Chương :
Chỉ cần Diệp Uyển vẫn chưa nhìn thấy những đoạn clip đó, hắn ta vẫn còn cơ hội, đợi gạo nấu thành cơm rồi, Diệp Uyển yêu hắn ta như vậy, không thể rời xa hắn ta, cho dù là Diệp Tâm, Hoắc Phong Lãng cũng không thể lo nghĩ nhiều như vậy.
“Kết hôn?” Diệp Uyển không nhịn được cười: “Tối nhớ anh từng nói, phải kéo dài thời gian không biết đến bao giờ, sao, bây giờ hối hận rồi à?”
“Đó là do anh nhất thời tức giận, em đợi anh, anh lập tức qua tìm em!”
“Một mình anh đến, hay đem theo cả Diệp Tâm đến? Đoạn video của các người kích tình như vậy, anh nỡ từ bỏ cô ta sao?” Diệp Uyển hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “Hoắc Phong Lãng, đừng nghĩ tôi là con ngốc.”
“Diệp Uyển, đừng tin những thứ linh tinh trên mạng, anh là do sợ em nghĩ linh tinh, mới đề xuất đăng kí kết hôn, em yên tâm, anh nhất định sẽ giải thích cho em, anh và Diệp Tâm chỉ là quan hệ làm việc, tuyệt đối không có quan hệ ngoài luồng, những bức ảnh và video đó đều là làm giả thôi?”
“Nếu đã như vậy, thì hủy bỏ hợp đồng với cô ta đi, chỉ cần cô ta rời khỏi Huy Hoàng , mới có thể chứng minh quan hệ giữa hai người trong sạch.” Giọng của Diệp Uyển càng lạnh lùng.
“Diệp Uyển, em đừng như vậy, nếu cứ như vậy sẽ tổn thất rất lớn tới công ty. Em cũng biết anh đầu tư bao nhiêu tiền vào đó, em phải ủng hộ sự nghiệp của anh chứ”. Hắn lại dùng cái cớ đó để lấp liếm đi, nếu như có thể, hắn không muốn mất đi Diệp Uyển, cũng không muốn bỏ lỡ Diệp Tâm.
“Vậy thì chúng ta không còn gì để nói nữa.” Diệp Uyển cười nhẹ một tiếng.
“Đừng! Được, anh sẽ cố gắng xử lí nhanh chóng, nhưng em phải đồng ý đi đăng kí với anh.”
Diệp Uyển ồ một tiếng: “Vậy anh nhanh xử lí đi.”
Sau khi Diệp Tâm biết được tin này tuyệt đối sẽ không để Hoắc Phong Lãng đi, vậy…..cô đợi đến ngày bọn họ lục đục với nhau.
……..
Tuy là đã liên lạc với Diệp Uyển, cũng nói với cô chuyện kết hôn, nhưng thái độ xa cách không nóng không lạnh của cô khiến Hoắc Phong Lãng trong lòng bất an.
Trên đường đến chỗ Diệp Tâm, nhìn cửa thang máy, Hoắc Phong Lãng mãi không ấn tầng mà mình cần đến.
Hắn không biết phải mở lời như thế nào với Diệp Tâm.
Diệp Tâm khóc đến mức hai mắt sưng vù, vừa nhìn thấy Hoắc Phong Lãng, liền quay người: “Anh còn đến đây làm gì? Để tôi tự sinh tự diệt nơi này đi!”
Cô vừa khóc, trái tim của Hoắc Phong Lãng lại mềm nhũn.
Hắn không kiềm chế được ôm lấy cô: “Đừng khóc, cẩn thận không làm ảnh hưởng đến thai nhi, Tâm ….Anh hôm nay đến là muốn nói với em, anh tìm được biện pháp giải quyết rồi.”
“Biện pháp gì?” Diệp Tâm từ trong lòng hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên hi vọng.
“Em tạm thời lui về ở ẩn một thời gian, sinh đứa nhỏ ra, đợi sóng gió qua đi, mọi người đều quên đi chuyện này, anh lại giúp em khôi phục lại, khiến em trở thành một nữ minh tinh đắt giá nhất.”
Diệp Tâm ngây ra, đến khi phản ứng lại thì hiểu rằng Hoắc Phong Lãng muốn bỏ rơi cô, cô giữ lấy tay hắn: “Không thể được, em tốn bao nhiêu tâm tư sức lực mới trèo được lên vị trí ngày hôm nay, em tuyệt đối không thể rút lui, em không phải là Diệp Uyển để anh muốn làm làm gì thì làm.”
“Em đang mang thai đứa con trong bụng của anh, nếu anh thực sự độc ác với em như vậy, em sẽ đem tất cả mọi chuyện nói cho kí giả, đến lúc đó, để xem ai chết khó coi hơn.”
Nói về thâm hiểm, Diệp Tâm không hề thua kém bất cứ ai, cô dám câu dẫn Bạc Phong Lãng, thì cũng đã chuẩn bị tốt mọi việc.
“Tâm , anh không có ý đó, nhưng hiện tại ngoài cách này thì không còn con đường nào khác, thưc ra anh đã liên lạc với Nhan Tich rồi, cô ấy đồng ý kết hôn với anh để xóa bỏ những tin đồn, nhưng điều kiện là, em phải rời công ty, anh cũng là bị bức không còn cách nào.”