tường, Chí Thượng muốn nhân cơ hội này làm rõ mọi việc với cô ta, hắn mở cửa bước vào bên trong nhà một bầu không khí ám muội đã được Vân Tường sắp xếp từ trước, cô ta ăn mặc gợi cảm chuẩn bị một bàn tiệc đi đến bên cạnh Chí Thượng đưa tay lên vuốt nhẹ gương mặt của hắn, Chí Thượng thừa biết Vân Tường muốn gì hắn đẩy cô ra nói.
" Gọi anh đến đây có việc gì không?"
Vân Tường nũng nịu nói với Chí Thượng.
" Em nhớ anh nên muốn tạo bất ngờ cho anh, đi đến bàn ăn dùng bữa với em đi.
"
Chí Thượng bị Vân Tường đẩy đến bàn ăn hắn ngồi xuống như không động vào một miếng thức ăn nào, Vân Tường nâng ly rượu lên nói với Chí Thượng.
" Uống với em một ly đi.
"
Chí Thượng cầm ly rượu lên uống một ngụm rồi đặt ly rượu xuống, Vân Tường cảm thấy hắn ngày càng xa cách với mình khiến cô ta không hài lòng.
" Anh còn nhớ khoảng thời gian chúng ta bên nhau không! "
Cô ta chưa kịp nói hết câu đã bị Chí Thượng ngăn lại.
" Đủ rồi bây giờ anh đã có vợ nên việc qua lại của chúng ta để người khác biết sẽ không hay đâu từ nay em đừng đến tìm anh nữa.
"
Nói rồi Chí Thượng đứng lên quay người rời đi, Vân Tường liền tức giận nói.
" Chẳng phải giữ anh và cô ta chỉ là kết hôn trên danh nghĩa thôi sao.
"
Chí Thượng quay lại hỏi.
" sao em lại biết vấn đề đó?"
Vân Tường đắc ý nói.
" Chuyện gì liên quan đến anh mà em không biết nếu hôm nay anh rời khỏi đây thì em không chắc mình sẽ làm gì đâu.
"
Chí Thượng lạnh lùng nói.
" Em đã khác xưa rất nhiều bây giờ còn muốn đe doạ anh à.
"
Nói rồi hắn không muốn đôi co với cô ta nữa mà bước đi thật nhanh, Vân Tường tức giận đập nát ly rượu, Chí Thượng nghe tiếng đỗ vỡ nên bất giác quay lại Vân Tường không hề sợ hãy cô ta lấy một mảnh thủy tinh cứa vào cổ tay mình xem như là một sự đe doạ với hắn, Chí Thượng vội vàng chạy đến nói.
" Em bị điên rồi sao.
"
Vân Tường bắt đầu vào vai diễn của mình, cô ta khóc lóc ôm chầm lấy cổ của Chí Thượng nói.
" Anh không còn yêu em như trước nữa bây giờ anh đã bắt đầu có tình cảm với cô vợ mới của mình rồi phải không em đau lòng lắm.
"
Chí Thượng thở dài nói.
" Đến bệnh viện băng bó vết thương trước đi.
"
Trong khi Vân Tường được bác sĩ băng bó vết thương Chí Thượng đã gọi Lưu Đức đến để đưa cô ta về nhưng Lưu Đức không đồng ý, Chí Thượng tức giận nói.
" Là cậu đã nói cho Vân Tường biết bí mật của tôi có đúng không đúng là đồ nhiều chuyện mau đến đây ngay đợi cô ấy băng bó xong thì đưa cô ấy về, tôi có việc phải đi trước.
"
Lưu Đức bị Chí Thượng quát liền lập tức lái xe đến bệnh viện Vân Tường đi ra không thấy Chí Thượng đâu liền nỗi giận đùng đùng tự bắt taxi về để lại Lưu Đức đứng đó như người vô hình.
Chí Thượng lái xe về nhà hắn không muốn Tiểu Khuê lại phải đợi cửa chờ mình về mà ngủ trên sofa, Chí Thượng mở cửa đi vào bên trong phòng hắn không nhìn thấy Tiểu Khuê đâu thì vô cùng hoang mang đi xung quanh tìm cô, Tiểu Khuê đang đứng bên ngoài ban công hóng gió cô thả tóc dài còn mặc đồ màu trắng còn đang đắp mặt nạ, Chí Thượng vừa đưa tay vén màn cửa qua một bên thấy Tiểu Khuê gương mặt trắng bệch hắn liền giật thót mình lùi lại tình cờ vướng chân vào chậu hoa đặt cạnh cánh cửa mất thăng bằng té ngã Tiểu Khuê liền túm lấy tay của Chí Thượng để giúp hắn nhưng không ngờ hắn quá nặng so với sức của cô nên Tiểu Khuê cũng bị ngã theo cô nằm đè lên người Chí Thượng vô tình hai người chạm môi nhau, Tiểu Khuê mở to mắt má cô đỏ ửng lên, kéo miệng của Chí Thượng cong lên gương mặt đầy thích thú, hắn bắt đầu giở trò ôm chặt lấy Tiểu Khuê làm cho cô không có cách nào đứng lên được, cô tức giận đánh vào ngực của Chí Thượng, hắn liền cắn nhẹ lên môi dưới của Tiểu Khuê khiến cho cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, Tiểu Khuê lấy hết sức đập mạnh đầu mình vào đầu của Chí Thượng khiến cho hắn đau đớn mà thả cô ra, Tiểu Khuê ngồi dậy cô tức giận đá và cậu em quý giá của Chí Thượng khiến cho hắn tái xanh mặt nằm rên rỉ, Tiểu Khuê cười đắt ý nói.
" Đáng đời anh tên bin thái đừng hòng đụng đến tôi.
"
Chí Thượng nhưng nhận được lời thách thức của Tiểu Khuê cô vừa bước chân đi đã bị hắn túm lấy cổ chân ngã nhào xuống sàn đầy đau đớn, hai người cứ cư xử với nhau như hai đứa trẻ con thay phiên nhau trả đũa không có hồi kết.
.