Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

chương 250

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh lắc lắc đầu, hôm này có chút không bình thường, không những quay đầu chóng mặt, tai cũng không tinh lợi nữa

Anh nhanh chóng trở lại văn phòng, ngón tay ở trên bàn phím máy tính không ngừng nghỉ gõ, rất nhanh màn hình xuất hiện một khuôn mặt tuấn tú khí thế bất khả chiến bại, cái người Tạ Mạc này trông cúng không tồi à!

Lại nhìn xuống lý lịch của anh ta, tốt nghiệp thạc sĩ trường đại học Kiếm Kiều, nhà thiết kế kiến trúc có tiếng, thiết kế sản phẩm đến cả anh cũng cảm thấy không tồi, đối tượng xem mắt của cô ấy so với tưởng tượng của anh ưu tú rất nhiều

“Lâm Trí Hiểu đây là có may mắn lớn rồi, chỉ là tên gọi không được quá ổn, Tạ Mạc...” Thích Thịnh Thiên lười nhác dựa vào ghế phía sau, ánh mắt nhìn chằm chằm hai chữ Tiết Mạc, tự động biến thành Tạ Mạc

Cô ấy thích kiểu người đàn ông như thế này sao? Vì anh ta còn dồn hết tâm trí thay đổi kiểu tóc

Có đẹp trai như anh không? Lâm Trí Hiểu ánh mắt kiểu gì vậy!

Anh bỗng nhiên cảm thấy rất không thoải mái, nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, giống như người trong đó sẽ nhảy ra ngoài vậy

Sau một hồi lâu, anh ném con chuột máy tính sang một bên, từ trên ghế đứng dậy, bỏ đi!

Anh cần phải đi ra ngoài hạ hỏa tĩnh lặng

......

Liêu Vi giấu diếm đến bệnh viện làm xét nghiệm, cô xờ lên phần bụng bằng phẳng của mình, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ,

Nhưng mà khi nghĩ tới Âu Dương Lập đã rất lâu không về nhà, nụ cười trên mặt cô lại từ từ biến mất

Trước đây ở bên ngoài điên rồ anh ta vẫn quay trở về nhà, nhưng bây giờ đêm không về đã trở thành thói quen

Bàn tay đang xoa trên bụng bỗng nhiên nắm chặt, đều là do cái con tiểu tiện nhân Hòa Miêu đó, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta

Cô bây giờ phải giữ thai không thèm so đo với cô ta, còn 1 tháng nữa, 3 tháng thì ổn định rồi, đến khi đó cô mới từ từ tính sổ với cô ta

Đến khi có đứa con trong tay, có Tào Lệ Phi chống lưng cho cô, xảy ra chuyện cô cũng không sợ

Đi ra khỏi bệnh viện, cô ngẩng mặt lên đón làn gió lạnh thổi qua, tối hôm qua rơi không ít tuyết, trong làn gió thổi đến dường như đều có chút bông tuyết bay phảng phất

Cô nhún nhún vai, thắt chặt thêm chút chiếc khăn trên cổ, từ từ bước đến bên cạnh xe, vừa đi đến bên cạnh xe mới đặt tay lên tay nắm cửa, vẫn còn chưa kịp mở cánh cửa ra, phía sau lưng xuất hiện hai người đàn ông

Cô giật mình muốn hét lớn, vừa mới mở miệng, thì bị nhét chiếc khăn vào, bịt chặt lấy miệng của cô, sau đó hai người tốc độ nhanh dùng dây thừng buộc chặt tay chân của cô, bế cô lên đi đến chiếc xe thùng ở bên cạnh

Lúc này ở bãi đỗ xe không có ai hết, hoàn toàn không có chú ý đến chuyện bọn họ bên này phát sinh

Liêu Vi sợ hãi nhìn hai người đàn ông trước mặt, cô cơ bản không quen biết bọn họ, đây rốt cuộc là chuyện gì? Là ai muốn hại cô?

Cơ thể bị ném vào trong thùng xe không thương tiếc, chiếc xe nhanh chóng lái đi

Sau 20 phút, chiếc xe ở tầng hầm khu vực vắng lặng, ở đây có một chăn nhà đã cũ kỹ, nhìn thôi biết chắc không có ai ở

Hai người đó mở cánh cửa xe ra, cô co rúm bờ vai không ngừng lắc đầu, “u u u u!u.....ưm....”

Cô không ngừng lùi về phía sau thu mình lại, hai người đo không lưu tình đánh lên người cô một cái, bạo lực lôi kéo cô, cả cơ thể của cô bị rơi xuống nền đất lạnh giá

Cô muốn ôm lấy bụng, nhưng mà tay của cô bị buộc rồi, cô kinh hãi lắc đầu, hai người đàn ông này nhìn rất ngang tàng bạo ngược, chẳng nhẽ muốn làm cái gì với cô sao?

Rốt cuộc là ai muốn đối phó như thế này với cô?

Hai người đó nhìn nhau, một người nhấc tay của cô, một người túm lấy chân, bước nhanh đi đến chỗ càng yên lặng hơn, trong cái ngõ nhỏ không người, người cứu cô cũng không có

“A...” cơ thể của cô bị ném xuống đất, tính phản xạ cô hét lên, chiếc khăn trong miệng nhổ bỏ, “các người là ai? Rốt cuộc là ai ra lệnh cho các người? Tha cho tôi, tôi sẽ cho các người số tiền gấp 10 lần”

“Xin lỗi, người đó nói rồi, nếu như cô nói lời như thế này, chúng tôi sau khi trở về cô ta sẽ cho chúng tôi gấp 20 lần, vì vậy cô yên tâm đi! Chúng tôi sẽ không tha cho cô đâu” người đó nói xong lại lại đã một cái mạnh về phía bụng của cô, lực mạnh vô cùng

“A a a...” cô gào hết sức

“Không đâu! Cầu xin các người đừng mà!”cô bởi vì đau xót xé lòng, cơ thể không ngừng lùi về phía sau, nhưng cô thực sự rất đau, cơ thể không có chút sức lực nào cả, hoàn toàn đấu lại không nổi hai người đàn ông trước mặt

“A!” người đàn ông kia lại đá một cái vào cô, mà bọn họ lại cùng đá vào một vị trí, mục đích rất rõ ràng, là đứa con của cô

Ngoại trừ cô chỉ có Bùi Dĩ Hàn biết, cô ta dám dùng thủ đoạn này để trả thù cô!

“A...” nước mắt của cô từ đuôi mắt tuôn trào, trong làn gió lạnh của mùa đông thổi qua, chỉ có nước mắt của cô là ấm nóng

Không đúng, còn có máu tươi chảy ra bên ngoài từ trong cơ thể của cô, từng chút từng chút từ trên người cô từ từ rút ra

“Đừng! Cầu xin các người đó! Đừng, tha cho tôi đi! Đây là một mạng người à!” cô sớm đã không còn ở vị trí cao cao như ngày thường nữa, cô bây giờ chỉ muốn bảo toàn đứa con của cô

Đứa trẻ là lá bài cuối cùng của cô, đứa trẻ không còn nữa, cô sớm muộn sẽ bị Âu Dương Gia đuổi ra khỏi nhà

“Âu Dương phu nhân, rất xin lỗi, người đó tiền tài thay người cứu hạn, chúng tôi cũng là không có cách nào khác mà thôi!” bọn họ cũng không có dùng cách khác khiến cô sảy thai, chỉ là lập đi lập lại đá lên trên bụng của cô

Bọn họ là cố ý, cách này chẳng lẽ là Bùi Dĩ Hàn sai bọn họ làm, để cô nhìn rõ ràng đứa con từ trong người cô sảy mất

Con của cô à!

Đứa con đáng thương của cô, cô vẫn còn chưa nói với bố đứa trẻ, làm sao đã phải rời cô mà đi chứ!

Bùi Dĩ Hàn, cô đối với tôi bất nhân, đừng trách tôi đối với cô bất nghĩa!

“A.....” tiếng thét vang khắp bầu trời, cô cảm thấy ý thức của bản thân cũng từ từ mơ hồ, cuối cùng là nhắm đôi mắt lại

Hai người kia nhìn thấy trên nền đất trắng toát từ từ chảy ra vết tích của máu đỏ, lại nhìn một cái người phụ nữ hôn mê, bị thương nặng như thế, đứa trẻ khẳng định không bảo toàn rồi

Một người lập tức lấy điện thoại ra, nhấn gọi đi, âm thành rất lớn hồi báo lại cho đầu bên kia, “cô Bùi Dĩ Hàn, chúng tôi đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, tiền của chúng tôi khi nào thì đưa cho chúng tôi? Cô Bùi thật sự là rộng lượng, được, chúng tôi lập tức đến lấy!”

Ở trong sự phảng phất không rõ, cô nghe thấy cuộc điện thoại của người đàn ông đó, ba từ Bùi Dĩ Hàn giống như là lời nguyền truyền vào tai của cô

Cô cảm nhận được cơ thể của mình bị nhấc lên, lại bị nhét vào trong thùng xe, sau đó càng không có ý thức nữa

Khi cô tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện, bên cạnh của cô chỉ có một cô hộ lý, nhìn thấy cô tỉnh dậy, lo lắng nhìn cô, “bệnh nhân, rất thương tiếc đứa con của cô không thể bảo toàn”

Cô không có trả lời câu nói của cô ta, ngoảnh đầu nhìn ra cảnh sắc bên ngoài, tuyết trắng rơi nhiều, cảnh sắc bên ngoài của sổ đều đã nhuộm một màu trắng toát

Tâm người vĩnh viễn không có trắng toát như thế, cô vẫn nghĩ rằng lần trước Bùi Dĩ Hàn nói khẳng định quả quyết và tùy tiện như thế, cô làm sao mà ngốc nghếch thế này thật sự lại tin cô ta sẽ không động thủ với cô chứ!

Cô không ngừng nhớ lại rất nhiều năm trước, cũng giống tuyết rơi lớn như thế này, cô ngồi ở trong phòng học, nhìn thất Bùi Nhiễm Nhiễm và Âu Dương Lập bước từ từ trong tuyết, Âu Dương Lập cầm chiếc ô che trên đầu của cô, dịu dàng tinh tế nhìn cô ấy

Trên khuôn mặt của Bùi Nhiễm Nhiễm cũng đều là nụ cười nhẹ nhàng, hai người từ nhỏ thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, hoa khôi đại mỹ nữ lạnh lùng quý phái của trường cũng chỉ có ở trước mặt anh ấy mới nở nụ cười như thế

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio