Nó mở điện thoại, bấm một dãy số dài. Bấm nút gọi, nó đưa lên tai.
-Mấy tháng rồi mà mày mất tích ở đâu vậy con….
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia bực mình hét to.
-Thu xếp đi, mai về quản lí chi nhánh bên này cho tôi.
Nó nói xong thì dập máy hẳn cho cái người ở bên kia không nói được một lời nào. Người phụ nữ ở đầu dây bên kia thầm rủa nó "cái đồ chết tiệt..."
-----------------
-Phong, anh về đây làm gì?
-Anh….anh…về thăm em….
Ở đằng sau trường, Phong bị khuôn mặt lạnh băng của nó làm sợ. Nó nhìn thẳng vào đôi mắt đen tuyền của Phong thì lại dịu xuống. Đối với nó, tình cảm và gia đình là thứ mà nó quý trọng nhất nên khi ở Thiên, Mẫn và Phong lại làm nó trở nên đáng yêu hơn.
-Em có chuyện gì giấu anh?
Phong lại gần nó, khẽ thở dài vì khuôn mặt xanh xao của nó dạo này.
-Anh giúp em chuyện này được không?
Đôi mắt sâu không đáy thờ ơ nhìn lên trời.
-Được.
-Chi nhánh ở bên này mất khá là nhiều tài liệu. Anh….
Chưa nói hết câu, Phong nhảy vào giành câu của nó.
-Ok…ok anh biết rồi.
---------------------
Chiều về, căn biệt thự lại trở nên vắng vẻ. Cũng cuối năm rồi, cho nên là nó cho mấy người làm nghỉ về quê ăn tết.
-Tập hợp.
Giọng nó vang vọng khắp căn biệt thự, phút sau trong phòng khách đã góp mặt đầy đủ của các nhân viên dọn vệ sinh bao gồm(Triệu Hoàng Anh, Lâm Hạo Phong, Lãnh Bảo Thiên và Lãnh Trâm Mẫn Mẫn). Mỗi người một vẻ, người thì cầm chổi người cầm phất trần… và tất cả đều mặc đồng phục của nhân viên dọn vệ sinh
-Sao anh ở đây?
Nó nhìn hắn một cái.
-Hắn ta giúp anh một vài việc ấy mà.
Phong nói đỡ hộ hắn.
-Thôi, mặc kệ. Điểm danh quân số.
-.-nó nói
-.-Mẫn Nhi
-.-Thiên
-.-Phong
-.-Hắn.
Tất cả điểm danh xong một loạt nó bắt đầu phân công việc cho từng người.
-Thiên.
-Dạ.
-Cầm chổi đi quét từ tầng trên xuống, trừ phòng chị ra.
-Mẫn Nhi.
-Có Mẫn!
-Sắp xếp lại phòng khách và phòng bếp.
-Anh Phong.
-Có anh.
-Phiền anh ra ngoài sân quét lá…..
-Còn anh…anh nữa…-hắn nhảy chồm chồm lên đòi làm
-Anh á hả…Ra ngoài vườn tưới hoa
-Yes mađam.-tất cả bốn người ở đó đồng loạt hô, tuân lệnh bà chủ. Bà chủ là thượng đế.
Tất cả mọi người đều bắt tay vào công việc của mình, nó cầm một cây phất trần tiến lại phòng thờ của mẹ. Tự tay nó dọn dẹp lại, dọn thật sạch nơi này.
Hắn đi ra vườn, tay cầm bình tưới nước tiến lại gần mấy bông hoa. “Nhà gì mà trồng lắm hoa vậy?” đó là suy nghĩ của hắn. Lặng lẽ hắn lại cầm bình phun nước tưới mát cho những bông hoa đang mơn mởn ở bên kia.
Thiên thì cắm cúi mà quét, quét lấy quét để quét cho bằng sạch thì thôi.
Mẫn Nhi còn bé nên nó cho làm việc nhỏ, sắp lại bàn ghế thu gọn mấy tờ báo rồi một vài việc nữa là được. Còn Phong công tử thì vẫn cặm cụi quét mấy cái lá khô ở ngoài cổng.
-------Tua đi, tua nào…-------
Sau khi dọn dẹp xong phòng thờ của mẹ nó, nó mở cửa xuống tầng hầm của ngôi nhà. Ở đằng sau bức tranh hoa tulip được thêu bằng lụa là một cánh cửa bằng sắt. Nó bấm mật mã rồi đi xuống tầng hầm, phía dưới được chia làm khu: một khu chứa vũ khí, một khu chứa tài liệu và một khu đường hầm bí mật. Nó đi qua khu chứa vũ khí, xem lại những khẩu súng tối tân nhất vuốt nhẹ. Nơi này cũng khá là lâu rồi không để í tới. Cũng khá là lâu chưa có ai động chân vào trừ nó.
--------Lại tua, tua nhanh đi….-------
-Mọi người vất vả rồi.
Tiếng Mẫn Nhi ở trong bếp vọng ra. Ai nấy đều thở mệt vì lần đầu phải làm việc nhà. Ngay lập tức, mấy bà lao công từ từ đi vào phòng bếp. Hôm nay đặt biệt cô công chúa của nhà này sẽ trổ tài nấu cho mấy nhân viên dọn vệ sinh này một bữa cho ra hồn.
~~~~~~HẾT
-Đã lâu lắm rồi.... nay ta quay lại viết cho mấy bạn đọc giả xem(chấm nước mắt)
-Ok ta sẽ chăm viết cho mấy bạn đọc..... bái bai.~Thân: Vy~