Sủng Mị

chương 1637: dạ lên cấp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng đoạn thời gian này vô cùng nguy hiểm, thành thị tàn phá, quân đoàn bính lính bị thương rất nhiều, không thể chịu nổi quái vật tiến công. Vì thế người dân Băng thành vẫn phải di chuyển đến nơi an toàn. Sở Mộ lựa chọn di dân đến Tuyết thành, sau khi đám quái vật tản đi hết mới bắt đầu xây dựng Băng thành trở lại.

Nhờ có hải quân Tân Nguyệt mở đường nên công việc di dân không hề khó khăn, chỉ có điều di chuyển một lần vài chục vạn người sẽ mất rất nhiều thời gian và công sức.

Băng thành bị tai nạn ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, gần trăm tòa thành khác cũng tàn phá ít nhiều. Sở Mộ một hơi ra lệnh cho các quân đoàn chung quanh cấp tốc hỗ trợ dân chúng và cứu giúp binh sĩ bị thương.

Bên trong Tân Nguyệt Địa có rất nhiều Hồn sủng sư lưu lại thường xuyên lưu trú ở tại sông băng, những người này tranh thủ thời cơ chạy ra ngoài quét dọn băng sơn quái vật, thu về không ít lợi ích.

Đại khái qua chừng nửa tháng thời gian, lãnh thổ Băng Nguyên rốt cuộc khôi phục bình tĩnh. Các tòa thành bắt đầu gầy dựng lại, dân chúng cũng lũ lượt quay về chốn cũ.

Lần này Tai Hoang bộc phát đột ngột, hẳn là những thần tử Giao Nhân cổ xưa sẽ dần dần thức tỉnh. Sở Mộ phái thuộc hạ trú đóng ở gần Phong Điện điều tra ngày đêm, phòng ngừa lại xuất hiện tai nạn không kịp trở tay.

Mà Tai Hoang lần này đã nói cho Sở Mộ biết Giao Nhân cổ xưa uy hiếp đã gần lắm rồi. Nếu như thực lực hắn vẫn chậm chạp không tiến, vậy thì Tân Nguyệt Địa khó lòng tồn tại.

Sau khi trở về nghỉ ngơi vài ngày, Sở Mộ quyết định đoạn thời gian sắp tới sẽ lấy tu luyện làm chủ.

Ngày hôm đó, Sở Mộ gọi Trữ Mạn Nhi tới bên cạnh mình, bảo nàng phụng bồi tu luyện. Nha đầu Trữ Mạn Nhi rất ham chơi, nếu như nàng chịu cố gắng tu luyện bây giờ sẽ có năng lực đào tạo, cường hóa ra Hồn sủng cấp Bất Hủ rồi.

Sở Mộ kéo nha đầu này đi tu luyện, mới qua ít ngày nàng đã quệt mồm, giọng nói u oán:

"Ca ca chẳng thú vị gì cả, suốt ngày tu luyện, không chịu ra ngoài chơi với ta."

Cực Thiên băng ma xuất hiện khiến cho Sở Mộ cảm thấy lo lắng, cố ý khuyên nhủ Trữ Mạn Nhi đừng có ham chơi nữa.

"Kỳ quái, ngày hôm nay tại sao hết trách móc rồi?"

Lại qua thêm ít ngày, Sở Mộ phát hiện Trữ Mạn Nhi rất nghe lời đi theo bên cạnh mình, vì thế hắn mới kinh ngạc hỏi một câu.

"Ta nghe Đằng Lãng ca ca nói lần này Tai Hoang bộc phát đã giết rất nhiều người."

Trữ Mạn Nhi thở dài sâu kín.

"Ừ, quả thật là thương vong nghiêm trọng."

Sở Mộ gật đầu xác nhận.

Nghĩ tới sự kiện này, trong lòng Sở Mộ cũng bất đắc dĩ. Lần này Tai Hoang bộc phát đúng là đột ngột, nhưng mà hắn lấy làm kỳ quái tại sao thư cấp báo chậm chạp không có gửi đến cho mình?

Trữ Mạn Nhi bản tính thiện lương, lần này Tai Hoang làm cho nàng cảm thụ không tốt, tâm tình cũng buồn bã vài phần. Nàng nghĩ muốn làm chút gì cho Tân Nguyệt Địa, nhưng nàng bây giờ không có bao nhiêu khả năng, đành phải cố gắng tu luyện, trợ giúp Sở Mộ tăng thực lực. Xem như là gián tiếp trợ giúp dân chúng nơi này. Cho nên lần này Sở Mộ gọi nàng tới tu luyện, nàng không có tìm cách bỏ trốn, nghe lời đi theo hắn bắt đầu quá trình tu luyện khô khan.

"Ca ca, sau này Tai Hoang còn phát sinh nhiều không?"

Trữ Mạn Nhi nhẹ giọng hỏi.

"Khó nói!"

Sở Mộ cũng khó đoán được chuyện này.

Ở trong Phong Điện còn có rất nhiều sinh vật huyết thống cao chưa có thức tỉnh, chỉ có một đầu Cực Thiên băng ma đã khiến cho gần trăm tòa thành bị hủy hoại, hàng trăm vạn dân chúng tử vong, Tân Nguyệt Địa bị uy hiếp nghiêm trọng. Nếu sau này còn có sinh vật mạnh hơn xuất hiện, đến lúc đó tai nạn sẽ mang tính hủy diệt triệt để.

"Ca ca sẽ bảo vệ Tân Nguyệt Địa, đúng không?"

Trữ Mạn Nhi dò hỏi.

"Hết sức thôi!"

Sở Mộ cười khổ nói.

Bởi vì hắn còn chưa rõ ràng thực lực Giao Nhân cổ xưa cường đại tới mức nào.

"Ta thích Tân Nguyệt Địa, thích những người nơi này, không muốn bọn họ bị thương tổn, hoặc là tử vong."

Trữ Mạn Nhi nghĩ ngợi một lát rồi nói tiếp:

"A di rất cực khổ, ca ca cố gắng tu luyện, tỷ tỷ cũng một lòng học tập tiên thuật, những người khác đều không ngừng gia tăng thực lực. Tất cả mọi người cùng cố gắng bảo vệ Tân Nguyệt Địa, ta cũng muốn nỗ lực hơn nữa."

Sở Mộ đưa tay vuốt mái tóc nàng, trong lòng thật sự vui mừng.

Xem ra lần này Tai Hoang đã làm cho Trữ Mạn Nhi trưởng thành hơn nhiều, nàng đã không muốn được người khác bảo vệ, mà đã suy nghĩ đến chuyện bảo vệ người khác.

Trên thực tế, Thế Chủ Thụ chân chính vốn là như thế, nó có rất nhiều Thủ hộ giả, đồng thời nó cũng cung cấp lực lượng bảo vệ vô số chủng tộc và tính mạng duy trì nòi giống, phát triển thực lực.

Có lẽ Trữ Mạn Nhi bây giờ còn rất nhỏ yếu, chỉ có thể cung cấp cho Sở Mộ chút ít tiên khí. Nhưng không có nghĩa là nàng vô dụng, đợi đến khi thực lực Trữ Mạn Nhi mạnh hơn, đoạn thời gian sau này sẽ là thế giới của nàng, một mình cũng có thể che chở Tân Nguyệt Địa, thậm chí là Tranh Minh đại địa, hoặc cả chủng tộc nhân loại.

Trữ Mạn Nhi đã muốn chuyên tâm tu luyện quả thật là ý nghĩa trọng đại đối với Sở Mộ. Dù sao nàng bây giờ đã trở thành “tiên vật” dành riêng cho hắn, tất cả tiên khí chỉ cung cấp cho một mình hắn hiển nhiên là dư thừa. Chỉ cần hắn rèn luyện đám Hồn sủng đầy đủ kinh nghiệm sẽ bắt đầu quá trình cường hóa lên cấp.

Tu luyện tự nhiên không thể chỉ dựa vào tĩnh tu, mà còn phải liên tục chiến đấu đúc kết kinh nghiệm. Kế tiếp Sở Mộ dự định đi tới Bắc Cấm vực phương bắc lịch lãm, Trữ Mạn Nhi sẽ đi theo với hắn. Vì thế tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn gấp mấy lần.

Màn đêm buông xuống, Trữ Mạn Nhi ngồi bên cạnh hắn trợ giúp cường hóa Dạ. Tiên khí trong người Trữ Mạn Nhi không giống những Tiên vật khác, nó vô cùng tinh khiết và thuần túy. Trong quá trình này, Sở Mộ không cần xử lý và phân loại tạp chất, chỉ cần dùng hồn niệm dẫn dắt tiên khí vào trong cơ thể Hồn sủng là được rồi. Chính vì thế, công việc cường hóa hầu như không có khái niệm thất bại.

Hồn sủng lên cấp sẽ dựa vào tự thân đột phá và kinh nghiệm lịch lãm, sau khi tích lũy đến trình độ nhất định sẽ thông qua Tiên vật kích thích tiềm năng trong cơ thể bắt đầu quá trình chuyển hóa.

Một khi bản thân tu luyện không đủ, chưa đạt tới điều kiện lên cấp, nếu cố gắng sử dụng Tiên vật cường hóa sẽ hạ thấp tỷ lệ thành công. Thậm chí còn xuất hiện tình huống rớt xuống cấp bậc. Tiên khí của Trữ Mạn Nhi không tồn tại vấn đề này.

Nếu Hồn sủng tu luyện không đủ, tiên khí Trữ Mạn Nhi sẽ có tác dụng ân cần săn sóc bổ khuyết thiếu sót, tương đương với gia tăng kinh nghiệm Hồn sủng lịch lãm.

Sau khi bổ khuyết hoàn thành, lượng tiên khí còn lại sẽ tiếp tục trợ giúp Hồn sủng cường hóa và đột phá.

Trên thế giới này chỉ có một mình Trữ Mạn Nhi nắm giữ năng lực này, khó trách những nhân vật lãnh tụ điên cuồng tranh đoạt nàng. Chỉ cần có nàng ở bên cạnh cũng có nghĩa là tùy thời tùy khắc đều được tiên khí bồi dưỡng, lên cấp chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hơn nữa, chỗ tốt lớn nhất chính là không có bình cảnh, từ cảnh giới Bất Hủ lên tới Bất Tử sẽ gặp phải lạch trời chắn ngang trước mặt.

Từ xưa đến nay, chưa từng có Hồn sủng sư nhân loại nào bước qua ngưỡng cửa này. Chỉ riêng một đặc tính không có bình cảnh đã nói lên giá trị Trữ Mạn Nhi cao quý đến cỡ nào.

Bia khóc là đồ vật hư vô xa vời, không ai biết nó có thể trợ giúp nhân loại bước vào cấp Bất Tử hay không, đây vẫn là một điều bí ẩn. Nhưng mà Thế Chủ Thụ thật sự tồn tại, những nhân vật lãnh tụ khát vọng trở thành thần trong thế giới nhân loại sẽ tìm cách đoạt lấy bằng bất cứ giá nào. Sự kiện Tịch Tĩnh Lâm là một minh chứng rõ ràng nhất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio