Chương :
“Nhưng anh là Tổng Giám đốc của Đại Thiên, không thể…”
Lục Cảnh Thần đưa tay vuốt ve mái tóc dài của cô, đè nén lại dục vọng trong lòng: “Vậy, tối nay gặp ở nhà…”
“… Vâng.” Diệp Uyển đáp lại, ánh mắt ngượng ngùng chan chứa ý cười, cô khoác vào tay của Lục Cảnh Thần cùng bước ra biệt thự, hai người quả thật là một tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, sự điềm tĩnh của Diệp Uyển kết hợp với sự bá đạo của Lục Cảnh Thần, sự xứng đôi đến tột cùng này tuyệt đối là kiệt tác của ông trời!
Chị Hy không kìm được ngưỡng mộ: “Thật là trai tài gái sắc mà, nếu có kịch bản phù hợp mời hai người xuất diễn, phòng vé chắc chắn sẽ mua may bán đắt.”
“Đi thôi.” Diệp Uyển mỉm cười lên xe.
…
Họ vội chạy đến đoàn phim, bọn phóng viên cũng nghe tin mà chạy đến.
Trước khi Diệp Uyển bước xuống xe thì họ đã bao vây lại: “Diệp Uyển, cô vắng lặng hai năm, sao lại đột nhiên trở về vậy, có phải liên quan đến sự bất hòa với Hoắc Phong Lãng không?”
“Mối quan hệ giữa cô và Diệp Tâm như thế nào? Sau này chung một đoàn phim có cảm thấy khó xử không?”
Diệp Uyển không lên tiếng trả lời bất kỳ câu hỏi nào mà chỉ lễ phép vẫy tay với các phòng viên, sau đó bước vào cửa chính khách sạn, đây mới là phong thái của Ảnh hậu!
Sự tao nhã dịu dàng của cô trông vô cùng đẹp mắt trong ống kính, tựa như nàng tiên bước ra từ trong giấc mơ, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Sau khi gặp mặt với từng nhân viên trong đoàn phim, đạo diễn Trần bước về phía Diệp Uyển: “Chào mừng sự gia nhập của cô.”
“Cảm ơn đạo diễn Trần đã cho tôi cơ hội này, tôi nhất định sẽ dốc hết sức diễn giải nhân vật này.”
Vào lúc Diệp Uyển gặp mặt với những người trong đoàn phim, trong phòng làm việc Tổng Giám đốc Đại Thiên, Lục Cảnh Thần đã ban hành một mệnh lệnh: “Sắp xếp vệ sĩ bí mật bảo vệ Diệp Uyển, không được để bất kỳ nhân viên khả nghi nào có cơ hội tiếp cận cô ấy!”
Anh hiểu rõ hơn ai khác về những âm mưu trong giới này.
Diệp Uyển xuất diễn nhân vật này sẽ trở thành cái gai trong mắt của một số người.
Vào lúc Diệp Uyển đã gặp mặt đạo diễn, chuẩn bị vào chỗ ngồi thì có vài diễn viên nghi ngờ sự chân thành của cô: “Không lẽ lại muốn hãm hại đoàn phim nữa à? Chuyện mạo danh thay thế lần trước đã đủ tồi tệ rồi.”
“Nói ít vài câu đi, người ta dù sao cũng là vợ chưa cưới của Tổng Giám đốc Giải trí Huy Hoàng, có người chống lưng đấy! Muốn ai đó biến mất trong giới giải trí là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Cách đó không xa, Diệp Tâm trông ngóng mọi thứ với vẻ đầy khinh bỉ: “Diệp Uyển, dù cô có vào được đoàn phim thì sao, vẫn định sẵn bị tôi giẫm dưới chân mà thôi!”
Đạo diễn Trần ho nhẹ một tiếng, ngăn những người đó nói tiếp.
“Đây là chuyện của tôi, hãy để tôi tự xử lý.”
Diệp Uyển mỉm cười dịu dàng, quay người lại nhìn những tên diễn viên đó: “Vì lý do cá nhân của tôi ảnh hưởng đến tiến độ làm việc của mọi người, tôi rất xin lỗi, ở đây, tôi chân thành nói với mọi người một tiếng xin lỗi.”
Thái độ của cô hoàn toàn không chút sai sót nào, dù sao thì mọi người cũng đã nhìn thấy tin tức trên mạng, tuy đến bây giờ sự việc đó vẫn chưa được làm rõ hoàn toàn, nhưng danh tiếng của Diệp Uyển bị tổn hại là sự thật không thể chối cãi, cô chịu đứng ra gánh hết mọi trách nhiệm đã đủ chứng tỏ cho nhân phẩm của cô.
Những tên diễn viên đó đã lấy lợi từ Diệp Tâm nên cố tình làm khó Diệp Uyển.
Nghe cô nói như vậy liền lên tiếng: “Cô nói một câu xin lỗi thì xong rồi sao? Cô có biết bởi những tin xấu đó mà một số nhà đầu tư đã rút vốn không, nếu không phải nể mặt chị Tâm , Tổng Giám đốc Phương cũng sẽ không tiếp tục đầu tư bộ phim này đâu.”