Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh

chương 106: 106: gần nhau cả đời hai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mạc Thiên Hằng híp mắt, đánh giá cô một phen,

-“Đi thôi, nhớ phải phục vụ Tôn tiên sinh thật tốt!”

Trong khách sạn, rượu cũng không ít, mười vạn một chai, Coco hận không thể cả đêm ở tại đây ra tay kiếm tiền.

Nói ra những lời này xong, Mạc Thiên Hằng khom lưng, một tay bế ngang Diệp Tiêu lên.

Diệp Tiêu khó chịu ôm cổ anh, trong đôi mắt đẹp lộ ra nhợt nhạt.

-“Thiên Hằng, anh bắt nạt em, em không muốn đi......” Cô tựa vào trong lòng anh, nhỏ giọng nói.

Cơ hội báo thù tốt như vậy, bỏ lỡ, về sau sẽ không thể thấy.

Huống hồ, còn quẹt thẻ của ông xã cô mua rượu, không lưu lại xem diễn…… đáng tiếc nhiều lắm nha.

Thế nhưng, Mạc Thiên Hằng đã có chút bất đắc dĩ, cô cái dạng này, quần áo còn có chút hỗn độn, rõ ràng chính là khơi mào hỏa dục của anh, thế nhưng cô còn muốn ở tại chỗ này?

Nghĩ như vậy, Mạc Thiên Hằng càng thêm khống chế không được chính mình.

Phải biết rằng, anh đã cấm dục nhiều năm như vậy, khó có thể tự khống chế tự nhiên cũng là thực bình thường.

-“Tiêu nhi, chúng ta về nhà!”

Mạc Thiên Hằng đè thấp thanh âm dỗ cô, thế nhưng Diệp Tiêu căn bản là không cảm kích,

-“Ông xã, em không muốn đi, em còn chưa ăn no đâu!”

Cô trái lại tự nói xong, khuôn mặt Trần Duyệt bị sợ tới mức xanh mét.

Cô đứng lên, có thế này mới thật cẩn thận mở miệng,

-“Mạc tổng, trước đó đích xác tôi không biết......”

Cô dừng một chút, không biết Diệp Tiêu là vợ Mạc Thiên Hằng, càng không biết, Tôn Càn đối Diệp Tiêu dụng tâm kín đáo.....!

Mạc Thiên Hằng nghiêng mặt qua nhìn cô một cái.

Lúc trước Nhuệ Vũ cùng Trần Duyệt hợp tác qua hai bộ phim, Trần Duyệt làm người anh cũng biết, ít nhất, cô sẽ không hợp mưu với Tôn Càn.

-“Trần đạo diễn, đầu tư « Duyên Đến », Nhuệ Vũ sẽ cho cô một câu trả lời thuyết phục!”

Anh không nhanh không chậm nói, ngụ ý đơn giản chính là, nữ nhân của ta diễn, ta ra tiền!

Trần Duyệt mím môi, sớm biết là hiệu quả này, diễn viên cùng nhà tài trợ đều cùng một chỗ, cô còn nơi nơi tìm nhà tài trợ làm cái gì?

-“Bất quá, cô nên chiếu khán người thật tốt cho tôi, xảy ra chuyện gì, tôi sẽ rút đi đầu tư!”

Giọng anh lạnh băng mà lại trầm thấp, Trần Duyệt sờ cằm, trước đây là anh sơ sẩy, suýt nữa thương tổn Diệp Tiêu.

-“À, đúng rồi, chuyện hôm nay, nhớ phải quản thật tốt cái miệng của các ngươi!”

Giọng anh trầm thấp, không nhanh không chậm, Diệp Tiêu đã quá buồn ngủ, phải biết rằng, nếu ngày mai nha đầu này tỉnh lại, nói anh vi phạm ước định của chính mình cùng cô, Diệp Tiêu khẳng định sẽ tức giận.

Nghĩ như vậy, Mạc Thiên Hằng có chút bất đắc dĩ, tiểu nha đầu này quả nhiên là uống say cái gì cũng không nhớ được.

Anh tựa hồ nhớ được, lần trước cô uống say, anh suýt nữa muốn cô.

Thế nhưng, hôm nay tựa hồ phá lệ không hay ho!

Vốn, ban đêm trăng thanh gió mát, đúng là thời cơ tốt để tạo người, thế nhưng ai biết, vừa đặt cô ở trên giường, tiểu nữ nhân liền xoay người, không an phận nắm lấy cổ áo anh.

Ánh mắt Mạc Thiên Hằng âm lạnh vài phần, nhìn người trước mặt.

Thế nhưng Diệp Tiêu lại không hề phát hiện,

-“Ông xã......”

Cô mềm yếu nhu nhược kêu anh, thân mình nho nhỏ cuộn mình trong lòng Mạc Thiên Hằng, Mạc Thiên Hằng đã có chút nhịn không được cúi người, nhẹ nhàng mà hôn môi cô.

Diệp Tiêu từ trong cổ họng phát ra một tiếng hừ nhẹ, liền ngay cả hô hấp đều ồ ồ vài phần.

Cô có chút động tình, Mạc Thiên Hằng có chút kiềm chế không được, đã không an phận vươn tay muốn cởi bỏ dây lưng trên hông chính mình, ai biết, vừa hôn kết thúc, Diệp Tiêu lại ấp úng,

-“Ô……”

Mạc Thiên Hằng còn đang chần chờ, chợt nghe đến người bên cạnh chân thật nói,

-“Ông xã, anh......!anh tính toán......!Đẫm máu có thể chiến đấu hăng hái sao?”

Lời của cô, khiến cho tay Mạc Thiên Hằng trong giây lát cương cứng ở giữa không trung, dì cả cô đến, điểm này anh là biết, thế nhưng xem bộ dáng cô như vậy, anh nơi nào còn nhẫn được?

Cuối cùng Mạc Thiên Hằng bất đắc dĩ xoay người đi phòng tắm, anh cần giải quyết một chút nhu cầu sinh lý......!

Ào ào rào rào tiếng nước dội vào trên ngực anh, cũng không biết kết quả qua bao lâu, nước ngừng, anh tùy ý choàng một cái khăn tắm, đứng ở bên giường, bọt nước lạnh lẽo trên tóc chảy xuống.

Diệp Tiêu đã ngủ, hành vi mới vừa rồi cô, muốn bao nhiêu mất hứng có bấy nhiêu mất hứng, thế nhưng Mạc Thiên Hằng cũng không có cách mà, anh chính là ham muốn thế nào, cũng không thể xằng bậy mà!

Đang nghĩ tới, giống như mơ hồ nhớ tới cái gì, xoay người đi phòng bếp, nấu nước gừng cùng đường đỏ xong, anh lập tức bưng ly nước gừng đường đỏ đến trong phòng, xem nước đã vừa uống, có thế này mới mở miệng, đánh thức cô,

-“Tiêu nhi, uống chút nước!”

Diệp Tiêu đầu cháng váng mờ mịt, từ trên giường ngồi dậy, tự nhiên mà tựa vào trong lòng anh.

Thậm chí ngay cả chính cô đều không biết, vì sao chính mình thế nhưng càng ngày càng ỷ lại Mạc Thiên Hằng, thế nhưng nước gừng đưa đến trước mặt, cô lại nhíu mày,

-“Không muốn, em không muốn uống nước này!”

Cô ngửi ngửi, lập tức liền mở miệng.

Phải biết rằng, thời điểm thanh tỉnh Diệp Tiêu có lẽ sẽ rất lý trí, thế nhưng Mạc Thiên Hằng là gặp qua bộ dáng thời điểm cô uống say.

-“Ngoan, uống đi rồi ngủ tiếp, nếu không......”

Anh dừng một chút, ngày hôm qua cô đau thành cái bộ dáng kia, hôm nay lại uống rượu, rõ ràng chính là đang lấy thân thể của chính mình ra đùa.

Diệp Tiêu cau mày,

-“Không muốn, ta không muốn uống, rất khó ngửi!”

Cô nhỏ giọng nói, chu chu cái miệng nhỏ nhắn, sau đó, nhẹ giọng mở miệng,

-“Ông xã, em không muốn uống......”

Mạc Thiên Hằng vừa mới đi dập tắt hỏa dục, bị Diệp Tiêu ép buộc, lại nổi lên.

-“Ngoan, đừng náo loạn!”

Anh cảm thấy nhất định là chính mình thiếu nợ Diệp Tiêu, dì cả đến loại chuyện này, thế nhưng còn phải bắt anh quan tâm, nhưng căn bản là không phải toàn bộ, càng trọng yếu hơn là, Diệp Tiêu tiếp tục đã mở miệng,

-“Ô….

ông xã, anh đút em, em liền uống!”

Cô nhỏ giọng nói, giống như bé mèo lười tựa vào trong lòng Mạc Thiên Hằng.

-“Được, anh đút em, ngoan!”

Mạc Thiên Hằng vừa nói, vừa nhẹ nhàng múc một muỗng nước gừng, sau đó nhẫn nại tính tình thổi hai cái, cúi đầu muốn đút cô, ai biết......!

Diệp Tiêu đã nặng nề tựa vào trong lòng Mạc Thiên Hằng, cả người mềm yếu, cái miệng nhỏ nhắn nửa mân.

Khuôn mặt Mạc Thiên Hằng đều tối tăm, một giây trước còn nói muốn chính mình đút cô, giây tiếp theo, cô liền đang ngủ, thật sự là vợ của anh a, một chút mặt mũi cũng không cho anh.

-“Tiêu nhi......”

Anh lại lần nữa mở miệng, ai biết, Diệp Tiêu đã lâm vào ngủ say.

Anh căn bản kêu thế nào cô cũng không tỉnh, nghĩ như vậy, Mạc Thiên Hằng càng thêm bất đắc dĩ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio