Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
hắn nhìn chằm chằm Tiêu Đạc, từng là tình địch mà hắn căn bản không có tư cách giao phong chính diện, bên môi nổi lên nụ cười lạnh chát: "Ta không có cách nào ngăn cản nàng trở thành hoàng hậu của ngươi, càng không có cách nào ngăn cản nghiệt duyên của ngươi và nàng trong đó. Nhưng dù trên trời hay dưới đất, qua một ngàn năm một vạn năm, nàng đã từng ký hôn ước với ta, là sự thật không có cách nào thay đổi."
Nàng tuy rằng đã gả làm vợ, cũng đã mang thai, bất quá xem ra vẫn giống như tiểu cô nương tươi mới dụ người như cũ.
Nàng như vậy, lúc hắn chưa gặp gỡ, thế nhưng còn từng hứa chung thân với người khác?
Tiêu Đạc nhớ tới Hoắc Khải Căn nói cái gì trong ao tẩy nghiên mực, liền cảm thấy chua xót vô cùng.
hắn biết, lúc đó, hắn nhất định còn chưa biết A Nghiên đâu.