Sủng Mị

chương 1315: mục thị thế triêu đại tiểu thư?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ta lần đầu tiên nghe nói người mua bán có được địa vị như vậy đấy, lại nói hắn ôm hai nữ nhân kia đều là cấp Hồn Hoàng a.

Triêu thái tử nói ra.

- Chuyện này rất bình thường, bất luận là hồn sủng sư nào cũng không thể rời khỏi huyền vật, mà bản thân huyền vật lại quá khó tìm, cho dù tìm được nhiều khi cũng không thích hợp cho hồn sủng của mình sử dụng, điều này làm cho thương nhân huyền vật có nhiều cao thủ săn đón nên lăn lộn rất tốt. Hơn nữa ngươi cũng không nên xem thường thương nhân huyền vật, có chút thương nhân huyền vật có thực lực rất khủng bố, cũng tỷ như nói Cương Thống Ngô Trấn, thằng này có thể xem như thương nhân huyền vật.

- Lại là Ngô Trấn, thằng này rất mạnh sao?

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Biểu hiện trên mặt Bằng thúc cứng đờ, mở miệng nói:

- Lời này ngươi cũng hỏi ra được... Đương nhiên hắn rất mạnh rồi.

Đấu giá lại tiếp tục, trong quá trình đấu giá Ma Linh có xen kẽ không ít huyên vật hiếm thấy, trân quý.

Trong đó Sở Mộ cần thiết huyền vật tam cấp phong hệ thì Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu thái tử đã thèm thuồng huyền vật thú hệ tam cấp, chỉ tiếc loại vật này bọn họ không mua nổi, giá cả của nó đạt tới sáu trăm huyền.

Bốn người vẫn chờ đợi, qua thật lâu rốt cục xuất hiện đồ vật khiến con mắt mọi người sáng ngời.

- Những thứ này là Sinh Mệnh Quả Thực tam cấp, có thể để làm kéo dài tánh mạng, cũng có thể tiến hành phối chế với huyền vật mộc hệ, ở đây có tổng cộng hai mươi quả Sinh Mệnh Quả Thực tam cấp, vật chủ yêu cầu bán ra một lần duy nhất, tốt, cạnh tranh bắt đầu!

Mỹ phu nhân dùng âm thanh ngọt ngào nói ra.

Sở Mộ từ chỗ Ly lão nhân xác nhận Sinh Mệnh Quả Thực có tác dụng này cho nên quyết đoán mua.

Dưới tình huống bình thường thì huyền chất mộc hệ có giá là năm huyền, Sinh Mệnh Quả Thực còn có tác dụng kéo dài tính mạng, loại vật này giá cả lại càng cao, hơn nữa tuyệt đối là thứ tất cả hồn sủng sư cần, bọn người Sở Mộ còn chưa kịp ra giá thì có giá hơn hai trăm huyền rồi.

Hiện tại trong tay của Sở Mộ chỉ còn lại chừng một trăm rưỡi huyền, cho dù bán đi Ma Linh cấp Quân Chủ cũng chỉ có giá chừng hai trăm huyền, nếu như Sinh Mệnh Quả Thực vượt qua ba trăm thì phiền phức.

Mà Bằng thúc nhìn ra được bọn họ bức thiết cần Sinh Mệnh Quả Thực vì vậy trực tiếp ra giá hai trăm rưỡi.

- Ah, Bằng tướng quân ra giá hai trăm rưỡi huyền, không biết còn có vị nào đấu giá cao hơn không?

Thời điểm Sở Mộ đang nghi hoặc vì sao thằng này đang ra giá, hắn chợt phát hiện vị Bằng tướng quân này ra giá thì không có người nào tranh đoạt tiếp.

Mỹ phu nhân hô ba lượt, cuối cùng Sinh Mệnh Quả Thực dùng giá hai trăm rưỡi huyền bán cho Bằng tướng quân.

- Ta tại Văn thành còn có chút tình mọn, thứ này ta giúp các ngươi mua xuống, xem như một phần hạ lễ các ngươi cứu cháu ta, hy vọng không nên đưa đẩy, cứ nhận lấy.

Bằng thúc mỉm cười, rất thành khẩn nói ra.

- Vậy thì đa tạ.

Sở Mộ cũng không có từ chối, rất dứt khoát đem chiếc nhẫn bắt hồn có Ma Linh cấp Quân Chủ đưa cho Bằng thúc.

- Cái này quy cho ngươi.

Bằng thúc cũng trực tiếp nhận lấy, sau đó đưa cho Liêu Ngữ.

Con mắt Liêu Ngữ lập tức sáng lên, cung kính nói cám ơn.

Có được Ma Linh này thì hắn co thể nhẹ nhõm tiến vào cấp Hồn Hoàng, trọng yếu nhât là tính mạng và linh hồn của hắn được đảm bảo.

Đấu giá tiếp theo Sở Mộ không có chút hứng thú nào. Liền có ý đứng lên rời đi, nhưng mà Bằng thúc tỏ vẻ đấu giá phải chờ tới khi kết thúc đấu giá mới có thể lấy vật phẩm được, rơi vào đường cùng bọn người Sở Mộ cũng chỉ có thể ngồi chờ bán đấu giá tới cuối cùng.

Tạ lễ của Bằng thúc làm cho Sở Mộ còn thừa một trăm rưỡi huyền, một trăm rưỡi huyền này Sở Mộ cạnh tranh đại bộ phận huyền chất cấp mộ.

Những huyền chất này Diệp Khuynh Tư cũng có thể biến nó thành huyền vật, cho dù luyện chế ra không phải thuộc tính mọi người cần thì trực tiếp đem đi bán cũng kiếm được khá nhiều tài nguyên.

Linh Sư chế tạo tài phú tốc độ phi thường khủng bố, nhất là Diệp Khuynh Tư là Linh Sư có thể luyện chế huyền vật!

Đấu giá hội tiến hành có chút chậm chạp. Mỗi một con Ma Linh đều có xen kẽ nhiều vật phẩm khác, từ đêm biến thành đêm khuya đại khái hơn ba mươi con Ma Linh cấp Quân Chủ mới đấu giá xong.

Cuối cùng còn một kiện bảo vật chính là Ma Linh cấp Đế Hoàng, cũng chính vì bắt được Ma Linh cấp Đế Hoàng này cho nên Vĩnh Sùng vẫn còn sống tới bây giờ.

Ma Linh cấp Đế Hoàng không cần phải giải thích, bởi vì trực tiếp quan hệ tới cường giả cấp chúa tể, thậm chí còn có những nhân loại cấp Chiến Tướng muốn từ chín niệm Hồn Hoàng bước vào đến cấp Hồn Tể, về phần người vượt qua cấp Hồn Tể cũng cần nhờ bảo vật này giúp bọn họ vượt qua đại hạm.

Ma Linh cấp Đế Hoàng cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Thời điểm nhìn thấy đã vượt qua một ngàn huyền thì Sở Mộ rất nhanh ý thức được lão nhân Lý Tự Nhiễm đang dụ mình, một Ma Linh cấp Đế Hoàng có giá trị vượt qua huyền vật tam cấp phong hệ. Ly lão nhân lão gia hỏa này cũng hồ đồ, không ngờ còn dám bảo trao đổi.

- Tốt, hai ngàn hai trăm huyền, còn có giá nào cao hơn không?

Âm thanh của phu nhân có chút phấn khởi.

Hai ngàn hai trăm huyền không sai biệt lắm tiếp cận giá của huyền vật chuẩn cấp năm, cho dù so với giá huyền vật cường hóa sinh vật chúa tể trung đẳng còn cao hơn, nhưng chuyện này có thể thấy được Ma Linh cấp Đế Hoàng quý như thế nào.

- Sở Mộ, không bằng chúng ta bán tiểu Ma Linh đi?

Diệp Hoàn Sinh nhìn qua giá cả hù chết người này đều có chút nhịn không được hấp dẫn.

Trên tay Sở Mộ cũng chỉ có một Ma Linh cấp Đế Hoàng, hơn nữa còn là tiểu Ma Linh có thiên phú, thuộc tính, năng lực giống còn tốt hơn con Ma Linh cấp Đế Hoàng này, trọng yếu nhất đây không phải Ma Linh bảy đoạn. Ký kết hồn ước trở ngại không dễ dàng, nói không chừng còn có thể bán được ba ngàn huyền.

Có được ba ngàn huyền thì mua sắm năm sáu huyền vật tam cấp, chế tạo ra mấy hồn sủng chúa tể cấp thấp không thành vấn đề.

Đương nhiên Sở Mộ biết rõ Diệp Hoàn Sinh chỉ thuận miệng nói thôi.

Diệp Khuynh Tư bước vào cấp Hồn Tể thì nàng có thể luyện chế huyền vật tam cấp. Đến lúc đó bọn họ chỉ cần thu thập huyền chất là được rồi.

Cuối cùng Ma Linh cấp Đế Hoàng dùng giá hai ngàn hai trăm bán lại cho nhà giàu mới nổi Vạn Mạnh mua đi, thằng này được bảo vật thì đắc ý tới mức có thể bóp mặt của hắn ra dầu, hai nữ nhân bên cạnh càng thêm thiên kiều bá mị, nịnh nọt thằng này nhiều hơn.

- Mọi người đến phòng nghỉ chờ, sau đó chúng ta sẽ mang theo vật phẩm tới, khi đó thỉnh chuẩn bị huyền cho đầy đủ.

Phu nhân chủ trì cười nói.

Sau khi nói xong mọi người nhao nhao tán ra phòng nghỉ, nhưng đại bộ phận người vẫn ngồi trong đại sảnh, bọn họ hàn huyên với nhau, nhìn ra bộ dáng là quen biết nhau.

- Bằng tướng quân, ngươi không phải cố ý đến đây cạnh tranh Ma Linh sao? Tại sao không mua sắm con nào vậy, hẳn là xấu hổ ví tiền rỗng tuếch?

Hình thể khổng lồ to mọng như Vạn Mạnh loạng choạng đi tới, âm thanh vô cùng thô cuồng.

Mí mắt của hắn không có che chắn gì, hắn híp măt nhỏ đánh giá Mục Thanh Y, bộ dáng như thế nào ai cũng nhìn ra được.

Khí chất, tướng mạo, dáng người của Mục Thanh Y làm cho hai nữ nhân bên cạnh của hắn trở nên tục tằng hơn nhiều lắm, đối với gia hỏa này dò xét không kiêng nể gì, Mục Thanh Y trực tiếp bỏ qua.

- Bằng tướng quân, tại sao không giới thiệu mấy người này.

Vạn Mạnh vừa cười vừa nói, xem ra mục đích chủ yếu là quen Mục Thanh Y.

- Ta cũng vừa kết bạn.

Bằng tướng quân nói ra, hắn căn bản không có ý định giới thiệu.

- Ah, vừa kết bạn cũng giới thiệu một chút đi, ngươi biết ta chỉ muốn quen tiểu thư mỹ lệ này thôi, đương nhiên nếu như nàng là phu nhân mới cõng về của Bằng tướng quân thì nên liên hoan, lão Mạnh ta không đoạt yêu thích của người khác, ngươi mua sắm Sinh Mệnh Quả Thực ta cũng không có ra giá nha.

Vạn Mạnh nói ra.

Vạn Mạnh vừa nói như vậy thì Bằng tướng quân thật có lỗi nhìn Mục Thanh Y cười cười, nói:

- Có ít người không che đậy miệng như vậy đấy, Mục tiểu thư xem như không thấy đi.

- Ah, Mục tiểu thư, thì ra là Mục thị... Không biết ra từ mạch nào?

Vạn Mạnh nhíu mày, ngữ khí cũng không làm càn nữa.

Mục Thanh Y vẫn không quan tâm tới, cầm trong tay một ít điểm tâm ngọt vừa mua ở cửa hàng lúc trước, chậm rãi đút cho Thiên Đường Điểu Quan Hoàng Vương.

- Mục tiểu thư, tại hạ Vạn Mạnh, phó hội trưởng thương hội Vân Cảnh, kiêm nhiệm thành viên Thần Tông, chẳng lẽ còn không đủ cho ngươi nói mấy câu sao?

Vạn Mạnh thật sự không thuận theo không buông tha.

Cả đấu giá này hắn tài đại khí thô nhất, hơn nữa vung tiền như rác cơ hồ có thể áp đảo các cường giả cấp chúa tể, chuyện này làm cho Vạn Mạnh cảm giác phi thường hài lòng, cho nên hắn cũng không muốn mất mặt nhanh như vậy, trọng yếu nhất là hiện tại ở chung quanh có nhiều người hứng thú nhìn qua, hắn cũng không muốn mất mặt trước nhiều người như vậy.

- Thằng này có chút phiền,

Hiện tại Sở Mộ cũng chỉ lo lắng chuyện của Bạch Ngữ cùng Bạch Cẩn Nhu, nhưng mà Vạn Mạnh thiệt tình làm cho hắn không thoải mái.

- Ta tự mình giải quyết a.

Mục Thanh Y nói ra.

Sở Mộ gật gật đầu, không nói gì thêm.

Mục Thanh Y đưa mắt nhìn qua gia hỏa hình thể to lớn này, rất dứt khoát nói một chữ:

- Cút!

Thời điểm Mục Thanh Y còn làm chức vị thiên cơ, phần lớn nam nhân đánh chủ ý lên nàng thì nàng muốn thu thập thế nào thì thu thập, cho nên dần dần nàng lựa chọn bỏ qua, cảm thấy đám người này thật phiền chán, Mục Thanh Y cũng không khách khí!

Vạn Mạnh vừa mới nghe được đối phương họ Mục, lại hơi hạ thấp tư thái, nhưng hắn thật không ngờ nữ nhân này dám nói chuyện như vậy với hắn!

Thành chủ Văn thành cũng không dám nói chuyện như vậy với hắn, trước mắt bao người mà bị người ta bảo cút, gương mặt của Vạn Mạnh trầm xuống.

Trong lúc nhất thời trong đại sảnh đặc biệt yên tĩnh, Vạn Mạnh là người không ăn thiệt thòi, co rúm miệng, tươi cười cứng ngắt khó coi, mở miệng nói:

- Mục tiểu thư, ta đã khách khí trước rồi, nhưng mà ngươi quá thanh cao tự ngạo rồi đấy...

Vạn Mạnh không có nói cái gì nữa, híp mắt nhìn qua với một tia oán hận, trực tiếp quay người quay lại chỗ của mình.

Tâm tình của Vạn Mạnh lập tức bị quấy xấu, hắn quét mắt nhìn qua hai hộ vệ sau lưng, nói:

- Điều tra nữ nhân này có thân phận gì.

- Đại nhân, khích lệ ngài không nên đánh chủ ý nàng ta thì tốt hơn.

Thời điểm này hai tên Cương Tương sau lưng thấp giọng nói ra.

- Vì cái gì?

Vạn Mạnh cũng không phải kẻ ngu dốt, không có khả năng vì một chút ít lời khó nghe mà choáng váng đầu óc, hiện tại trong đầu của hắn muốn vụng trộm bắt nữ nhân này mà không phải xung đột ngay bây giờ.

- Đối phương là một cường giả cấp Hồn Tể, con Thiên Đường Điểu trên vai của nàng không có gì bất ngờ thì chính là một con hoàng tộc, thực lực còn mạnh hơn hồn sủng của chúng ta.

Tên Cương Thống sau lưng Vạn Mạnh nói ra.

Vạn Mạnh sững sờ, lại quay đầu đưa mắt nhìn Mục Thanh Y.

Nàng xác thực thật không ngờ là nữ tử cấp Hồn Tể, hơn nữa từ ngữ khí của hai hộ vệ vừa nói thì thực lực của nàng còn mạnh hơn bọn họ.

Loại người này Vạn Mạnh không phải trêu chọc không nổi, mà là đối phương họ Mục, tâm của hắn mát lạnh rồi.

- Không phải là Mục thị thế triêu đại tiểu thư nào đấy chứ?

Mồ hôi lạnh của Vạn Mạnh rơi xuống như mưa.

- Đầu heo kia tại sao lại đến?

Diệp Hoàn Sinh nghiêng mắt nhìn qua thân ảnh cực lớn kia.

Thân thể Vạn Mạnh cực lớn tươi cười đi tới, bộ dáng ngang ngược vừa rồi đã biến mất không còn, nhưng bây giờ là bộ dáng nịnh nọt cung kính.

- Có cố nhân qua đời nên tâm tình cực độ thất lạc, vừa rồi thái độ có chút kém thật xin lỗi Mục tiểu thư, hy vọng ngài không nên để trong lòng.

Vạn Mạnh cười tủm tỉm nói ra.

Mục Thanh Y gặp người vô sỉ đã nhiều, vô sỉ như Vạn Mạnh thì hiếm thấy, nói không chừng kỹ năng da mặt dày của chủng tộc được hắn phát huy tới cực hạn, cảm thấy thẹn vì đang đứng gần tên này.

Vạn Mạnh nhìn ra Mục Thanh Y không kiên nhẫn, sau khi xin lỗi thì vội vàng rời đi, tuy chính hắn cũng không dám xác định đối phương là Mục thị thế triêu đại tiểu thư hay không, nhưng cẩn thận có thể đi thuyền vạn năm.

Vạn Mạnh trở lại vị trí của mình thì các cường giả cấp chúa tể chung quanh không chút khách khí cười nhạo hắn, nhưng mà da mặt thằng này đùng là dầy, thật sự không có cảm thấy thẹn.

- Thiếu chủ, vừa rồi ta cảm thấy khí tức quái dị, hơn nữa phi thường cường liệt.

Thời điểm này âm thanh của Ly lão nhân vang lên trong thế giới tinh thần của Sở Mộ.

- Khí tức gì?

Sở Mộ nhớ rõ Ly lão nhân thời điểm vừa tiến vào trong thành đã có cảm giác này rồi.

- Ta cũng không thể xác định, nhưng vật này đang tiềm phục ở chung quanh.

Ly lão nhân nói ra.

Sở Mộ không thể xác định được thằng này thê snaof, chỉ có thể đem ánh mắt dò xét một vòng.

- Ông ~~~~~~~~~~~~~~

Bỗng nhiên cả cung điện đấu giá phát ra tiếng nổ lớn, giống như có một cái chuông lớn bị dánh nát, khiến cho cả đại sảnh rung lên kịch liệt.

Âm thanh này làm cho không ít người giật mình thét lên, dù sao trong đại sảnh trừ cường giả cấp chúa tể còn có thân thuộc của bọn họ, thương nhân, người quyền thế, những người này đều không thuộc cấp chúa tể.

- Chuyện gì xảy ra!

Bằng thúc lên tiếng chất vấn.

Phó hội trưởng tươi cười nói ra, một bộ dáng rất trấn định giải thích.

- Chắc là một ít người không biết quy củ sinh ra tranh chấp, mọi người không cần kinh hoảng.

- Ông!!!!!!!!!!

Vừa mới dứt lời thì một âm thanh chấn động mạnh hơn truyền tơi, cả đại sảnh giống như bị nghiêng qua, lập trụ xuất hiện vô số vết rách.

Âm thanh nổ mạnh thứ hai làm cho mọi người cảm thấy không yên. Cảm giác đại sảnh như muốn sụp đổ.

- Ông!!!!!!!!!!!

Tiếng nổ mạnh thứ ba truyền tới, lập trụ không cách nào chèo chống được mà sụp đổ xuống, phát ra một tiếng nổ vang thì sụp đổ. Hóa thành vô số đá vụn rơi trước mặt một phụ nữ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio