Sáng hôm sau, Đá chờ Sữa Chua ở bên ngoài cùng đi học.
Sữa Chua sợ hôm nào Đá cũng gặp ba mẹ thì có ngày họ sẽ lôi cổ anh vào nhà ngồi, mà vào rồi thì quan hệ của hai người có thể sẽ lộ tẩy. Do vậy Sữa Chua nói với anh sáng đến thì đứng ngoài chờ rồi cậu sẽ đi ra.
Đá thấy Sữa Chua đi ra thì kéo tay cậu lại, đan chặt vào nhau, nắm lấy bàn tay nho nhỏ mềm mại của cậu, Đá cười hỏi: "Sáng nay muốn ăn gì nào?"
"Ăn bánh bao có được hơm?" Vũ nói khi trò chuyện thì phải thêm những từ như vầy cuối câu, sẽ khiến cậu trở nên dễ thương hơn.
Đá chẳng mảy may quan tâm đến sự thay đổi bé xíu ấy, anh xoa xoa bầu má so với bánh bao còn mềm hơn của cậu, tâm trạng rất tốt nói: "Được."
Ăn sáng xong xuôi, Đá lại tìm nơi vắng vẻ đòi Sữa Chua nụ hôn chào buổi sáng.
Thuốc ức chế liều mạnh của hai đứa đã hoàn toàn mất hiệu lực do kì phát tình qua lâu lắm rồi, nên mọi hành động đều phải có chừng mực, không phải muốn cưỡng là cưỡng được như lần nào đó... Đá thì không nói, nhưng Sữa Chua bị ép chắc chắn sẽ thả ra nồng độ tin tức tố cao hơn bình thường.
Đến lúc đó, ai biết Đá có nhịn được không hay một ngụm nuốt cậu vào bụng.
Để đảm bảo an toàn thì trước khi hôn Đá đều phải hỏi Sữa Chua trước, như bình thường, cậu sẽ bẽn lẽn gật gật đầu để Đá muốn làm gì thì làm. Nhưng lần này...
Sữa Chua lắc đầu!
Đá sửng sốt đến nỗi không biết nói gì, phải biết từ lúc hẹn hò tới giờ cậu chưa từng từ chối anh bất kì một việc nào cả, vậy mà lần này... Lòng như lửa đốt, Đá hỏi: "Hôn nhẹ một cái thôi, không được sao?"
Sữa Chua mím môi, lắc lắc đầu.
Vũ nói đây là "lạt mềm buộc chặt", thi thoảng phải tỏ ra không quan tâm, không phối hợp, mới khiến người ta không chán mình.
Vẻ mặt của cậu khiến Đá hiểu lầm thành không thích, em ấy chán ghét bị hôn như vậy ư? Đá giơ tay xoa xoa đầu cậu, trong lòng ngổn ngang những câu hỏi, sau cùng anh chỉ nói: "Vậy thôi, đi học nhé."
Sữa Chua gật đầu, trên đường đi mấy lần ngẩng đầu lên len lén nhìn anh thì chỉ thấy biểu tình Đá vẫn ôn hòa như thường, thấp thỏm lo lắng không biết mình làm như thế có tác dụng không nữa.
Trưa hôm đó HHH lại đến, cô che miệng cười, đôi mắt cong cong thành vần trăng vô cùng xinh đẹp: "Có vài chỗ em còn chưa rõ, làm phiền hai người một hôm nữa nhé."
Chuông báo động trong lòng Sữa Chua kêu vang, cậu nhìn Đá bên cạnh chờ ý của anh.
Đá nhìn qua vẫn bình thường nhưng thật ra trong lòng anh đang rối thành một cuộn len. Chuyện Sữa Chua từ chối sáng nay trở thành một đả kích vô cùng to lớn với Đá, anh vẫn đang nghĩ xem rốt cuộc vấn đề ở chỗ nào.
Khi Sữa Chua chọc nhẹ vào lưng anh thì Đá mới để ý đến HHH trước mặt, anh ừm ờ cho qua rồi quay lưng xuống canteen.
Sữa Chua chạy theo sau anh, trước khi đi còn quay lại cho HHH một cái nhìn đầy cảnh giác.
Hôm nay Đá có vẻ mất tập trung nên hầu như chỉ có em gái kia nói, nhưng trong mắt Sữa Chua thì cũng chẳng khác gì hôm qua, cậu không chen nổi một câu nào.
Sao Vũ không dạy cậu tuyệt chiêu nào dùng được lúc ăn cơm nhở?
Cẩn thận nghĩ lại, hình như hắn có nói một câu: "Quan trọng là tự mình phát huy tùy hoàn cảnh, đừng dựa dẫm nhiều vào lý thuyết."bg-ssp-{height:px}
Sữa Chua cắn đũa suy nghĩ một hồi, cuối cùng không nghĩ được gì hơn, đành học theo trong phim truyền hình buổi tối xem cùng ba mẹ.
"Ôi chả lá lốt này ngon ghê, cậu ăn thử xem."
Dứt lời cậu quay người gắp miếng chả đến bên miệng Đá, trong lòng liên tục lẩm nhẩm "ăn đi" "ăn đi mà".
Hồn Đá vẫn còn đang treo ngược cành cây, anh thấy đồ ăn đưa tới miệng thì vô thức há miệng ngậm lấy nhai nhai, cho tới khi nếm được mùi vị thức ăn mặn ngọt lan tỏa nơi đầu lưỡi mới giật mình tỉnh lại.
Nhìn kĩ lại, thỏ trắng vừa đút mình ăn hả? Em ấy có bao giờ chủ động thế này đâu?
Đôi đũa của Sữa Chua vẫn đang lơ lửng giữa không trung, đôi mắt tròn xoe nhìn Đá đầy vẻ chờ mong, bộ dạng vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu như đang lấy lòng.
Nào có một chút chán anh ghét anh? Lông mày Đá hơi nhướn lên, trong đầu lướt qua một lượt những sự việc xảy ra ngày hôm nay, nghĩ đến một khả năng...
Đá cười: "Ngon lắm."
Nghe vậy, Sữa Chua vui vẻ nở nụ cười, đồng thời cũng len lén liếc nhìn HHH phía đối diện. Nói vài câu với anh ấy thì có gì to tát, tôi còn có thể đút đồ ăn cho anh ấy kia, hứ.
Đá là người ăn xong đầu tiên, anh đứng dậy: "Tôi đi mua chút đồ."
HHH: "Anh mua gì vậy?"
Đá nhìn Sữa Chua: "Mua cho cậu ấy một hộp sữa chua."
HHH tỏ ra bất ngờ, vừa nhìn Sữa Chua vừa nói: "Thật là trùng hợp, em cũng thích ăn sữa chua." Nói xong ánh mắt lại chuyển lên người Đá: "Nếu tiện anh mua hộ em hai hộp nhé."
Đá gật đầu, đang định đi thì góc áo bị một bàn tay nhỏ níu lại.
Sữa Chua: "Mình muốn ăn ba hộp." Tuyệt đối không thể thua em gái kia!
HHH: "Em nghĩ lại rồi, mua giùm em bốn hộp."
Sữa Chua: "Mình... mình ăn năm hộp."
HHH: "Sáu hộp đi ạ."
Sữa Chua: "Mình muốn bảy hộp!"
Đá gỡ tay Sữa Chua ra khỏi áo mình, đồng thời nhéo nhéo lòng bàn tay mềm mại của cậu, ánh mắt đong đầy ý cười dịu dàng: "Em ăn hết được sao?"
Sữa Chua hoang mang: "Chắc... chắc là được."
Đến mức này thì Đá cũng đã đoán được lí do Sữa Chua liên tục hành động kì lạ. Lúc này anh cảm thấy vừa ngọt ngào vừa bất lực, thầm nghĩ cậu thật là ngốc. Đá kéo Sữa Chua đứng dậy ra khỏi canteen, chỉ để lại cho HHH một câu: "Bọn anh đi trước."