Sủng Ái Manh Thê Trùng Sinh

chương 33: 33: ngược cặn bã bốn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời của cô, đối với Vương Lực Bằng mà nói không thể nghi ngờ là có đạo lý.

Ảnh chụp như vậy truyền ra ngoài, tuy rằng là tin tức phản đối, đó cũng là một loại phương thức để nổi tiếng, nếu công ty đại diện Cảnh thị có thể dễ dàng tha thứ những hành vi đó của Diệp Vũ, như vậy, cô chẳng những sẽ không bị tuyết tàng, còn có khả năng như mặt trời ban trưa.

-“Có đạo lý đấy!”

Vương Lực Bằng nhíu nhíu mày, thở dài một hơi, không nhanh không chậm nói.

Diệp Tiêu khẽ cười, môi đỏ mọng chúm chím bất bình một chút, tươi cười không đạm bạc, không kiêu ngạo không siểm nịnh, phải biết rằng, đối với cô mà nói, cái này chính là bước đầu tiên.

Diệp Vũ sẽ vì tất cả sự tình chính mình đã làm mà trả giá đại giới!

Đứa nhỏ của cô, còn có Coco người vô tội!

-“Diệp Tiêu à, hôm nay đều đã đến, không bằng quay một phần diễn của cô cùng Vinh Thần Hiên đi? Nữ chính đã định ra......”

Vương Lực Bằng còn chưa kịp nói xong, di động liền không ngừng không nghỉ vang lên.

Ông nhíu nhíu mày, tiếp điện thoại.

Kinh ngạc nhìn Diệp Tiêu, càng không ngừng gật đầu, không biết đang nói cái gì?

Sau khi cúp điện thoại, Vương Lực Bằng lập tức sửa miệng,

-“Diệp Tiêu à, hôm nay đều đã như vậy, quay diễn là không có cách nào để quay, cô đi về trước đi!”

Thái độ chuyển biến ba trăm sáu mươi độ làm cho Diệp Tiêu thêm vài phần không biết làm sao, nhưng mà cô rõ ràng, người có thể hạ mệnh lệnh cho Vương Lực Bằng như vậy, chỉ sợ không ai ngoài Mạc Thiên Hằng, liền không có người thứ hai có tư cách như vậy thôi?

Tư cập như vậy, Diệp Tiêu liền có thêm vài phần bất đắc dĩ.

Trên người nam nhân này luôn có hơi thở thần bí khó lường, để cho cô không biết làm sao.

Nếu nói buổi sáng hôm nay những phóng viên đó không phải Mạc Thiên Hằng an bày, chỉ sợ cô cũng sẽ không tin.

Mà giờ này khắc này, đám người Diệp Vũ thật vất vả tan tác đi, lại bị người đại diện của cô Émi chỉ vào mũi không ngừng mà mắng.

-“Đầu óc cô có vấn đề sao? Diệp Vũ, loại thời điểm này, cô còn không quên làm khó dễ Diệp Tiêu?”

Émi nhìn Diệp Vũ sớm đã là giận không thể nghĩ.

Chính cái gọi là, bùn nhão không thể trát tường, Diệp Vũ chính là một người như vậy.

Thời khắc mấu chốt như vậy, mà cô lại không ngừng gây phiền toái cho Diệp Tiêu, thậm chí còn bị Diệp Tiêu nắm mũi dắt đi, làm cho sự tình Diệp Vũ sai người ấu đả trợ lý Diệp Tiêu bị làm cho sáng tỏ.

-“Tôi như thế nào? Cô là người đại diện thì cô rất giỏi sao? Émi, cô có tư cách gì mà chỉa vào mũi tôi mắng như vậy? Biết người sau lưng tôi là ai không?”

Đối với chỉ trích của Émi, Diệp Vũ căn bản không chịu hối cải.

Nghe xong lời này của Diệp Vũ, Émi đổi trở về một cái cười lạnh,

-“Cô cho là liên lụy đến Tôn đổng sự cô còn có núi để dựa vào? Tôi nói cho cô biết, phụ nữ bên người Tôn đổng sự là không ít, nhưng mà không biết kiểm điểm không thể có được tâm của anh ta, chỉ sợ cô phải tìm bạn giường khác thôi!”

Dù là Émi hoàn toàn không để ý nhưng qua tai chuyện xấu của Tôn Hạo cũng không ít, cô tự nhiên rõ ràng, loại nam nhân giống Tôn Hạo này, đơn giản cũng chính là chơi đùa Diệp Vũ thôi.

Lời này, làm cho Diệp Vũ mạnh ngẩn ra, không hờn giận nhíu mày,

-“Émi, tôi nói cho cô biết, tôi không giống với những người phụ nữ khác, tôi sẽ cùng anh ấy kết hôn đấy!”

Diệp Vũ lạnh lùng cười, sau khi giới truyền thông cho sáng tỏ sự tình ngày đó, cha mẹ Tôn Hạo tư tưởng cổ hủ, bởi vậy cha mẹ song phương cũng đã gặp mặt, song phương đều đang tới giai đoạn đàm hôn luận gả.

Trước kia Diệp Vũ còn đối với cái này có điều cố kỵ, nhưng mà nay ngẫm lại, có thể dựa vào Tôn gia khỏa đại thụ này đi lên trên, cũng không phải chuyện xấu gì!

Tư cập như này, cô lại càng đắc ý.

Émi lạnh lùng quét mắt liếc người trước mặt một cái, biểu cảm ghét bỏ, càng như là đang nói, ‘Ngươi thật đúng là gỗ mục không thể khắc!’

-“Diệp Vũ, tôi quản cô không được nữa rồi, cô nên tìm người đại diện khác đi!”

Trong giọng nói lạnh như băng đều là nồng đậm trào phúng, dù là Émi ở trong vòng giải trí có tiếng làm người đại diện cho vô số diễn viên nổi danh cũng triệt để đối với Diệp Vũ vô cùng bất đắc dĩ.

Diệp Tiêu mím môi cười, không nghĩ tới kế hoạch của chính mình còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

Đang suy nghĩ, thì có người nhẹ nhàng mà vỗ vỗ vai cô, nói:

-“Chị là Diệp Tiêu chứ? Em là Lạc Lạc, trợ lý của chị!”

Giọng nói kia ngọt như là thấm đẫm mật đường, Diệp Tiêu quay sang, liền nhìn thấy người bên cạnh.

Cô ta có một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo bên trên không trang điểm phấn son, tươi cười kia giống như một chút ánh mặt trời vào ngày đông, làm cho người ta như thấm gió xuân, môi đỏ mọng nữa mím, trên mặt lộ đen xạm nhợt nhạt, trên cổ mang vòng cổ ngọc bích, trên người mặc cũng là một thân màu đen.

Khoác áo da màu đen phối hợp quần da, không mất bá đạo.

Diệp Tiêu ngớ ra, cô thế nào cũng không nghĩ tới, Mạc Thiên Hằng sẽ tìm cho chính mình một trợ lý mới như vậy.

-“Vâng!” nhưng cô vẫn là mím môi cười.

Lạc Lạc tên này, tựa hồ đã được nghe qua ở chỗ nào, không thể nói rõ ràng, lại làm cho cô có chút không biết làm sao.

-“Thật cao hứng nhận thức chị!”

Lạc lạc lưu loát vuốt tóc ngắn đến sau lỗ tai, nheo mắt,

-“Thế nào? Đối với lễ gặp mặt em đưa, chị có vừa lòng không?”

Cô nhớ tới cuộc tranh cãi giữa Diệp Vũ cùng Émi, lập tức sáng tỏ trên mặt nở nụ cười.

Diệp Tiêu ngẩn ra, có thế này mới phát hiện, Lạc Lạc chính là phóng viên vừa mới cầm phone nói chuyện trong đám người kia, Diệp Tiêu nguyên tưởng rằng hết thảy những cái này là Mạc Thiên Hằng an bày, không nghĩ tới lại là một người khác.

Đối với trợ lý của chính mình, Diệp Tiêu thật cũng không có hà khắc, chính là......!

Lạc Lạc cho cô một cảm giác sâu không lường được, dù là Diệp Tiêu người đã sống qua một kiếp, đối với cô liền có cảm giác nói không nên lời.

Lạc Lạc không cho là đúng, trên mặt trong tươi cười nhợt nhạt nhiều thêm vài phần tàn nhẫn, cùng với tươi cười ngọt ngào mới vừa rồi kia hoàn toàn không hợp, chỉ một cái nháy mắt, khiến cho Diệp Tiêu chợt ngẩn ra.

Diệp Vũ cùng Émi ầm ỹ túi bụi, Émi cuối cùng mang túi xách bỏ đi.

Diệp Vũ ngồi trên bồn hoa ở cửa, hận không thể đem Diệp Tiêu bầm thây vạn đoạn, nhưng mà, thời điểm nhìn thấy Lạc Lạc đứng ở bên người Diệp Tiêu, cô lại mạnh ngẩn ra, nhíu mày.

Diệp Tiêu, cô thật có bản lĩnh!

Có thể thỉnh Lạc Lạc nhân vật ngoan độc như vậy xuất ra, chỉ sợ ở S thị, còn chưa có vài người đi? Nhưng mà Diệp Vũ đã quên, nay, Diệp Tiêu là người của Mạc Thiên Hằng, chỉ sợ còn không có cái gì là cô không chiếm được.

Hai người còn nói hai câu, Diệp Tiêu mới đứng dậy ly khai đoàn phim.

Vương Lực Bằng nhìn bóng lưng Diệp Tiêu rời đi, có vẻ có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới đoàn phim của ông thế nhưng đến một vị đại thần như vậy, có thể để cho Tiêu Hạo tự mình gọi điện thoại cho ông, chỉ sợ là có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng cố tình, Diệp Tiêu ở dưới tình huống không biết chút nào lại làm được.

Lên xe, liền không ngờ nhìn thấy Mạc Thiên Hằng nhắm mắt ngồi ở trên ghế sau.

-“Cùng anh đi chỗ này!”

Giọng nói trầm thấp hùng hậu của anh, làm cho Diệp Tiêu mạnh ngẩn ra, vốn tưởng rằng anh hẳn là đang ngủ, nhưng trên thực tế, nhất cử nhất động của mình giống như đều nắm ở trong tay anh.

Cô khom người tiến vào bên trong xe, thật cẩn thận hỏi:

-“Đi đâu?”

-“Buổi chiều có một buổi yến hội, em theo giúp anh!”

Theo lý thường chuyện anh phải làm không cần nói, trên mặt anh lộ vẻ uể oải, hốc mắt xanh đen, Diệp Tiêu không hiểu trong lòng liền căng thẳng.

Cô không dám nói thêm cái gì, rất nhanh, Mạc Thiên Hằng đã dựa vào trên ghế sau xe liền ngủ.

Thời điểm xe vững vàng dừng ở mục đích, Diệp Tiêu vốn muốn đánh thức anh, ai ngờ Tiêu Hạo lại quay sang nói:

-“Diệp tiểu thư, nếu ngài không vội vàng, để cho tổng tài ngủ thêm một chút đi?”

Giọng anh rất nhẹ, sau đó lại lần nữa mở miệng,

-“Đêm qua tổng tài một đêm không ngủ!”

Diệp Tiêu nao nao, rụt tay trở về.

Tiêu Hạo hết chỗ chê là, đêm qua, sau khi Mạc Thiên Hằng đưa Diệp Tiêu về nhà xong, lại có mấy tràng hội nghị, hội nghị qua đi anh vốn có thể nghỉ ngơi, lại bởi vì sự tình của Diệp Tiêu làm việc đến buổi sáng.

Buổi sáng lại bởi vì Diệp Tiêu phát ra mấy tin tức quá mức rêu rao, Mạc Thiên Hằng không thể không âm thầm sai người bảo hộ cô.

Diệp Tiêu căn bản là không biết, Mạc Thiên Hằng đang âm thầm giúp cô bao nhiêu, vì phòng ngừa sự tình giống như ngày hôm qua lại phát sinh, Mạc Thiên Hằng ngàn dặm xa xôi đem Lạc Lạc trở về, che giấu thân phận của cô, làm thành trợ lý của Diệp Tiêu.

Việc này, Diệp Tiêu không biết, Tiêu Hạo lại xem ở trong mắt, anh không biết Diệp Tiêu một nữ nhân tự cho là đúng như vậy, vì sao lại làm Mạc Thiên Hằng để bụng như vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio