Sủng Mị

chương 1050: phong ấn tứ chỉ khô lâu cự thủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đi qua hành lang hắc ám, hiện ra ở trước mặt Sở Mộ chính là mặt đất màu đen có dung nham hỏa diễm chảy xuôi!

Vô tận hắc ám khôn cùng, thung lũng hắc ám khủng bố, những tảng đá cao chót vót, bầu trời đục ngầu!

Sau đó ở đây có địa liệt, đại địa, ngọn núi, bầu trời đều có gân mạch mạch máu của hỏa diễm đan xen vào nhau, đáng sợ là những dòng sông ở nơi này cũng không phải là nước, mà là dung nham vô cùng nóng bỏng chảy qua, thỉnh thoảng hỏa diễm phóng lên nói rõ nhiệt độ cực cao của nó!

Nhưng mà nơi này chính là thế giới của hỏa diễm hủy diệt, cảm nhận được toàn thân khô nóng giống như đang trong lò lửa, nhưng mà linh hồn lại vô cùng lạnh giá, giống như băng hỏa lưỡng trọng thiên đang ở trong một thân thể!

- Đi theo ta đi thôi!

Lão ẩn sĩ mở miệng nói ra.

Dứt lời lão ẩn sĩ đã khống chế Tinh Không Chi Câu chạy đi!

Khương Ma Đế theo sát phía sau, bảo trì tốc độ đi theo sau lưng lão ẩn sĩ.

Sở Mộ cùng Trầm Mặc đi cuối cùng, Sở Mộ bây giờ chỉ có thể khống chế Mạc Tà, may mà Mạc Tà cũng có được hỏa thuộc tính, tuy là hỏa diễm dương tính nhưng cũng không bị hỏa diễm âm tính và dương hỏa áp chê bản thân.

Hồn Điện bảy đại thánh vực đều có được đặc tính đặc thù, hồn sủng khác hệ vào nơi này sẽ bị suy giảm thực lực, Yểm Ma Tuyệt Địa cũng giống như thế, nghĩ đến quang hệ, thực vật hệ hồn sủng ở chỗ này không thể phát huy được một nửa thực lực. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lão ẩn sĩ đối với Yểm Ma Tuyệt Địa này phi thường quen thuộc, một đường chạy như điên không có nhìn thấy bất cứ tộc đàn nào. Hơn nữa năm người đều có thực lực đỉnh cấp, có tổ hợp như vậy an toàn được bảo đảm.

Có người khác dẫn đường thì Sở Mộ chỉ cần đi theo là được, Sở Mộ vẫn nhìn chung quanh, nhìn qua từng ngọn núi lớn hùng vĩ đứng sũng trong dung nham, trong lòng cũng cảm khái không thôi, âm thầm suy đoán phiến tuyệt địa này có sinh vật cường đại thế nào!

- Nơi này là địa bàn của Ám Ma Sát, là bộ lạc trong thánh vực, nơi này đế quốc đan xen vào nhau. Hơn nữa có thiên hướng thuộc tính, từ cửa đá chúng ta đi vào vừa rồi tới phạm vi một vạn dặm toàn bộ đều là địa bàn của Ám Ma Sát, mà có thể xông qua lãnh địa Ám Ma Sát thì thực lực người đi tới nơi này phải cao hơn Hồn Hoàng. Cho nên chúng ta đi vào Yểm Ma Thánh Vực cùng Hồn Điện bảy đại thánh vực không giống nhau, là phi thường không thích hợp lịch lãm rèn luyện cùng săn bắn, thực lực vòng ngoài dã đã quá khủng bố rồi.

Trầm Mặc biết rõ Sở Mộ vô cùng hiếu kỳ với chuyện chung quanh, cho nên giảng giải cho Sở Mộ nghe.

- Vậy các ngươi bình thường từ nơi này lấy được Yểm Ma Ma tộc ấu sủng sao?

Sở Mộ mở miệng hỏi.

- Chúng ta có bồi dưỡng một đám chuyên môn săn bắt Yểm Ma Tuyệt Địa, bọn họ là người phụ trách sưu tầm Yểm Ma ấu sủng trong Yểm Ma Thánh Địa, đồng thời còn có Ám Ma Sát ấu sủng, Ám Tinh Linh nhất tộc ấu sủng, Ám Hỏa Thiên Ma ấu sủng, Ti Dạ Chiến Sĩ...

Trầm Mặc đem những sinh vật thông thường trong Yểm Ma Tuyệt Địa giới thiệu cho Sở Mộ nghe đại khái một lần.

Trầm Mặc nói những sinh vật hắc ám này thì Sở Mộ đều từng thấy, Ám Ma Sát dường như là sinh vật hắc ám hồn sủng khó thuần phục nhất. Ám Tinh Linh nhất tộc tổng cộng có năm chủng tộc, từ cấp thấp nhất Ám Tinh Linh đến Dạ Nguyệt Tinh Linh Hoàng, cùng các hệ khác của Tinh linh tộc, mà cùng với các á tinh linh tộc tạo thành đại tộc.

Ám Hỏa Thiên Ma là sinh vật hắc ám thuộc hỏa thuộc tính, Diệp Khuynh Tư có được một con, hiện tại đã được nàng bồi dưỡng đến Đế Hoàng cao đẳng, hơn nữa đang gấp rút đột phá lên Đế Hoàng đỉnh phong.

Ám Hỏa Thiên Ma khống chế là ma hỏa, sử dụng tinh khuyết hơn Bạch Yểm Ma tộc rất cao, nhưng mà Bạch Yểm Ma Chủ thuộc tính là dị hệ. Hai loại đồng cấp thì sàn sàn với nhau.

Vốn Ám Hỏa Thiên Ma là sinh vật có thuộc tính công kích cực mạnh, Mộ Bạch Yểm Ma là một trong số đó, Diệp Khuynh Tư cưỡng ép đem Ám Hỏa Thiên Ma chuyển hình biến thành phụ trợ, trong chiến đấu có Ám Hỏa Thiên Ma phụ trợ Bạch Yểm Ma thì thực lực tăng lên vài thành, đương nhiên điều kiện tiên quyết là Ám Hỏa Thiên Ma phải đạt tới Đế Hoàng đỉnh phon.

Ti Dạ Chiến Sĩ cũng là một đại chủng tộc, đẳng cấp cao nhất là Ti Dạ Chi Hoàng, là kẻ thống trị hắc ám tuyệt đối!

Trầm Mặc tỏ vẻ nơi này có Ti Dạ Đế Quốc hùng mạnh tọa trấn Yểm Ma Tuyệt Địa, kẻ thống trị tuyệt đối là Ti Dạ Vương, đã từng cùng Yểm Ma lão tổ đại chiến qua!

Đường xá cũng không phải là hoàn toàn bằng phẳng, thường xuyên có được tộc đàn xuất hiện.

Nhưng cấp bậc cao về sau thì lực uy hiếp của chúng cũng thể hiện đầy đủ, tọa kỵ năm người toàn bộ đều là Đế Hoàng đỉnh phong, cho dù đi qua bộ tộc không hảo hữu, vì tiết kiệm thời gian cho nên năm người cũng trực tiếp vượt qua, những thế lực bộ lạc yếu kém ngay cả thở cũng không dám thở.

Một phen hoành hành bá đạo như vậy làm cho Sở Mộ nhớ tới năm đó, hiện tại cuối cùng cũng thoát khỏi sinh hoạt hèn mọn trốn đông trốn tây.

...

- Đó là cái gì?

Sở Mộ chỉ vào phía trước kinh ngạc hỏi.

Vị trí đại khái cách Sở Mộ chừng trăm dặm, thình lình có bốn ngọn núi hiện ra!

Loại núi này có thể tùy ý thấy được, nhưng mà làm cho Sở Mộ nhìn qua chỗ đó thì lại hoảng sợ phát hiện bốn ngoạn núi này giống như bàn tay, bảo trì động tác nắm chặc, mà bốn ngón tay của bàn tay này như chạm vào thiên mạc!

Trên lòng bàn tay khô lâu này có ma diễm lượn lờ, ma diễm yên lặng thiêu đốt, giống như đã tồn tịa qua vô số tuế nguyệt, cho dù khí lưu màu đen chung quanh lạnh thấu xương, cho dù ma hỏa xua tan có như thế nào nó vẫn yên lặng thiêu đốt và tồn tại.

- Chúng ta trước tiên nên nghỉ ngơi đi.

Vẫn là Trầm Mặc chần chờ trả lời, muốn chuyển qua chủ đề khác.

Sở Mộ có chút buồn bực nhìn qua Trầm Mặc, thằng này đem tin tức Yểm Ma lão tổ sắp chết nói ra cho mình nghe, vì sao kỳ cảnh bàn tay khô lâu khổng lồ kia lại không nói.

- Tính toán, đã tới đây thì đi qua xem đi, chậm trễ không bao nhiêu thời gian.

Thời điểm này Trầm Thu nhìn qua bên kia, mở miệng nói ra.

- Ta không có hứng thú.

Khương Ma Đế ngồi nguyên tại chỗ, bế mạc ánh mắt, bộ dáng tĩnh dưỡng tâm thần.

Lão ẩn sĩ cũng không có ý đi lên đó, chỉ dặn dò một câu:

- Đi nhanh về nhanh.

Trầm Thu nhìn qua hai người này thì thở dài, không có nói cái gì nữa, khống chế hồn sủng của mình chạy qua vị trí khô lâu bốn ngón tay.

Thời điểm này lòng hiếu kỳ của Sở Mộ rất nặng tự nhiên quyết đoán đuổi theo, Trầm Mặc thấy phụ thân của mình đi rồi, tự nhiên không có chần chờ.

- Chỗ đó thật ra là một nơi phong ấn.

Trầm Mặc nói khẽ với Sở Mộ.

- Trong Thánh vực còn có phong ấn?

Sở Mộ càng thêm nghi hoặc.

Phong ấn ở một nơi ma vật hoành hành khắp nơi, chẳng lẻ không sợ bị sinh vật nơi đây đánh nát sao?

Hay là nói cấm chế nơi này rất mạnh, căn bản là không cần lo lắng sinh vật phá hủy nó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio